Tô Nhuyễn vội vàng vươn tay: “Sơ Bát!”
Ánh mắt Lộc Minh Sâm dừng  con rùa đen nhỏ đang vui vẻ gặm táo, lộ  vẻ mặt suy tư.
Trong lòng Tô Nhuyễn lập tức dâng lên dự cảm  , quả nhiên ngay  đó   thấy  : “ là nên canh chừng nó.” Nói xong trực tiếp động thủ.
Tô Nhuyễn:!!!
Ý cô là bỏ Sơ Bát  nhà của nó,   Play trong phòng  việc.
 mà  cô thắng nổi Lộc Minh Sâm, khi động tĩnh  mạnh chút Sơ Bát sẽ duỗi cổ  qua,  khiểu  khiến Tô Nhuyễn sinh  cảm xúc thẹn thùng, ngược  khiến Lộc Minh Sâm tìm  thú vui mới.
Ở phương diện , đàn ông đúng là hư hỏng trời sinh, khi Tô Nhuyễn mắng, Lộc Minh Sâm còn bế cô lên, đè cô  cửa, dõng dạc : “Yên tâm, chỉ hư với  em.”
Khiến Tô Nhuyễn  hận  thể c.ắ.n c.h.ế.t .
Đương nhiên, ngoài phương diện  Lộc Minh Sâm “Đặc biệt hư” với Tô Nhuyễn, còn  xu thế càng ngày càng tăng, các phương diện khác  vẫn  cẩn thận tỉ mỉ.
Chỉ mấy ngày    tìm  cho cô phương thức liên lạc của vài nhà máy, đều là thứ Tô Nhuyễn đang cần.
Dư  chính là vấn đề tiền bạc.
Nhìn giá cổ phiếu  báo, Tô Nhuyễn bảo Đinh Lâu  bán cổ phiếu giúp cô.
Nghe cô  , Đinh Lâu còn sửng sốt hỏi : “Bán sớm ? Bây giờ thị trường vẫn đang tăng điên cuồng đó?”
Tô Nhuyễn : “Cũng gần đạt đỉnh , đến lúc giảm còn điên cuồng hơn, tranh thủ thời gian bán hết .”
Cũng may Đinh Lâu  hỏi thêm gì, dẫn theo hai  vệ sĩ qua  một chuyến, khi về xách theo ba vali tiền đầy ắp.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tổng cộng một trăm năm mươi sáu vạn.” Khi   câu  Đinh Lâu còn cảm thấy đáng tiếc: “Nếu bán muộn hai ngày,  thể bán  một trăm tám mươi vạn.”
Lúc  Lộc Minh Sâm cũng ở đó,   chậc một tiếng,  trừng  : “Mấy ngày nay cô  đều cố ý  xem báo,  nhắc nhở cô   gì?”
Nói xong  an ủi Tô Nhuyễn: “Không , sắp giảm , vẫn  hơn bán  khi ngã giá.”
Tô Nhuyễn dở  dở .
Đinh Lâu vẫn cảm thấy đáng tiếc, năm  chính   mua cổ phiếu giúp Lộc Minh Sâm, đương nhiên cũng  đại khái bọn họ kiếm lời bao nhiêu, cho nên năm ngoái khi Tô Nhuyễn bảo    mua cổ phiếu giúp , chính   cũng mua một chút.
Tuy rằng   cũng bán theo, nhưng  thấy lợi nhuận cao như  vẫn  nhịn .
“Chúng   thể thế chấp nhà máy vay tiền,   nếu bà chủ mua  thể vay chút mua, như   chỉ cần vay năm mươi vạn là  thể kiếm về hơn một trăm vạn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-499.html.]
Tô Nhuyễn nhíu mày: “Đinh Lâu.”
Đinh Lâu sửng sốt.
Tô Nhuyễn nghiêm túc : “Cổ phiếu chỉ là một trong những thủ đoạn quản lý tài sản, nhưng  nhiều  coi nó như đ.á.n.h bạc.”
“Đinh Lâu, đừng coi nó như đ.á.n.h bạc, nếu   chơi, dùng chút tiền nhàn rỗi chơi kiếm chút tiền tiêu vặt là , đừng bao giờ nghĩ tới chuyện vay tiền chơi, nếu  99% sẽ thua lỗ.”
Tô Nhuyễn vẫn luôn nhớ rõ nguyên tắc , cho nên hiện tại dù cô đang cần tiền gấp, cũng  đại khái hướng  của thị trường chứng khoán, vẫn  mạo hiểm vay tiền.
Giống như một hành động nhỏ bé của cô  thể khiến sợi Phương Luân xuất hiện  mười năm, thị trường chứng khoán càng  thể    điều gì. Hiện tại lượng tiền đổ  thị trường chứng khoán đang ở một con  cố định, thêm một trăm vạn  thể ảnh hưởng tới mức giá thị trường, lỡ như còn   khác giống cô và Tô Thanh Thanh thì ?
So với ký ức xuyên sách trọng sinh gì đó, cô tin  bản  hơn.
Tô Nhuyễn   cánh tay đắc lực của   hủy hoại, mới cảnh cáo Đinh Lâu một câu. Cũng may cô  cảnh cáo xong, thị trường chứng khoán  bắt đầu sụt giảm, so với    giảm  còn đáng sợ hơn, giảm giá sâu liên tục khiến  nhiều  căn bản  thể bán .
Đinh Lâu  nhịn  nghĩ mà sợ, một thời gian  dài  đó vẫn   can đảm chạm  cổ phiếu, đương nhiên đây là chuyện  .
Tuy rằng  tiền hiện  ít hơn dự toán một chút, nhưng thêm vài tháng nữa là  thể gom đủ.
Trong  thời gian  Tô Nhuyễn bắt đầu  khảo sát từng nhà máy, đợi sợi Phương Luân   lò là  thể triển khai nghiên cứu.
Nói tới sợi Phương Luân, tuy rằng  đó Tô Nhuyễn  quan tâm nữa, nhưng kết quả  khác những gì cô dự đoán.
Bratt về nước một tháng,  đó   nữa tới Hoa Quốc,     còn dẫn theo phó tổng giám đốc và nhân viên phụ trách kỹ thuật trung tâm.
Trong một tháng  viện nghiên cứu cũng  đột phá lớn dựa  ý nghĩ Tô Nhuyễn cung cấp,  thấy dáng vẻ như lâm đại địch của bọn họ, lập tức càng chắc chắn hơn.
Sau khi giáo sư Chu giao lưu với nhân viên kỹ thuật của đám  , bọn chúng  xác nhận, Hoa Quốc thật sự nắm giữ kỹ thuật tạo thành sợi Phương Luân, đang trong quá trình đổi mới kích cỡ.
Vì thế vị tổng giám đốc   đưa  phương thức hợp tác mới: Bọn họ  đầu tư xây dựng nhà xưởng ở Hoa Quốc.
Bọn họ  thể cung cấp cho Hoa Quốc thiết  và kỹ thuật, nhưng  chiếm một nửa  cổ phần.
Dù  Hoa Quốc  nắm giữ kỹ thuật trung tâm, so với trở thành đối thủ cạnh tranh của bọn họ, thà cung cấp cho đối phương chút thiết  và kỹ thuật, biến nơi  thành nhà máy của  còn hơn.
Cộng thêm Hoa Quốc  nguồn nhân công giá rẻ và hiệu suất  việc cao, tất cả đều mang tới lợi ích lớn cho bọn họ.
Chỉ  thể , tuy rằng  phương Tây ngay thẳng thật, nhưng nhà tư bản đều  bụng như , yêu cầu  chẳng khác nào lúc cháy nhà  hôi của.
Chuyện  tới bước ,   chuyện xưởng quân  nho nhỏ  thể nhúng tay , đều chuyển giao lên lãnh đạo cấp cao.
Phải  rằng, đồ tác chiến và áo chống đạn chỉ là một trong những sản phẩm cơ bản nhất sử dụng sợi Luân Phương mà thôi, xe tăng, máy bay, tên lửa thậm chí hỏa tiễn, mới là sản phẩm phát huy  uy lực lớn nhất của nó, là sản phẩm quan trọng cho nền quân sự quốc gia.