Quả nhiên, trong phòng họp, Triệu Lôi tức giận  thôi: “Dư Tiểu Lệ và Tôn Thành Tài cứ bám mãi lấy nhà ,    hổ là gì !”
Hóa  khi Tô Nhuyễn mới xuôi nam  lâu,    bắt chước Thế Ngoại Tiên mở một cửa hàng trang sức  đường Giải Phóng.
Có điều khác với bên  là tự sản tự tiêu, đối phương nhập hàng từ phương nam về bán, nhưng mà giá cả vô cùng rẻ,  qua chất lượng sản phẩm cũng giống đồ của Thế Ngoại Tiên, giá  chỉ bằng một nửa.
Sau khi  tin, tất nhiên Triệu Lôi sẽ  hỏi thăm một chút, cuối cùng phát hiện  là cửa hàng của Tôn Thành Tài và Dư Tiểu Lệ.
Tô Nhuyễn : “Ảnh hưởng tới doanh thu nhà chúng  ?”
Triệu Lôi : “Chuyện  thì  .” Nói tới đây,   mới  chút hả giận: “Dù  kiểu dáng nhà chúng  vẫn  hơn, khách quen đều thích dùng hàng nhà chúng .”
“  thấy bọn họ buôn bán cũng  tệ.” Triệu Lôi tức ở chỗ Dư Tiểu Lệ vô sỉ, nếu đổi thành  khác, khả năng Triệu Lôi sẽ    tức giận.
 Dư Tiểu Lệ  thì khác, ban đầu phản bội bọn họ còn  tính,  đó  cướp khách nhà bọn họ, vì thực lực      rút lui, cuối cùng  mà  phỏng theo cách bài trí cửa hàng nhà bọn họ.
Phải  rằng chỉ một gian cửa hàng trang sức nho nhỏ  thôi, riêng bài trí   để ý  nhiều điểm,   Tô Nhuyễn  chỉ dạy bọn họ từng chút từng chút một…
Ngưu Xuân Phân ở bên cạnh bổ sung: “Còn đặt tên là “Thiên Ngoại Tiên” nữa, logo cũng   giống, rõ ràng là đang tranh đấu với nhà chúng .”
Tô Nhuyễn bật : “Chị  như  là quá đề cao bọn họ .”
Tô Nhuyễn cho rằng,  lẽ Dư Tiểu Lệ đang  chứng minh bản   sai.
Tô Nhuyễn  , cô  cũng  , cô  chỉ  tự lựa chọn đường  cho ,   phản bội.
Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ một lát,  đó  với Ngư Xuất Phân: “Bảo mấy  mới thiết kế vài kiểu nho nhỏ ít vốn, hiệu quả  tệ thì bớt  một dây truyền sản xuất, chuyên môn  sản phẩm cấp thấp.”
Hai mắt Triệu Lôi sáng ngời: “Chúng   thể bán rẻ hơn cô ?”
Nghĩ một lát, Tô Nhuyễn    ba chữ “Chốn Đào Nguyên”.
“Đi đăng ký nhãn hiệu .”
Triệu Lôi khó hiểu: “Chúng  mở thêm cửa hàng mới bán nó ? Vậy phí tổn sẽ  lớn nhỉ? Đặt trong cửa hàng chúng  bán   ?”
Tô Nhuyễn : “Mấy thứ  đặt trong cửa hàng, giá trị nhãn hiệu Thế Ngoại Tiên sẽ giảm.”
“Có  càng ngày chúng  càng khó mời thêm cửa hàng mới gia nhập  ?” Tô Nhuyễn hỏi.
Triệu Lôi sửng sốt: “ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-508.html.]
“Vì thị trường thành phố Yến gần như  bão hòa .” Tô Nhuyễn : “Trang sức Thế Ngoại Tiên chúng  bán  tính rẻ, cố ý nhắm  khách hàng trung và cao cấp.”
“Cho nên  thể mở  hai cửa hàng ở thành phố Tân Thị cách vách phát triển  tồi, trong nội thành thành phố yến  thể mở hơn hai mươi cửa hàng, còn các thành thị tuyến hai tuyến ba gần như   thị trường, ít nhất trong vòng vài năm tới đều  .”
“Cửa hàng  của vợ chồng Tôn Thành Tài  cướp  khách nhà chúng , vì căn bản  cùng phân khúc thị trưởng.”
Triệu Lôi : “Cho nên…… Chúng   mở thêm một cửa hàng nhằm  thị trường cấp thấp?”
Tô Nhuyễn : “Sau  chúng  sẽ trở thành cửa hàng trang sức cao cấp giống Thịnh Triều, nếu mở cửa hàng giá thấp sẽ lẫn lộn đầu đuôi, sản phẩm cấp thấp chúng  chỉ bán sỉ.”
“Ai cũng  thể buôn bán sản phẩm cấp thấp, ví dụ như đám Tôn Thành Tài xuống phía nam nhập sỉ, những  khác chỉ  tiện  mà thôi. Nếu  như , chúng  sẽ xây dựng “Chốn Đào Nguyên” thành nhãn hiệu bán sỉ sản phẩm trang sức ở phía bắc.”
“ , quản lý Điền  tới ?”
Triệu Lôi : “Tới ,  nhận chức một tuần .”
Tô Nhuyễn gật đầu: “Gọi   tới đây, đúng lúc để    chuyện .”
Không sai, Tô Nhuyễn  đào  quản lý Điền từ bách hóa Kim Hâm.
Trước đây vì Mạnh Đông em trai của nhân tình ông chủ bách hóa Kim Hâm quấy rối, hợp đồng giữa Thế Ngoại Tiên và bách hóa Kim Hâm chỉ thiếu bước cuối cùng  cắt đứt.
Vì Lưu Kim Hâm  bắt ngây  trong đồn công an hơn một tuần mới , nên vợ ông   nhúng tay  trung tâm bách hóa. Khi  quản lý Điền từng  tiếp tục hợp tác, nhưng Lưu Kim Hâm căn bản   tinh lực quản chuyện .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hóa    đó, vợ ông   nắm chặt quyền lợi của trung tâm bách hóa. Đương nhiên Lưu Kim Hâm  đồng ý , vì thế hai vợ chống đ.á.n.h qua đ.á.n.h , với nhãn hiệu nhỏ bé như Thế Ngoại Tiên tất nhiên cả hai đều  thèm để ý.
Mãi cho đến khi Thế Ngoại Tiên dùng tốc độ nhanh chóng, lục tục xuất hiện trong các trung tâm bách hóa lớn khác, hai  mới phát hiện  điều gì đó. Đợi khi   Thế Ngoại Tiên  châu báu Thịnh Thế nâng đỡ, bọn họ thật sự hối hận  thôi.
Phải  rằng bọn họ vẫn luôn  tìm cơ hội hợp tác với châu báu Thịnh Thế,  khi Lưu Kim Hâm  bắt thiếu chút nữa  thành công.
Sau đó bọn họ  bảo quản lý Điền tới mời hợp tác, nhưng khi  sản lượng trang sức của nhà xưởng  đủ cung cấp,  tạm thời từ chối, chủ yếu là vì Tô Nhuyễn cảm thấy sợ là bách hóa Kim Hâm hết t.h.u.ố.c chữa .
Sự thật đúng như những gì Tô Nhuyễn dự đoán, hợp tác  thành, quan hệ giữa hai vợ chồng Lưu Kim Hâm càng gay gắt, một  chỉ trích đối phương  sắc   mờ mắt để tình nhân hủy hoại trung tâm bách hóa, một  chỉ trích đối phương   kinh doanh, nhãn hiệu nhỏ như Thế Ngoại Tiên cũng  xử lý .
Tóm , thế lực của hai vợ chồng ngang , công ty bách hóa hao tổn vô cùng lớn.
Tô Nhuyễn nhân cơ hội đó mời quản lý Điền tới chỗ , nhưng thời buổi     ăn máng khác đều tương đối thận trọng, đều hy vọng  ở một nơi đến già, nên quản lý điền vẫn luôn chần chừ  đồng ý.
Mãi cho đến tháng , ngay cả tiền lương bách hóa Kim Hâm cũng  phát đúng hạn, hạng mục đơn giản do quản lý Điền trình lên   bà chủ đồng ý,  đó   ông chủ từ chối, cuối cùng   cũng lạnh lòng, tiếp nhận lời mời của Tô Nhuyễn.