"Đương nhiên là thể ..." Thịnh Tiểu Mãn lắc đầu.
Thi cùng một trường đại học, nghĩa là điểm của hai tương đương ...
Đây là chuyện mà Thịnh Tiểu Mãn dám nghĩ tới ngay cả lúc mơ!
Đặc biệt là môn Toán, điểm Toán của cô hình như chỉ bằng lẻ của Thẩm Huệ Huệ...
Với thành tích như thì thể cùng trường đại học với Thẩm Huệ Huệ, bạn cùng phòng với cô chứ!
"Cho nên dù rời khỏi trường Trung học S , khi hết lớp 12, chúng đều xa ." Thẩm Huệ Huệ : "Hy vọng duy nhất là khi lên đại học, phấn đấu nỗ lực cùng trường với , chúng thể gặp ."
Thịnh Tiểu Mãn , trong đầu hiện lên viễn cảnh học đại học với Thẩm Huệ Huệ, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, lòng tràn đầy mong đợi, vô cùng rung động.
Nhân lúc tâm trạng Thịnh Tiểu Mãn , Thẩm Huệ Huệ tranh thủ thời gian giúp cô thu dọn hành lý.
Bố của Thịnh Tiểu Mãn đích lái xe đến. Sau khi cảm ơn Thẩm Huệ Huệ, ông bèn chuyển đống hành lý lớn của Thịnh Tiểu Mãn lên xe.
Sau khi đồ đạc đều chất lên hết, phòng ký túc xá lập tức trở nên trống trải.
Thịnh Tiểu Mãn căn phòng ở ba năm, Thẩm Huệ Huệ đang dịu dàng ở bên cạnh. Trước lúc rời , cô kìm mà ôm chầm lấy Thẩm Huệ Huệ.
"Mình nhất định sẽ cố gắng học tập về tìm ." Thịnh Tiểu Mãn nghẹn ngào .
"Được, đợi ." Thẩm Huệ Huệ vỗ nhẹ lưng cô , khẽ .
Xe khởi động, Thịnh Tiểu Mãn lên xe, vẫy tay thật mạnh với Thẩm Huệ Huệ: "Huệ Huệ, tạm biệt. Đừng quên đó!"
Khi hoàng hôn buông xuống, chiếc xe rời khỏi trường Trung học S. Mãi cho đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, Thẩm Huệ Huệ mới trở ký túc xá.
Thói quen đặc biệt của Thịnh Tiểu Mãn khiến dấu vết sinh hoạt của cô đậm nét, cảm giác tồn tại vô cùng mãnh liệt.
Có cô và cô , quả thực là khác biệt một trời một vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-279.html.]
Thậm chí Thẩm Huệ Huệ thể dựa mức độ bừa bộn của ký túc xá để đoán xem Thịnh Tiểu Mãn ở ký túc xá tổng cộng bao nhiêu ngày.
Giờ đây, ký túc xá trống , chỉ còn một cô.
Thẩm Huệ Huệ hít sâu một , dọn dẹp sơ qua ký túc xá nhanh chóng lật giở đề cương, đắm biển đề thi.
Ngày tháng học tập luôn trôi qua nhanh. Cùng với cái nóng oi ả của tháng sáu, kỳ thi tuyển sinh đại học hằng năm đến gần nữa.
Thập niên chín mươi thì nguồn lực giáo d.ụ.c còn khan hiếm, cơ hội việc ít, bằng đại học vô cùng hiếm hoi, kỳ thi tuyển sinh đại học trở thành ngưỡng cửa quan trọng nhất trong cuộc đời vô thí sinh.
Cũng là kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng ở thời đại thì độ khó của kỳ thi cao gấp trăm so với về , vì trong lòng , kỳ thi tuyển sinh đại học càng coi trọng và thiêng liêng hơn. ...
Đêm kỳ thi tuyển sinh đại học, tất cả giáo viên, học sinh và phụ đều chìm trong bầu khí căng thẳng.
Đây là kỳ thi công bằng nhất cả nước. Giờ phút , bất kể là gia đình bình thường hào môn thế gia, hễ nhà nào học sinh lớp 12 đều bất giác dồn hết tâm trí kỳ thi đại học sắp tới.
Trong nhà họ Tô, Tô Đào vốn quanh năm vắng nhà cũng đổi thói thường mà trở về, ghế sô pha xem ti vi với Bạch Cầm một cách buồn chán, chỉ để ở bên con trai cùng trải qua mấy ngày quan trọng nhất đời .
Năm nay Tô Đào năm mươi tuổi. Đến tuổi trung niên, phần lớn đàn ông đều phát tướng, béo lên, các bệnh như huyết áp cao, mỡ máu, tiểu đường, bụng bia đều xuất hiện cả.
Tô Đào chú trọng bảo dưỡng nên cũng béo lên mấy, vẫn giữ vóc dáng gầy gầy của thanh niên.
Chỉ tiếc là hồi trẻ ông vốn dung mạo bình thường, mắt nhỏ mũi tẹt, ném đám đông thì chẳng gì nổi bật.
Giờ tuổi, dù bảo dưỡng đến thì ông cũng thể cải lão đồng .
Thê t.h.ả.m nhất là nhà họ Tô gen di truyền hói đầu. Mặc dù hằng ngày Tô Đào chú trọng chăm sóc tóc, nhưng đến tuổi thì kiểu đầu hói chữ O vẫn tha ông . Tóc hai bên và phía đều rậm rạp, chỉ riêng vùng trung tâm đỉnh đầu là nhẵn bóng, một cọng cỏ.
Bạch Cầm trông bình thường, Tô Đào cũng tướng mạo thường. Sau khi hai liên hôn thành vợ chồng, phụ hai bên đối tượng của con nhan sắc thế , cũng chẳng đặt kỳ vọng gì đời của họ.
Ai ngờ , bụng của Bạch Cầm tranh đua đến thế, sinh hai đứa con hảo kế thừa ưu điểm của bố , đứa nào đứa nấy thông minh, đứa xinh hơn đứa .