[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:08:15
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy tiếng cô em chồng đang quát mắng om sòm ngoài bếp, phạt hai đứa nhỏ ăn cơm, Chu Hiền Huệ và Tề Thúy Thúy liếc . Chu Hiền Huệ trong lòng thấy hài lòng, càng cảm thấy tính tình cô em chồng đổi cũng .
Chứ nếu là cái tính tình mềm như cục bột ngày của cô em chồng, thì dù xinh đến mấy cũng đàn ông nắm chặt trong lòng bàn tay. Như thì mà giúp đỡ nhà đẻ .
Tuy nhiên, Chu Hiền Huệ vốn quen đóng vai , nên mặt vẫn gì. Tề Thúy Thúy thâm trầm như , lập tức toe toét, với chị dâu cả: “Thảo nào tính tình Tam tử đổi nhiều thế. Cô gái trẻ nào mà gả của hai đứa con chồng mà vui cho nổi? nghĩ chắc là nó tức quá, nên đem hết bực dọc chịu ở nhà đẻ trút lên đầu bọn trẻ con.”
Nói là trút giận, nhưng thực chất là hả hê, một chút đồng tình nào với hai đứa nhỏ.
Chu Hiền Huệ tiếp, nhưng việc bà cứ yên mà khuyên can cô em chồng đang nổi nóng, cũng đủ để chứng minh thái độ của bà .
tình hình trong bếp giống như hai họ tưởng tượng. Triệu Chanh lớn tiếng ồn ào mắng mỏ vài câu cho trong nhà , đó nhân cơ hội cúi sát tai Lâm Đại Thuận, nhanh: “Dắt Nhị Thuận lên giường đất ngủ . Đợi đuổi hai sẽ cho hai đứa ăn cơm. Không thể để họ nhà đồ ăn ngon, hiểu ?”
Giữa trưa, bên ngoài nóng, các loại muỗi bọ cũng bắt đầu bay . Triệu Chanh cũng nỡ đuổi hai em ngoài sân cho muỗi đốt, nên bảo chúng giả vờ dỗi, lên giường trùm chăn mỏng ngủ.
Lâm Đại Thuận bừng tỉnh hiểu , gật đầu, hỏi thêm gì nữa. Nó mặt quỷ với Triệu Chanh, nhưng ngay lập tức, vẻ mặt nó biến thành ủy khuất, bĩu môi, mắt rơm rớm như sắp . Nó đáng thương kế một cái, đó xoay phòng.
Sự đổi Triệu Chanh suýt nữa thì bật . Lâm Nhị Thuận đang ngoan ngoãn ghế đẩu, ngẩng khuôn mặt nhỏ xíu lên kế, sang trai. Nó nghĩ nghĩ, cũng nhếch miệng, lộ mấy cái răng, với kế.
Người cho nó ăn ngon, còn ôm nó chơi, Lâm Nhị Thuận bắt đầu nhớ . Nó thích , và trai nó cũng thích.
Triệu Chanh nhăn mũi với Lâm Nhị Thuận, đó thu cảm xúc, trở về với bộ mặt kế. Cô bưng hai bát "cơm" còn phòng.
Trên bàn ăn trong phòng, Chu Hiền Huệ và Tề Thúy Thúy chằm chằm bát cơm mà Lâm Đại Thuận bưng , á khẩu nên lời.
Thấy Lâm Đại Thuận bên giường đất, mắt trông mong chằm chằm bát cháo, Chu Hiền Huệ cũng thể lời nào, rằng cô em chồng cố tình cho các bà uống nước rửa nồi.
Cho nên, nhà cô em chồng bây giờ thật sự gì ăn, chỉ thể uống nước cầm ?
Triệu Chanh bước , Tề Thúy Thúy liền đập bàn dậy, khuôn mặt vốn vàng vọt nay càng đen sạm , nổi trận lôi đình: “Tam tử, mày ý gì? Cho chúng tao ăn cái thứ ? Không chào đón chúng tao thì cứ thẳng, bày mấy trò mèo thấy hổ ?”
Triệu Chanh trợn mắt trắng dã, đặt mạnh hai bát cơm xuống bàn: “Chị dâu hai thật. Em bụng nhịn phần cơm của hai đứa nhỏ cho các chị ăn, ồ, các chị ở nhà ăn quen sơn hào hải vị , đương nhiên là chướng mắt món cháo loãng . Thích ăn thì ăn, ăn thì đổ . Chị dâu cả ăn ? Chị cũng ăn thì trưa nay em ăn nhiều một chút.”
Chu Hiền Huệ vội vàng giữ Tề Thúy Thúy, nóng như pháo đốt, : “Thúy Thúy, em đừng ồn ào nữa. Tam tử hôm nay chúng đến , ? Không nấu phần cơm của chúng cũng là điều dễ hiểu. Hay là thế , bây giờ cũng muộn lắm, Tam tử, hũ gạo nhà em ở , chị em trong nhà cả, khách sáo, để bọn chị tự nấu cơm cũng .”
Tề Thúy Thúy nhắc nhở, cũng đầu tìm khắp nhà xem hũ gạo ở .
Nhà chỉ bấy nhiêu, hũ gạo cũng vật nhỏ, liếc mắt một cái là thấy ngay. Trong hũ gạo còn mười mấy cân gạo, nếu thật sự để hai thấy, thì mà giữ .
Nụ mặt Triệu Chanh tắt ngấm. Cô vươn tay túm lấy Tề Thúy Thúy đang định về phía hũ gạo, đẩy mạnh một cái. Tề Thúy Thúy kịp đề phòng, lảo đảo suýt ngã, đụng sầm vách đá mới vững .
“Các rốt cuộc là chị dâu nhà đẻ là thổ phỉ? Vừa đến nhà ầm ĩ đòi lục hũ gạo của ? Các ăn cho đẫy mồm xong, vỗ m.ô.n.g bỏ , để ở đây uống nước lã ? thẳng ở đây, gây sự thì biến sớm . Còn thích qua , thì yên xuống cho !”
Triệu Chanh đột nhiên tay, thật sự dọa Tề Thúy Thúy sợ. Ngay cả Chu Hiền Huệ cũng sững sờ.
Trong mắt họ, cô em chồng cãi là một đổi lớn . Bây giờ, hai lời động tay động chân? Tề Thúy Thúy thì sợ đ.á.n.h , khung xương bà to, cao, cho dù mấy lạng thịt, đó vẫn cao to hơn Triệu Chanh ít.
Tề Thúy Thúy cũng , Triệu Chanh mắng một trận, giờ động thủ thì . Vì , bà do dự nên gì, theo bản năng liếc mắt chị dâu cả.
Nụ mặt Chu Hiền Huệ nhạt vài phần. Bà liếc mắt thấy Lâm Đại Thuận ôm em trai, co ro giường, chui một góc bọn họ. Chu Hiền Huệ đè nén sự vui xuống, giảng hòa:
“Thôi Thúy Thúy, nhà Tam tử đang khó khăn, em ăn ít một bữa cũng . Tam tử, nhị tẩu của em tính tình như pháo đốt, châm là nổ, đừng giận. Chúng đều là một nhà, thông cảm cho một chút, ?”
Có bậc thang để xuống, Tề Thúy Thúy và Triệu Chanh đều . Cả hai lườm một cái, nhưng cũng may là cãi cọ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-24.html.]
Chu Hiền Huệ cũng tâm trạng bưng bát cơm lên, bà gục xuống bàn thở dài, lời lẽ đầy vẻ cảm khái cho cuộc sống của cô em chồng: “Bọn chị cứ nghĩ em gả cho Lâm Kiến Thành là sung sướng, ngờ cuộc sống của em còn khổ hơn cả lúc ở nhà đẻ. Nhà chúng tuy ăn cơm no, nhưng ít khoai lang độn cũng ăn nhiều hai bát.”
Tề Thúy Thúy nhạo một tiếng, định gì đó, thì Chu Hiền Huệ véo tay gầm bàn. Đảo mắt một cái, Tề Thúy Thúy im miệng.
Triệu Chanh thể hai đang liếc mắt đưa tình với . Lúc , cô giả vờ như thấy, mặt mày đắng như mướp đắng, bưng bát cơm, cầm đũa, cũng thở dài theo: “ thế đấy ạ. Em chỉ mong về nhà đẻ thôi. Anh Kiến Thành ít nhất cũng gần tháng nữa mới về. Bà chồng bên cứ hộ khẩu của em còn nhà họ Lâm, đến cả mảnh đất chia cho chúng em cũng cho em xem một cái. Cuộc sống của em, khổ quá...”
Nói , cô chuyển chủ đề, tay cầm đũa chống cằm, vẻ sắp .
Chu Hiền Huệ mất kiên nhẫn nhíu mày, miệng thì khuyên, nhưng trong đầu bắt đầu tính toán.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Thời , các cặp vợ chồng trẻ giấy đăng ký kết hôn cũng nhiều. là cũng những bà chồng độc ác dùng chuyện để chì chiết con dâu nhà .
Triệu Chanh tuy gọi là Tam tử, nhưng thực là con thứ tư trong nhà. Sở dĩ cách gọi là vì thứ ba của cô cho con nuôi nhà khác, đổi cả tên, nhập cả hộ khẩu.
đến lúc bảy, tám tuổi, cha nuôi con đẻ, nên nuôi nữa, liền trả về nhà họ Triệu.
Lúc đó, Triệu Chanh và em gái cô là Triệu Đào gọi là Tam tử và Tứ tử nhiều năm, thế nên cái tên cũng sửa nữa, chỉ là nhà họ Triệu thêm một "Tam oa tử" ( con trai thứ ba).
Chu Hiền Huệ là chị dâu cả trong nhà, đương nhiên hai cô em chồng đều hộ khẩu.
Thấy Triệu Chanh nhắc nhắc chuyện bà già nhà họ Lâm dùng cớ để chèn ép cô, Chu Hiền Huệ cảm thấy chuyện giải quyết từ gốc rễ.
Triệu Chanh Chu Hiền Huệ khuyên vài câu, cũng thu vẻ đau khổ. Cô cũng tâm trạng ăn cơm, đặt bát đũa xuống, bắt đầu kể lể chi tiết về nỗi khổ chồng độc ác bắt nạt.
“Các chị , lúc em mới về, trong nhà đến cái hũ gạo cũng , đều bà chồng kiếm cớ dọn hết. Lúc em sang đòi , còn bà cầm chổi đuổi đánh. Nếu lúc đó bố chồng em ở nhà, sợ trong thôn dị nghị, thì mấy cái nồi niêu xoong chảo mà em đòi về !”
Lâm Đại Thuận c.ắ.n môi nhịn , nhưng đôi mắt híp tiết lộ ý .
May mà Chu Hiền Huệ và Tề Thúy Thúy đều lưng về phía giường nên thấy. Triệu Chanh thấy, liền trừng mắt lườm nó một cái, hung hăng mắng: “Nhìn cái gì mà ! Có lén định mách lẻo với bà nội mày ? Mau chui tai, ngủ !”
Mẹ kế đối xử với con riêng của chồng chẳng đều thái độ như . Chu Hiền Huệ và Tề Thúy Thúy đầu cũng thèm ngoảnh , tiếp tục dỗ Triệu Chanh kể cho kỹ hơn.
Lâm Đại Thuận kéo chăn trùm kín cả đầu, trốn ở trong chăn bịt miệng trộm. Lâm Nhị Thuận bụng đói, nhưng trai chơi cùng, cũng nhanh chóng quên .
Tề Thúy Thúy thỉnh thoảng liếc mắt qua, cũng chỉ cho là thằng bé trốn trong chăn, tủi thầm, liền bĩu môi, .
Triệu Chanh thêm mắm thêm muối, kể lể cho bản thê t.h.ả.m hết mức. Chỉ vì hộ khẩu ở nhà họ Lâm, chỉ vì giấy kết hôn với Lâm Kiến Thành, mà cô ở đây đến chỗ cũng .
Chu Hiền Huệ tự cho là thông minh, vô tình Triệu Chanh lặp lặp ám thị về chuyện hộ khẩu.
Lúc , thấy nắm rõ ngọn ngành, Chu Hiền Huệ chủ động đề nghị: “Em cũng , bà đến con ruột của còn chẳng màng sống c.h.ế.t, con trai bà cũng lời bà . Xem , bà chồng của em cũng chỉ thể bắt nạt em mỗi cái điểm thôi. Chuyện dễ giải quyết. Trước khi Lâm Kiến Thành về, chị sẽ bảo cả của em đồn công an hộ khẩu cho em. Đợi nó về, em liền lôi nó đăng ký kết hôn, giấy tờ, dời hộ khẩu sang. Lúc đó, bà chồng của em gì cũng .”
Nói xong, Chu Hiền Huệ thầm nhẩm tính thời gian, hỏi Triệu Chanh Lâm Kiến Thành cụ thể khi nào về : “Chờ xong hộ khẩu, chị bảo cả của em mang sổ hộ khẩu qua cho em. Em bên xong thủ tục mang về nhà đẻ là .”
Đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Triệu Chanh nhất thời vui sướng, ý lộ rõ cả đuôi mắt, khóe mày: “Vẫn là chị dâu cả cách! Lúc Kiến Thành với em, giao hàng cũng xa, nhiều lắm là nửa tháng nữa sẽ về. Nếu thuận lợi thì cũng chỉ vài ngày nữa thôi. Chờ em bên xong xuôi, mang hộ khẩu về, nhất định sẽ bảo Kiến Thành mua nhiều đồ về cảm ơn chị dâu cả.”
Tuy lời vẻ thực dụng, nhưng Chu Hiền Huệ hề chê, ngược còn cao hứng. Dù thì cái bà mong cũng chỉ .
Tề Thúy Thúy thấy chị dâu cả hời, cũng vội vàng theo, xen mồm : “Làm giấy tờ xong cũng coi như là kết hôn chính thức. Lúc đó về nhà đẻ chính là lễ mặt. Tam tử, đến lúc đó lễ lạt nhiều ít là xem chồng em đối đãi với em thế nào đấy. Chị dâu hai là từng trải, lời thật lòng thôi!”
Triệu Chanh vui vẻ hứa hẹn, yêu cầu gì cũng đều gật đầu đáp ứng, sảng khoái vô cùng. Trông cô như thể đang vô cùng cảm kích Chu Hiền Huệ giúp giải quyết bà chồng tai quái.
Lúc , ba chị em dâu thiết như ruột thịt. Đến lúc hai bà chị dâu về, Triệu Chanh còn đặc biệt hào phóng, gói cho năm quả trứng gà: “Trong nhà bây giờ cũng thứ gì . Năm quả trứng gà cũng là em mua của . Chị dâu cả mang về cho mấy đứa nhỏ nhà bát trứng canh. Chờ Kiến Thành về, em nhất định bảo mang tiền mua thêm nhiều đồ nữa, nếu thì ngại dám về nhà đẻ.”