“Không .”
Lý Nhược Lan : “Thím Hồ cũng chỉ nhắc một tiếng,  là bà nội đang hỏi thăm con ở ,  đoán là định tới nhờ cậy con, với da mặt bọn họ   chuyện  cũng   gì bất ngờ.”
Tô Nhuyễn  cho rằng,  thể đó chỉ là ý của bà Tô. Muốn Tô Thanh Thanh tới tìm cô, trừ khi đối phương  một phương diện nào đó nổi bật,  thể ép cô một đầu, nếu  cô  sẽ  xuất hiện  mặt cô.
Tô Nhuyễn  để chuyện  trong lòng, hiện tại trong đầu cô chỉ nghĩ đến cuộc sống đại học mới mẻ.
Đợi khi  trở  ký túc xá, bạn cùng phòng cô đều đến đông đủ . Có  là  bản địa thành phố Yến, hào phóng móc  một túi hạt dưa đậu phộng đặt lên bàn mời   cùng ăn,  cách giữa   lập tức kéo gần  ít.
Trước mắt xem  bạn cùng phòng cô đều khá dễ ở chung,    nào đặc biệt khiến  khác khó chịu.
Phía bên , Tô Nhuyễn  việc thuận lợi.
Phía bên , trong ký túc xá khoa chỉ huy quân sự đại học quốc phòng, một  thanh niên làn da màu lúa mạch,   đang  sách bên cạnh, vẻ mặt nghi ngờ: “Cậu thật sự là Điên thần trong truyền thuyết ? Sao vẻ ngoài như “Tiểu Bạch Kiểm” ,  giống lắm nhỉ?”
“Hay là trùng họ trùng tên?”
Thanh niên cà lơ phất phơ     tựa lưng  ghế, ghế bình thường    biến thành ghế bập bênh, : “Đồng chí Trương Phong,   thi đỗ  khoa chỉ huy thế? Tên Tôn Siêu như  hoặc tên như  còn  khả năng trùng họ trùng tên, Lộc Minh Sâm, còn là trung tá,  nghĩ  bao nhiêu phần trăm tỉ lê trùng họ trùng tên?”
Anh  thở dài: “Vốn dĩ còn cảm thấy thi đỗ nghiên cứu sinh  trướng thượng tướng Chu ,   tới đội Thần Long  thể nhẹ nhàng hơn chút…”
Anh  buồn bực  Lộc Minh Sâm, hỏi: “Cậu  xem, loại  như  cần gì  thi lên thạc sĩ? Trong quân đội   lên chức cũng  nhanh ?”
Lúc  Lộc Minh Sâm mới thờ ở liếc mắt  đối phương một cái, lười nhác mở miệng: “Bị thương,   việc gì .”
Hai  đồng loạt ôm ngực, cảm giác  thương tổn nặng nề.
Lúc ba  đang  chuyện, một thanh niên  hai sáu hai bảy tuổi, hùng hùng hổ hổ bước đến: “Đám nhãi ranh , ỷ  giáo sư Chu   mặt, dám bắt nạt chúng !”
Ba  Lộc Minh Sâm  dậy, chào hỏi với đối phương: “Anh Ngô.”
Anh Ngô  xua tay với bọn họ: “Đừng khách sáo.”
Nói tới đây,   nghiêm túc  về phía ba . Ba   hẹn mà cùng  xuống, ai nấy đều cầm sách vở  bàn học lên bắt đầu nghiên cứu, giống như  trông thấy   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-289.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Này!”
Anh Ngô  gõ gõ ngăn tủ cạnh bàn học: “ còn   là chuyện gì mà.”
Tôn Siêu : “Anh Ngô, hôm qua khi  hãm hại chúng , biểu cảm giống hệt hiện tại.”
“Thật sự  hại các  .” Anh Ngô   vẻ  oan uổng: “Chỉ là sai lầm.”
Trương Phong ngẩng đầu khỏi quyển sách: “Anh thấy chúng  giống kẻ ngốc ?”
Tôn Siêu  hì hì: “Sao chúng  dám tranh giành với , ngài tự  là , chúng  là sinh viên mới,  dám đoạt nổi bật, vẫn nên đợi giáo sư Chu về   .”
Anh Ngô : “A,  tới để  với các  chuyện  mà, giáo sư Chu  quân khu gọi  họp , tạm thời sẽ  về, mấy ngày tới các  sẽ do  chỉ đạo.”
“ cảm thấy bầu  khí học tập của các trường đại học khác  hơn trường chúng  nhiều,   đổi môi trường học tập cho các . Ở đây đám binh lính  suốt ngày ồn ào nhốn nháo,  tĩnh tâm .”
Hai mắt Lộc Minh Sâm  hề rời khỏi trang sách, chỉ lười biếng : “Không !”
Anh Ngô trừng mắt lườm qua một cái: “Còn     hết    cái gì? Nơi đó   nhiều các cô em xinh  đó,   các  đều   bạn gái ?”
Lộc Minh Sâm lười nhác giơ tay: “Đã kết hôn, vợ  .”
Anh Ngô nghẹn lời.
Cao Phong và Tôn Siêu lập tức  về phía Lộc Minh Sâm,  đó liếc ,  hẹn mà cùng mở miệng: “Gạt .”
Cao Phong: “Chúng     , tất cả thời gian của Điên thần đều dành cho việc huấn luyện, lấy   bạn gái?”
Tôn Siêu: “  chính ủy Vương oán giận với chính ủy Lý nhà chúng ,  Lộc điên  c.h.ế.t sống  chịu kết hôn, khiến ông  hận  thể ép duyên .”
Lộc Minh Sâm liếc mắt  hai  bọn họ một cái như  kẻ ngốc, Cao Phong đột nhiên hiểu , lập tức đổi lời: “Anh Ngô, em cũng  bạn gái ! Không cần .”
Anh Ngô mắng: “Cậu thấy  giống kẻ ngốc ?”
Tôn Siêu tựa lưng  ghế, chân gác lên một cái ghế khác, vẫn duy trì tư thế lắc lư, : “Thời gian , nhiều cô em xinh ,  Ngô, việc   tới   là huấn luyện quân sự các trường đại học chứ?”