Đến giờ ăn cơm trưa, nghĩ đến hiểu lầm hôm đó Tô Nhuyễn  buồn .
“Từ khi  thư xong vẫn luôn , kể cho chúng tớ vui cùng nào.” Triệu Yến Yến tò mò  c.h.ế.t.
Tô Nhuyễn còn   lời nào, Cố Tuấn Phi  bưng khay đồ ăn  tới: “Đàn em, sáng nay thật ngại quá.”
Tô Nhuyễn   biểu cảm mờ mịt: “Ngại cái gì?”
Diễn, cô cứ diễn tiếp . Cố Tuấn Phi thầm nghĩ, cô gái  đúng là trầm  thật.
Anh  nở nụ  mê , : “Buổi sáng chơi bóng rổ, thiếu chút nữa đập trúng cô.”
Lúc  hình như mới nhớ , Tô Nhuyễn   , nghi hoặc : “Không đập trúng,  né .” Cho nên đừng tới đây dây dưa  quen nữa.
Cố Tuấn Phi:……
Nhìn   như , Tô Nhuyễn mở miệng  tiếp: “Nếu đàn   chịu trách nhiệm như ,  là tìm đến  suýt chút nữa  đập trúng  khi  né  ?”
Cố Tuấn Phi  cô chọc : “Đàn em, em  thú vị.”
Tô Nhuyễn cũng lộ  nụ  giả tạo: “Không thể so với  Cố đây.”
Cố Tuấn Phi nhướng mày: “A,  tên   ?”
Tô Nhuyễn mỉm : “Không   cũng  tên  ?” Đừng diễn nữa,     mù.
Đám Triệu Yến Yến  từ đầu   hiểu  ,   hai  đang  chuyện bí hiểm gì.
Cố Tuấn Phi  chằm chằm  Tô Nhuyễn một lát lát,  : “Đàn em,  nhớ kỹ em .”
Tô Nhuyễn mỉm : “Chuyện    gì đáng để kiêu ngạo,  nhớ thương   ít, thêm  cũng  tính là gì.”
Cố Tuấn Phi:……
Cố Tuấn Phi mắc nghẹn    lời, đúng lúc   bên cạnh gọi  ,   liền bưng khay đồ ăn qua bàn bên cạnh.
Anh   , Triệu Yến Yến mới nhỏ giọng hỏi: “Này,  Cố  ý gì ? Nhìn trúng  ?”
Tô Nhuyễn   giảm âm lượng: “Đừng  tớ sợ, tớ   đ.á.n.h  , rõ ràng    thích kiểu  như tớ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Yến Yến mờ mịt khó hiểu, Lý Na hỏi  cô : “Sao      thích kiểu  như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-353.html.]
Tô Nhuyễn trả lời: “Không  các   đối tượng mập mờ của   trong trường học đều  đanh đá,  đ.á.n.h  ? Chắc là loại hình   thích cũng như .”
Lý Quyên suy tư: “Khoa thể dục, thích đ.á.n.h …”
Tô Nhuyễn thản nhiên tiếp lời,  chút để ý: “Đô vật nhì?”
Người cả bàn đều ho khan, Cố Tuấn Phi bàn bên cạnh cũng  sặc, trừng mắt với Tô Nhuyễn,  qua như  c.h.ử.i thề.
Triệu Yến Yến vất vả nén , ôm ngực, nhỏ giọng : “Chị gái , khoa thể d.ụ.c trường chúng    vận động viên đô vật.”
Lý Quyên giơ ngón tay cái lên với Tô Nhuyễn: “Xét từ khía cạnh , tớ chị nghĩ tới vận động viên bóng rổ.”
“Ai thèm quan tâm bọn họ là vận động viên gì.” Tô Nhuyễn : “Dù  cũng  liên quan tới chúng .”
Nói tới đây, cô khẽ ho một tiếng, nghiêm túc dặn dò: “Sau  chuyện như  đừng kéo tớ , tớ nghiêm túc thông báo cho các  , tớ kết hôn , vị  nhà tớ  ghen lắm.”
Người  bàn cơm đều im lặng.
Triệu Yến Yến nuốt canh trong miệng, cũng nghiêm túc : “Tớ cũng thông báo với các  một tiếng, con tớ  hai tuổi .”
Lý Na chậc lưỡi: “Các  như  thì tính cái gì, thật  chồng tớ chính là giáo quan Lộc.”
Lý Quyên  vui: “Lý Na, gan ch.ó của  lớn quá nhỉ, dám mạo danh tớ.”
Tô Nhuyễn:……
Cô hít sâu một ,  , đến lúc đó trực tiếp hù c.h.ế.t bọn họ .
Buổi chiều là cuộc thi tuyển chọn  dẫn chương trình, vì tiệc tối mang tính chất chào đón sinh viên mới, trong bốn  dẫn chương trình sẽ lựa chọn hai  từ đám sinh viên năm nhất.
 mà tuyển chọn  dẫn chương trình  nhanh như khiêu vũ, ban tổ chức căn cứ  biểu hiện của thí sinh đăng ký để đ.á.n.h giá chấm điểm,  đó tiến hành bỏ phiếu công khai một  trong phạm vi  trường chọn  hai ứng viên.
Khoa ngoại ngữ  tám  đăng ký, Tô Nhuyễn còn trông thấy Trương Thi Thi, cô gái  khiêm tốn một  thời gian, dần dần moi  cũng đối xử với cô  như bình thường, dù  cũng  sinh hoạt bên  mấy năm, trong lòng nghĩ thế nào chỉ bọn họ , ngoài mặt đều   quan hệ quá căng thẳng.
Có điểu bản tính cô  vẫn , hoạt động  thể  nổi bật thế , chắc chắn sẽ tham gia.
Công bằng mà , nếu   cô  luôn nghĩ đến việc kéo  khác xuống nước để thu hút sự chú ý, thật  bản  vẫn  chút năng lực, ăn    đấy, dáng vẻ tràn đầy tự tin, hiển nhiên nhất định    vị trí  dẫn chương trình  .
Ở phương diện  Tô Nhuyễn   chấp nhất lắm, vốn dĩ cô chỉ  thể nghiệm các hoạt động thú vị trong cuộc sống đại học, so với  dẫn chương trình, chấp niệm về khiêu vũ của cô càng lớn hơn.
Cũng may khiêu vũ   chọn, còn  dẫn chương trình, cô để thuận theo tự nhiên, mặc cho  phận.