Tô Chí Vũ , còn nhận đây là những lời lãnh đạo nhà trường với , sắc mặt lập tức đại biến.
Mời phụ đến lấy máy ảnh...
Trước đó chuyện ở biệt thự xong, còn thể trốn đến Kinh Đô.
Bây giờ khai giảng , còn nơi nào để chạy trốn...
Nợ mới nợ cũ tính cùng một lúc, thể tưởng tượng cảnh Bạch Cầm tức giận mắng c.h.ử.i .
Lãnh đạo nhà trường đích lên tiếng, sự việc nhanh chóng giải quyết.
Rốt cuộc, đám học sinh đến là để bắt bằng chứng giáo viên nhận hối lộ, còn lãnh đạo nhà trường và bảo vệ thì tưởng lầm là học sinh định tụ tập gây rối.
Mọi đều chuẩn tâm lý cho tình huống diễn biến vô cùng nghiêm trọng, nào ngờ kết quả chỉ là một cô bé mười lăm tuổi mang theo bài thi cổng trường mà thôi.
Sự việc đầu voi đuôi chuột thế khiến ít học sinh lộ vẻ bối rối, vô cùng ái ngại.
Dù cũng là học sinh lớp 12, phần lớn đều thành niên, còn là những đứa trẻ ngây ngô nữa.
Lúc , họ nhanh chóng nhận kẻ cố tình kích động, tung tin đồn nhảm trong đám đông mới dẫn đến kết quả như .
Còn về kẻ tung tin đồn...
Ánh mắt của ít nhanh chóng lướt qua Tô Chí Vũ.
E dè thế lực nhà họ Bạch và nhà họ Tô Tô Chí Vũ, đương nhiên bên ngoài thì các học sinh dám tỏ thái độ bất mãn nào.
Nhất là khi máy ảnh tịch thu, sắc mặt Tô Chí Vũ trở nên âm u khó coi từng thấy.
Vì nhận bài học, cũng tiện thêm gì. Dưới sự thúc giục của bảo vệ, tất cả lượt giải tán về lớp của .
Trước khi , Tô Chí Vũ hung hăng lườm Thẩm Huệ Huệ một cái.
Thấy Thẩm Huệ Huệ thèm , từ đầu đến cuối chẳng hề để mắt.
Tô Chí Vũ đành đổi mục tiêu khác. Lúc ngang qua bác sĩ Tôn, nghiến răng nghiến lợi để một câu: "Bác sĩ Tôn... Ông giỏi lắm, chúng cứ chờ xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-240.html.]
Nói xong, Tô Chí Vũ theo lãnh đạo nhà trường rời khỏi đây.
Bản Thẩm Huệ Huệ sợ Tô Chí Vũ, nhưng bây giờ Tô Chí Vũ định gây phiền phức cho bác sĩ Tôn, cô lập tức thấy lo lắng.
Hai cùng về phía cổng trường. Bác sĩ Tôn thấy Thẩm Huệ Huệ liên tục , dáng vẻ thôi, nhịn : "Có cháu lo lắng ông về nhà họ Bạch sẽ gây khó dễ ?"
Thẩm Huệ Huệ gật đầu: "Tô Chí Vũ bụng hẹp hòi, chắc chắn sẽ mách lẻo."
Bây giờ mối quan hệ giữa cô và nhà họ Bạch căng thẳng như , Thẩm Huệ Huệ quan tâm nhà họ Bạch thế nào, nhưng vì mà liên lụy đến bác sĩ Tôn.
"Yên tâm , Bạch lão gia t.ử là hiểu lý lẽ như ." Bác sĩ Tôn .
Thẩm Huệ Huệ càng lo lắng hơn.
Rõ ràng trong lòng cô, lão già họ Bạch đó chẳng lành gì.
Sau khi quen ông Kỷ ở huyện Ninh Bình hồi , Thẩm Huệ Huệ vẫn luôn giữ địa chỉ của ông.
Trong đó một địa chỉ ở Kinh Đô.
Ông Kỷ từng , nếu Thẩm Huệ Huệ gặp khó khăn gì thì thể đến tận nhà tìm ông, cho dù ông ở đó, khác thấy cô cũng sẽ giúp đỡ.
Ở huyện Ninh Bình, ông Kỷ chăm sóc cô nhiều, Thẩm Huệ Huệ nỡ phiền ông cụ mãi .
Sau khi đến Kinh Đô, dù gặp bao nhiêu khó khăn, cô cũng từng nghĩ đến việc cầu cứu ông Kỷ.
lúc , ý nghĩ đó nảy sinh trong đầu cô.
Nếu bác sĩ Tôn vì cô mà mất việc ở nhà họ Bạch, với khả năng hiện tại của Thẩm Huệ Huệ thì cách nào giúp bác sĩ Tôn. Thực sự đến bước đường cùng, cô chỉ đành cầu cứu ông Kỷ thôi.
Bác sĩ Tôn thấy Thẩm Huệ Huệ mặt mày ủ rũ, bật : "Hồi đó, khi ông nghiệp đại học chuẩn thì gặp một tai nạn, tay thương chút ít. Tuy ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày nhưng thể cầm d.a.o mổ nữa. Có một thời gian ông chán nản, thậm chí từ bỏ ngành y, chuyển sang ngành khác. Chính một khóa khuyên ngăn ông, đồng thời giới thiệu ông đến nhà em gái bác sĩ riêng, giúp ông giảm bớt áp lực tìm việc."
"Em gái của khóa đó chính là Bạch lão phu nhân. Thế nên thực trong cả nhà họ Bạch, ông quen đầu tiên Bạch lão gia tử, mà là vợ của ông ." Bác sĩ Tôn : "Vì , ông phục vụ chỉ Bạch lão gia t.ử mà còn cả Bạch lão phu nhân nữa. Chỉ cần bà gật đầu thì Bạch lão gia t.ử tuyệt đối sẽ sa thải ông ."
Thẩm Huệ Huệ gật đầu, lúc mới yên tâm phần nào.