[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 51: 【 Hai trong một 】

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:30:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện Mai Trân tuyển học trò, mãi cho đến qua tháng Bảy mới chút manh mối.

 

“Tuyết Mai, con theo cô Triệu học trang điểm. Đã học trò của cô , là chính thức bái sư, nhưng ít nhất cũng coi như trưởng bối mà tôn trọng, bình thường việc trong tiệm gặp cũng nên tay giúp đỡ.”

 

Tất Tuyết Mai là bà con xa bên nhà đẻ của Mai Trân giới thiệu đến. Lúc dặn dò khó tránh khỏi nhiều vài câu, để tránh đến lúc Tất Tuyết Mai phạm sai lầm, bà tiện nhiều.

 

Mặt khác, Mai Trân cũng hy vọng Tất Tuyết Mai đừng xảy chuyện gì, thuận lợi ở , nếu do chồng bà nhét sẽ chen chân mất.

 

Lần bà để Tất Tuyết Mai tiệm học trò cũng là tranh thủ thời gian. Trước đó Mai Trân tung tin tìm theo Triệu Chanh học trang điểm, đó liền ít cô gái trẻ đến.

 

trong mắt các cô , học trang điểm vẫn tương lai. Không đến việc bản thể xinh , chỉ cần bây giờ ít gần đây kết hôn đều mời Triệu Chanh đến trang điểm là , điều tiền đồ.

 

Thời gian gần đây kết hôn, cho dù chụp ảnh thì cũng sẽ mời Triệu Chanh đến. Phàm là , tiền kiếm và bao lì xì đều là thu nhập cá nhân của Triệu Chanh, tính của tiệm chụp ảnh.

 

Điều khiến ít hâm mộ.

 

Bất quá sàng lọc tới sàng lọc , Mai Trân vốn dĩ còn quyết định , thì chồng bà chen ngang một chân.

 

Hơn một tháng nay việc ăn của Mai Trân , tuần còn thuê luôn cả cửa hàng bên cạnh để chuẩn mở rộng quy mô. Chuyện vốn khiến chồng bà bất mãn, cứ suốt ngày đến nhà họ lải nhải với con trai bà (chồng bà) rằng phụ nữ thì nên ngoài ăn buôn bán, còn bóng gió ăn lớn thì tâm cũng dã, cẩn thận thu về .

 

Nói cứ như thể bà mở rộng cửa hàng là để ngoài tìm trai bao , tức c.h.ế.t Mai Trân.

 

Mai Trân cũng là cái bao trút giận, bà khiến uất ức như , còn đáp ứng yêu cầu của bà? Nằm mơ !

 

Thế là Mai Trân liền chọn , cũng là họ hàng, tiện đuổi , đầu lập tức thông báo cho Tất Tuyết Mai đến tiệm.

 

Tất Tuyết Mai cao lắm, vóc dáng cũng coi như thon thả, học xong cấp hai liền học nổi nữa, cũng tìm công việc gì thích hợp, thế là ở nhà nghỉ ngơi hơn một năm.

 

Tuổi 17, gương mặt thanh tú tràn đầy collagen, thêm ít khi ngoài phơi nắng, bình thường đường cũng khen một câu da trắng nõn nà, xinh xắn đáng yêu. hiện tại bên cạnh Triệu Chanh, nền cho thành cao lớn vạm vỡ, da ngăm đen.

 

Sự chênh lệch Tất Tuyết Mai chút thoải mái, nhích nhích mũi chân, cúi đầu rầu rĩ “Vâng” một tiếng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nếu Triệu Chanh vì cao hơn cô một chút mà buồn bã, chắc cô trợn trắng mắt. Trời mới cô mong cao thêm một chút bao, một đôi chân thon dài ?

 

Bất kể là mặc váy mặc quần, chân dài chính là thể mặc gì cũng , tại cứ chân ngắn cũn chứ?

 

Triệu Chanh thấy Tất Tuyết Mai đến vẻ ủ rũ, liền cau mày, liếc Mai Trân một cái.

 

Mai Trân , trong mắt là vẻ bất đắc dĩ: “Được , bây giờ con mới đến, thể cảm thấy quen, chờ quen sẽ thôi. Bây giờ cũng sắp trưa , con qua quán mì chị ba Lưu bên tay trái gọi ba bát mì mang qua đây, ăn cơm xong con bắt đầu theo cô Triệu học nhé.”

 

Tất Tuyết Mai c.ắ.n môi , đó Mai Trân. Mai Trân nhất thời phản ứng kịp, vẻ mặt khó hiểu Tất Tuyết Mai: “Sao thế? Còn việc gì ?”

 

Triệu Chanh thì Tất Tuyết Mai đang chờ Mai Trân đưa tiền mì.

 

Bất quá cô hiện tại mấy mắt Tất Tuyết Mai, hơn nữa Tất Tuyết Mai hình như lòng tự trọng chút cao. Nếu cô bây giờ mở miệng toạc , Tất Tuyết Mai cảm thấy mất mặt, ai cô nhóc ghi thù cái vụ mất mặt lên đầu cô .

 

Loại chuyện Triệu Chanh cũng từng gặp. Hồi mới nghề diễn viên đóng thế, gặp một cô bé mười mấy tuổi nghỉ hè chạy đến đoàn phim diễn viên quần chúng, vì hiểu quy tắc nên trò mà chính cũng .

 

Triệu Chanh khi đó còn mềm lòng với nhỏ tuổi hơn , thế là tiến lên nhỏ giọng nhắc nhở một câu. Sau đó đối phương phản ứng , nghĩ thông suốt, mới thì nhạo .

 

Cô bé mặt đỏ bừng, nước mắt cũng trào , che mặt chạy toilet. Kết quả đó Triệu Chanh thấy đối phương đang với bạn: Chẳng chỉ là một con bé đóng thế thôi , vênh váo cái gì, nếu cô thì chẳng chuyện gì ? Giờ hại ám ảnh tâm lý luôn!

 

Có thể đây chỉ là lời vô tâm của đối phương khi gỡ gạc thể diện mặt bạn bè, nhưng đối phương , tức là trong lòng thể chút ý nghĩ đó.

 

Khi đó Triệu Chanh liền hiểu , ai cũng hy vọng sống một cách rõ ràng, tỉnh táo, những thích hồ đồ một chút.

 

Triệu Chanh coi như thấy, cúi đầu sắp xếp đồ đạc bàn trang điểm. Lâm Kiến Thành hôm qua còn mua cho cô một bộ đồ trang điểm, Triệu Chanh từ chối, là đồ trang điểm chất lượng kém sẽ hỏng da.

 

Vừa lý do , Lâm Kiến Thành mới tạm thời gác ý niệm đó.

 

Da dẻ của Triệu Chanh bây giờ càng ngày càng , ngũ quan vốn dĩ cũng nổi bật, cho nên Triệu Chanh nhiều lắm cũng chỉ tô chút son môi, chứ trang điểm .

 

Ngược Mai Trân mỗi ngày ở tiệm thời gian đều sẽ học Triệu Chanh trang điểm, việc quan trọng ngoài, còn nhờ Triệu Chanh trang điểm cho .

 

Bên cạnh, Tất Tuyết Mai gấp đến , ấp úng mãi cuối cùng cũng : “Dì Trân, con, con ngày đầu tiên đến, mang tiền...”

 

Kỳ thật coi trọng công việc học việc của cô, cho nên lúc ngoài dặn cô mang theo mười đồng, bắt cô gần đây tự ứng tiền ăn cơm, thế lắm ?

 

Cô còn tiết kiệm một ít để mua cái váy mặc nữa.

 

Nghĩ đến đây, khóe mắt Tất Tuyết Mai liếc về phía Triệu Chanh.

 

Hôm nay Triệu Chanh mặc chiếc váy chấm bi đen nền trắng, tóc búi cao lỏng thành búi củ tỏi, còn kẹp lệch một cái kẹp tóc ngọc trai.

 

Cái kẹp tóc , cái váy đều là hàng đang thịnh hành nhất ở trung tâm thương mại, Tất Tuyết Mai thèm thuồng cả tháng nay .

 

Nghe vị cô Triệu chỉ lớn hơn cô ba tuổi của hai đứa nhỏ. Tất Tuyết Mai vốn còn tưởng đến tiệm sẽ là cô gái xinh nhất, trẻ trung nhất, ai ngờ tuổi nhỏ hơn mà ngược cô Triệu nền cho già mấy tuổi.

 

Cô Triệu một tháng lương hai trăm đồng, nếu cô nhiều tiền như để chưng diện, cũng thể thời trang như ?

 

Mai Trân chợt hiểu , vỗ trán một cái, đó xua xua tay: “Không , con cứ qua đó mang ba bát mì đến tiệm chụp ảnh Mỹ Lệ là , cần trả tiền họ cũng sẽ mang tới.”

 

Tất Tuyết Mai cảm thấy một vố hổ, theo bản năng đầu liếc Triệu Chanh một cái, phát hiện Triệu Chanh qua cũng lộ vẻ gì nhạo, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, “À” một tiếng chạy nhanh khỏi tiệm.

 

Mai Trân thở dài: “Mới hai tháng đến mà quên mất học trò mới đến nên như thế nào , đều là do cô ưu tú quá.”

 

Nói xong còn cố ý vẻ mặt ủ rũ.

 

Với bộ dạng trang điểm tinh xảo của bà lúc biểu cảm như càng thêm buồn .

 

Triệu Chanh chọc khúc khích: “Thôi bà chủ Mai, chị còn giữ hình tượng bà chủ của đấy? Người là cô bé mới trường, đầu óc đang quen sách đột nhiên chuyển sang công việc, cũng thời gian thích ứng chứ. Cũng may dạo chúng gì bận, từ từ dạy sẽ thôi.”

 

Vừa dứt lời, khóe mắt Triệu Chanh liền liếc thấy Tất Tuyết Mai đang ở cửa, lập tức dừng chủ đề , đưa mắt hiệu cho Mai Trân.

 

Mai Trân theo ánh mắt nhắc nhở của Triệu Chanh đầu , phát hiện Tất Tuyết Mai , thiếu chút nữa là đau đầu.

 

Tất Tuyết Mai cảm thấy oan uổng, dì Trân cũng dặn kỹ.

 

“Dì Trân, dì là gọi mì gì.”

 

Tất Tuyết Mai hỏi lí nhí.

 

Mai Trân nghĩ cũng , bình thường thỉnh thoảng ăn mì đều là Triệu Chanh gọi, nhưng đó là vì Triệu Chanh quen với sở thích của bà . “Cho cô Triệu của con một bát mì lòng gà ớt ngâm, ăn mì chay, còn con thì tùy ý .”

 

Tất Tuyết Mai “À” một tiếng, xoay chạy .

 

Nghĩ đến lúc , cô Triệu và dì Trân đùa tự nhiên như , Tất Tuyết Mai càng hâm mộ cô Triệu, cô cũng trở thành như .

 

“Lát nữa buổi chiều cô trang điểm cho con bé , để nó thích ứng một chút, đó là dẫn nó quen một lượt các công việc quét dọn trong tiệm.”

 

Mai Trân dặn dò Triệu Chanh, Triệu Chanh cũng gì, lập tức đồng ý.

 

Nếu Tất Tuyết Mai là học trò của cô, nhiệm vụ dẫn dắt mới tự nhiên là thuộc về cô. Chỉ hy vọng thể chung sống hòa thuận, Triệu Chanh thích cuộc sống quá nhiều biến hóa và rắc rối.

 

, chồng cô dạo đều đang kéo hàng bán ? Còn dưa hấu cát ở huyện Diêu ?”

 

Lâm Kiến Thành ở nhà suốt nửa tháng.

 

Bất quá cũng ở nhà ăn , mỗi ngày sớm về khuya, về cơ bản đều chạy vận chuyển hàng hóa quãng đường ngắn ở mấy thành phố hoặc huyện lân cận. Gặp lúc hàng, cũng sẽ đến các huyện hoặc thậmê chí là xã gần đó thu mua một ít đặc sản địa phương, ví dụ như dưa hấu, rau củ các loại.

 

Những nơi thừa thãi do vấn đề giao thông nên bán giá, Lâm Kiến Thành thu mua giá thấp kéo về thành phố hoặc đến tỉnh lị sầm uất hơn để bán.

 

Ngoài , Lâm Kiến Thành cũng sẽ từ thị trường bán sỉ ở tỉnh lị lấy sỉ một ít đồ dùng hàng ngày hoặc quần áo vải vóc về các thị trấn ở nông thôn bán rẻ, tóm về đều chạy xe .

 

Triệu Chanh còn giống chạy hàng, ngược giống như chạy chợ bán hàng rong. Lâm Kiến Thành nghĩ nghĩ, cảm thấy khái quát đủ diện, chính là chỉ cần kiếm tiền mà phạm pháp thì đều thể .

 

Chuyện Mai Trân , đúng hơn là cả con phố đều . Thỉnh thoảng ăn gì, còn nhân lúc gặp Triệu Chanh ở công viên nhỏ mà hỏi một câu.

 

Mỗi Lâm Kiến Thành đều sẽ giữ một phần ngon ở nhà, nhà ăn hết, Triệu Chanh cũng vui vẻ chia một ít bán cho những hỏi.

 

“Trong nhà còn hai quả, lát nữa tan chị cùng em về nhà lấy nhé?”

 

Triệu Chanh thuận miệng , một bên vặn một thỏi son màu.

 

Mai Trân thích ăn hoa quả, nên đặc biệt hâm mộ Triệu Chanh: “Ôi, nếu chồng thể từ chức bán hoa quả thì .”

 

Ý nghĩ giống hệt như lúc còn nhỏ ngây thơ lớn lên nhất định gả cho ông chủ bán kem để ngày nào cũng ăn kem. Triệu Chanh ngớt: “Chị Trân, chị thể đừng hài hước như ! Cười nhiều sẽ nếp nhăn đó!”

 

Mai Trân vốn dĩ là cố ý đùa, lúc chớp mắt tỏ vẻ đang nghiêm túc, còn bổ sung giải thích một phen rằng hy vọng chồng từ chức đó thể thử các loại nghề nghiệp, bao gồm bán hoa quả, bán quần áo, bán đồ trang điểm.

 

“Thôi , thà bảo rể mở công ty bách hóa luôn cho , thế chẳng đủ thứ ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-51-hai-trong-mot.html.]

Triệu Chanh cuối cùng tổng kết.

 

Mai Trân như khai sáng, chậm rãi gật đầu: “ , biện pháp !”

 

Hai đùa một lát, Tất Tuyết Mai trở . Phát hiện thì hai đang đùa liền dừng , trong lòng chút thoải mái, nhịn suy nghĩ nhiều.

 

Triệu Chanh lên gọi cô: “Tuyết Mai, em qua đây với chị, hôm nay chỉ còn nửa ngày, chị dẫn em quen nhé.”

 

Tất Tuyết Mai ở đây gì để mà quen, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo.

 

Triệu Chanh dẫn cô lên gác mái , cửa hàng cắt tóc bên cạnh Mai Trân thuê , nhưng vẫn đang sửa chữa, tiếng ồn ào ngớt.

 

“Đây là các loại quần áo chụp ảnh nghệ thuật, bên là hàng chị Trân mới nhập về, lúc dọn dẹp nhất định chú ý. Bên là các loại đồ cổ trang, bên là đồ hiện đại. Chị chọn cho em một bộ là em tự chọn? Thay một bộ váy khác, chờ lát nữa ăn cơm xong chị trang điểm đơn giản cho em, chủ yếu là để em nhận đồ trang điểm.”

 

Triệu Chanh cũng dài dòng, vài ba câu liền thẳng chủ đề.

 

Tất Tuyết Mai còn trang điểm cho , còn mặc những chiếc váy mà theo cô thấy là đặc biệt lộng lẫy ? Nhất thời mắt trợn tròn.

 

Triệu Chanh đầu thấy, cảm thấy cô nhóc hình như cũng khá , bộ dạng trợn mắt giống như một con chuột hamster nhỏ, nhưng vẫn đáng yêu bằng Nhị Thuận nhà cô.

 

Ừm, cũng chỉ ngang ngửa với con khỉ đen Đại Thuận thôi.

 

Tiếng của Triệu Chanh Tất Tuyết Mai hồn , tự nhiên mà nhích mũi chân, mặt đỏ bừng, giọng cũng yếu ớt: “Xin , em, em quá kinh ngạc.”

 

“Có gì mà xin ? Chị đơn thuần chỉ là thấy bộ dạng của em đáng yêu thôi.”

 

Triệu Chanh sợ cô nhóc hiểu lầm , cho nên giải thích thêm một tiếng.

 

Bất kể là mắng khen , Triệu Chanh đều là thẳng, Tất Tuyết Mai đến cả tai cũng đỏ bừng, đôi mắt vốn luôn thấp thỏm lập tức sáng lên.

 

Triệu Chanh xem trạng thái của cô cũng tệ, hiểu rõ cô nhóc là cần khen. Bất quá cô bao giờ thích nhắm mắt khen bừa, vì coi như thấy, đầu xổm xuống xách mấy đôi giày, cũng ngẩng đầu lên hỏi Tất Tuyết Mai: “Tuyết Mai, em giày size bao nhiêu?”

 

Tất Tuyết Mai hôm nay ngày đầu tiên đến tiệm, mặc áo sơ mi ngắn tay với quần dài. Dùng lời của cô mà , học trò mới đều là chạy vặt, căn bản học gì, mặc quần sẽ tiện việc hơn.

 

Tất Tuyết Mai đoán mấy đôi giày da chắc là để phối với váy, vội vàng báo size 37 rưỡi.

 

Triệu Chanh đối chiếu ký hiệu, xách mấy đôi giày riêng, chờ Tất Tuyết Mai váy xong sẽ phối. Có lẽ là vì hâm mộ Triệu Chanh và cảm tình khi khen, Tất Tuyết Mai lựa chọn để Triệu Chanh chọn .

 

Triệu Chanh liếc bộ n.g.ự.c phần phẳng lặng của cô, cuối cùng chọn cho cô một chiếc váy liền áo ngắn tay cổ vuông, n.g.ự.c trang trí bèo nhún ren lá sen.

 

Váy dài đến giữa bắp chân, là váy lụa màu xanh lá cây tươi mát, viền váy điểm xuyết ren trắng, một chiếc váy thở thiếu nữ.

 

Tuy rằng so với cô, da Tất Tuyết Mai phần ngăm đen, đó cũng là vì Triệu Chanh quá trắng. Nếu một đường thì cũng là một trời một vực so với khác, cho nên màu xanh lá cây tuyệt đối là hợp.

 

Tất Tuyết Mai cảm giác như một thế giới mộng ảo, cô ở đây bộ áo sơ mi quần xám bình thường, thậm chí bâych giờ xem còn chút xí, mặc chiếc váy thướt tha bắt mắt, cởi bỏ đôi giày vải đen quê mùa, xỏ đôi giày da màu trắng gót.

 

“Tóc em khô, gội đầu xong thể dùng nước vo gạo gội một .”

 

Triệu Chanh cũng dùng dầu dưỡng tóc gì cả, nước vo gạo tuy hiệu quả chậm, nhưng kiên trì lâu dài vẫn thể hiệu quả, huống chi lành rẻ.

 

Tất Tuyết Mai âm thầm ghi nhớ, “Vâng” một tiếng, cứng cổ gật đầu, bởi vì cô hiện đang ghế Triệu Chanh ấn đầu chải tóc.

 

Đã váy, mái tóc tết hai b.í.m nguyên bản của cô khẳng định là hợp.

 

Triệu Chanh cũng dụng cụ tóc gì khác, chỉ đổi kiểu tóc búi cho cô, những sợi tóc con lòa xòa thì dùng kẹp tóc hoa nhỏ trong tiệm kẹp .

 

Tóc của cô bé vẫn còn đang trong thời kỳ phát triển, cho dù Tất Tuyết Mai cắt tóc mái, thì thái dương và bên tai vẫn tóc mai rủ xuống tự nhiên. Triệu Chanh cẩn thận xử lý một chút, trông liền tầng lớp.

 

Mới chải tóc xong, bên Mai Trân gọi hai xuống ăn cơm.

 

“Được , nóng quá, chị đưa em xuống rửa mặt, ăn cơm xong chị trang điểm cho em.”

 

Triệu Chanh lấy khăn giấy bàn bên cạnh lau mồ hôi, gọi Tất Tuyết Mai một tiếng về phía cầu thang.

 

Trên gác mái bây giờ nóng như cái lồng hấp, gần đây chụp ảnh nghệ thuật các cô cũng dám dẫn khách lên, đều là đóng một nửa cửa tiệm, kéo rèm lên chụp ở lầu – một khách hàng ngại lạ thấy lúc chụp ảnh nghệ thuật.

 

Cho nên Mai Trân mới vội vã mau chóng sửa sang xong cửa hàng bên cạnh, đến lúc đó ảnh cưới, ảnh nghệ thuật sẽ dời hết qua đó.

 

Tất Tuyết Mai lên, theo một bước, lặng lẽ lùi một bước soi gương, đó c.ắ.n môi cố gắng để tiếng.

 

Nếu tiếng, sẽ coi là đặc biệt ham hư vinh ? Con gái vẫn nên rụt rè một chút thì hơn. mà thấy bản đổi như , vẫn là vui vẻ.

 

Xuống lầu, Triệu Chanh thấy Mai Trân kéo bàn tròn nhỏ , ba bát mì đặt ở ba hướng, quạt cũng chỉnh cố định thổi về hướng đó.

 

Nghe thấy tiếng bước chân, Mai Trân đầu liền thấy Tất Tuyết Mai theo từ cầu thang gỗ xuống, nét mặt tươi : “Cô chọn cho nó cái váy ? Đẹp thật đấy! Tuyết Mai, nhanh qua đây ăn, ăn xong cô Triệu trang điểm cho em, đến lúc đó còn hơn!”

 

Tất Tuyết Mai mặt đỏ đến nên trả lời thế nào, theo bản năng ngước mắt Triệu Chanh, cũng tại , đầu óc nóng lên buột miệng : “Đẹp nữa cũng bằng cô giáo.”

 

Nói xong Tất Tuyết Mai cả như bốc cháy thành con cua luộc. Một lúc thì lo Triệu Chanh cảm thấy ngữ khí chuyện của đúng ? Một lúc lo dì Trân hiểu lầm đang tranh đua, trời cao đất dày mà so bì với cô Triệu ?

 

Cô bé mười mấy tuổi chính là lúc nhạy cảm, suy nghĩ nhiều. Mai Trân, một bà cô hơn ba mươi tuổi, để ý, còn Triệu Chanh thì mới hai mươi tuổi, nhưng tiếc là tâm hồn cô cũng là bà cô U30 , cho nên cả hai đều chỉ coi như Tất Tuyết Mai đang ngại ngùng.

 

Mai Trân ha ha : “ thật, cho dù so với minh tinh Hồng Kông áp phích thì cô giáo của em cũng kém chút nào.”

 

Triệu Chanh liếc xéo Mai Trân, lấy cô trêu chọc: “Bà chủ Mai, nhanh ăn cơm , lát nữa mì trương lên, với Tuyết Mai ăn đủ no là ăn chị đó, nhà giàu.”

 

Mai Trân vỗ n.g.ự.c tỏ vẻ tuyệt đối thành vấn đề. Ăn cơm xong bao lâu liền ngoài mua kem và một túi đồ ăn vặt về.

 

Lúc ba liền quây quần bên bàn ăn.

 

Vốn dĩ Tất Tuyết Mai còn câu nệ, nhưng Triệu Chanh thỉnh thoảng chuyện kéo cô , Mai Trân cũng là bà chủ tính, cho nên nhanh Tất Tuyết Mai thả lỏng hơn ít.

 

Triệu Chanh đột nhiên tích cực giúp Tất Tuyết Mai hòa nhập như , cũng là vì lúc nãy chải tóc cho Tất Tuyết Mai, cô đột nhiên một ý tưởng về kế hoạch tương lai của .

 

Triệu Chanh cũng đầu tiên chọn quần áo, chải tóc, trang điểm cho khác. Vừa bộ dạng kìm nén kích động của Tất Tuyết Mai trong gương, Triệu Chanh bỗng nhiên nghĩ, lẽ cô thể mở một cửa hàng chuyên thiết kế hình tượng cho khác. Trong tiệm các loại phụ kiện tóc, các loại quần áo, các loại giày, còn thể kèm theo túi xách, vòng tay, vòng cổ, khăn lụa các thứ.

 

Thành phố Liên Dung là thành phố lớn sầm uất, nhưng cô cũng thể một đồ phối rẻ tiền. Bất kể tầng lớp nào, lòng yêu cái của phụ nữ luôn đổi.

 

Hơn nữa cô cũng thích công việc lột xác .

 

Bất quá như , kỹ thuật trang điểm của cô khẳng định là học nâng cao, còn cả cách phối đồ, hiện tại còn thể chắp vá dùng tạm, nhưng thời đại phát triển, khẳng định cô cũng bắt kịp thời đại học thêm kiến thức mới.

 

Trước mắt, điều cần nhất hẳn là nâng cao khả năng tạo kiểu tóc. Triệu Chanh nhớ mười mấy năm sẽ nhiều chuỗi cửa hàng tương tự như "Ngàn Ngàn", chuyên bán đồ trang sức tóc miễn phí chải đầu.

 

Đương nhiên, vì lợi nhuận, những cửa hàng ngoại lệ đều sẽ thường xuyên chuyển nơi khác, khiến khách hàng mua đồ trang sức tóc thể "gần đây" chải đầu dài hạn.

 

Nếu rời , Triệu Chanh khẳng định là giúp Mai Trân bồi dưỡng một chuyên viên trang điểm thể độc lập đảm đương công việc , và mắt thể dạy cũng chỉ Tất Tuyết Mai.

 

Tất Tuyết Mai những điều , cho dù cô kinh nghiệm xã hội, hiểu nhiều về đối nhân xử thế, nhưng qua vài cô vẫn phát hiện Triệu Chanh quan tâm đến .

 

Ăn cơm xong, Tất Tuyết Mai tiềm thức càng thêm ỷ , cận với Triệu Chanh.

 

Triệu Chanh cảm nhận , cũng chỉ coi như cô bé đang dần thích ứng với môi trường mới. Cô ấn xuống bàn trang điểm, nâng cằm cô bé lên, bắt đầu dưỡng ẩm khi trang điểm.

 

Lúc , Triệu Chanh cũng cố ý cho Tất Tuyết Mai tác dụng của việc dưỡng ẩm khi trang điểm và các mẹo nhỏ: “Bây giờ bắt em nhớ hết ngay khẳng định là thể, chị trang điểm cho khách, em ở bên cạnh xem nhiều, học nhiều là sẽ , đừng vội.”

 

Tất Tuyết Mai đang Triệu Chanh ấn mí mắt kẻ eyeliner, nhẹ nhàng “Vâng” một tiếng.

 

Cảm nhận Triệu Chanh cúi sát gần mặt, Tất Tuyết Mai cảm thấy như ngửi thấy mùi hương từ cô giáo, khỏi thầm nghĩ, ngay cả cô giáo cũng thơm, quả thực chính là hình tượng mà khao khát trở thành.

 

Trang điểm xong, Tất Tuyết Mai luôn cảm thấy mặt thêm một lớp gì đó, nhưng cảm giác hề ghét, ngược thích, thỉnh thoảng nhịn soi gương.

 

Ngay cả buổi chiều theo Triệu Chanh quen với các việc vặt trong tiệm, khi ngang qua một tấm kim loại thể phản quang, Tất Tuyết Mai cũng nhịn xem .

 

Vừa đầu liếc tấm gương nhỏ, Tất Tuyết Mai liền phát hiện Triệu Chanh đang , lập tức thấp thỏm bất an mà cụp mắt xuống: “Xin , em, em chỉ là xem gương bẩn .”

 

Triệu Chanh sớm phát hiện động tác nhỏ của cô, dẫn cô về, ấn đến tấm gương nửa : “Đây, cho kỹ , xinh . Con gái là dũng cảm đối mặt với vẻ của .”

 

Tất Tuyết Mai luôn cảm thấy lời đúng lắm, đối mặt với vẻ của mà còn dùng từ "dũng cảm" ? khi tan , mang theo lớp trang điểm về nhà, đối mặt với ánh mắt chú ý của qua đường và ánh mắt khác thường của hàng xóm láng giềng, Tất Tuyết Mai vốn còn ngây thơ bỗng nhiên thoáng hiểu ý nghĩa lời của cô giáo.

 

Tác giả lời : Kế hoạch cuộc đời của Chanh Tử , kỳ thật bản tương đối mờ mịt, đây đều là kiểu chỉ cần thể nuôi sống , sống trôi nổi.

 

PS: Hai ngày nay tham gia hoạt động ngày vạn chữ, khi kết thúc sẽ thêm chương thường xuyên như nữa , xin hãy yêu thương , hừm 【 chống nạnh 】

 

—— Có thêm chương, chờ một chút hoặc là mai xem nhé —— Chương phát bao lì xì ngẫu nhiên, đông thì phát 100, ít thì 50 ——

 

Cảm tạ tưới [Dung dịch dinh dưỡng] tiểu thiên sứ:

 

Sharonzz 30 bình; vỏ sò mụ mụ 10 bình;

 

Vô cùng cảm tạ ủng hộ , sẽ tiếp tục cố gắng!

 

 

Loading...