Thẩm Huệ Huệ từng đến nhà hàng . Nơi đây chuyên về các món ăn cung đình Kinh Đô xưa, giá cả khá cao.
Tuy Thẩm Huệ Huệ từng ăn món cung đình chính gốc, nhưng kiếp cô cũng từng thưởng thức ít mỹ vị cao lương. Theo hiểu của cô, tuy nhà hàng treo biển món ăn cung đình nhưng chuẩn vị cho lắm. Xét về giá cả thì đáng, nên khi ăn một thì cô đến nữa.
Thấy Tiểu Trần dẫn trong, Thẩm Huệ Huệ nghi hoặc hỏi: "Lăng Gia Thạch đang ăn cơm ở trong ?"
Cô dứt lời, Tiểu Trần còn trả lời, nhân viên phục vụ trong nhà hàng thấy Tiểu Trần đến thì lập tức thành hai hàng chào đón Thẩm Huệ Huệ và Tiểu Trần trong.
Thẩm Huệ Huệ ngẩng đầu thì mới phát hiện bên trong trống trơn, một bóng khách, chỉ Lăng Gia Thạch đang ở vị trí giữa tầng hai, mỉm cô.
"Thẩm tiểu thư, mời." Tiểu Trần .
Anh dứt lời, hai hàng nhân viên phục vụ cũng đồng thanh : "Chào mừng quý khách, mời Thẩm tiểu thư dùng bữa."
Nhân viên phục vụ dứt lời, những trông giống quản lý và ông chủ bên trong cũng vội vàng bước , đón Thẩm Huệ Huệ trong như thể gặp thần tài.
Thẩm Huệ Huệ sống hai kiếp, cũng coi như từng trải sự đời, thế nhưng tình huống hôm nay vẫn khiến cô hiểu nổi.
Tiểu Trần bên cạnh thì hỏi gì, Thẩm Huệ Huệ đành lên lầu, đến mặt Lăng Gia Thạch. Cô định kéo ghế xuống chuyện với Lăng Gia Thạch thì Tiểu Trần bên cạnh đột nhiên nhắc nhở: "Thẩm tiểu thư, chỗ của cô ở bên trái thiếu gia."
Thẩm Huệ Huệ ngẩn . Thấy Tiểu Trần kéo ghế bên trái cho , cô cũng tiện phật ý đối phương, đành qua đó.
Mãi đến khi xuống, Thẩm Huệ Huệ mới phát hiện chiếc ghế bên trái thấp hơn chiếc ghế bên một chút.
Vốn dĩ cô cao bằng Lăng Gia Thạch, giờ chiếc ghế thấp hơn. Lúc hai chuyện, thậm chí Thẩm Huệ Huệ ngẩng đầu lên mới thể bắt gặp ánh mắt của Lăng Gia Thạch.
Chi tiết nhỏ khiến Thẩm Huệ Huệ cảm thấy chút kỳ quái. Lăng Gia Thạch đang ở ngay mắt, Thẩm Huệ Huệ lười để tâm đến những chuyện vặt vãnh , bèn tranh thủ hỏi Lăng Gia Thạch: "Đây là tình huống gì , hôm nay đột nhiên tìm , chỉ mời bao nhiêu đồ ăn thức uống ngon, mà còn hẹn đến tận đây nữa? Có chuyện gì quan trọng ?"
Lăng Gia Thạch : "Lần chẳng em món ăn cung đình của nhà hàng chính gốc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-420.html.]
"Chuyện ... là , nhưng liên quan gì đến chuyện hôm nay ." Thẩm Huệ Huệ đáp.
"Món ăn của nhà hàng quả thực chính gốc. Tuy đầu bếp học vài ngón nghề nhưng đều là học lỏm, tuy hình thức giống nhưng chỉ cái mã bên ngoài, ăn chẳng . Huệ Huệ quả là vị giác tinh tường, thoáng chốc nhận sự khác biệt." Lăng Gia Thạch : " mời đầu bếp bậc thầy trong nhà đến đây, ông nấu món cung đình cừ, lát nữa sẽ để Huệ Huệ nếm thử mỹ vị thực sự."
Thẩm Huệ Huệ thì lập tức hiểu . Lăng Gia Thạch bao trọn cả nhà hàng , hơn nữa còn mời đầu bếp món cung đình chính hiệu đến nấu ăn.
Anh bỏ tiền bao cả quán, còn mời ngự trù tài giỏi đến để cho ở đây mở mang tầm mắt, thế nào là ngự trù thực thụ. Bảo ai nấy trong nhà hàng đều hớn hở như hưởng lây phúc khí.
"Thật lúc đó chỉ thuận miệng bừa thôi, cần để tâm ." Thẩm Huệ Huệ vội .
Vì Lăng Gia Thạch đường nên Thẩm Huệ Huệ dẫn đến nơi cần đến, tiện đường giới thiệu qua tình hình quanh trường, hy vọng thể giúp dễ nhớ hơn. Lời nhận xét về nhà hàng cũng chỉ là một câu thuận miệng lúc giới thiệu, nếu Lăng Gia Thạch nhắc thì Thẩm Huệ Huệ sớm quên .
Không thể nào ngờ , một câu bâng quơ của cô mà Lăng Gia Thạch để tâm đến thế, hôm nay còn bày một màn hoành tráng như thế .
"Em thích là ." Lăng Gia Thạch .
" mà ..."
"Lên món!"
Thẩm Huệ Huệ định nhân cơ hội để bày tỏ thái độ của , đúng lúc một nhân viên hô to. Ngay đó, các nhân viên phục vụ lượt bưng món ăn .
Những món ăn mới nấu xong, nóng bốc lên nghi ngút tỏa hương thơm ngào ngạt. Các món mỹ vị chế biến từ đủ loại nguyên liệu quý hiếm, bày biện mắt như những tiểu cảnh, tinh xảo sống động toát lên vẻ sang trọng, xa hoa.
Bếp trưởng và vài phụ bếp cũng lượt từ trong bếp, cúi sang một bên, giới thiệu chi tiết từng món ăn cho Lăng Gia Thạch và Thẩm Huệ Huệ.