Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 433
Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:14:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Huệ Huệ thấy xe họ qua hết ngân hàng đến ngân hàng khác mà vẫn dừng , bèn nghi hoặc hỏi: "Không đến ngân hàng in kê . Hơn nữa cũng tiền mặt trong , bắt buộc đến ngân hàng một chuyến mới tiền trả cho các vị chứ."
Nghe , cô Ngọc khịt mũi một tiếng, dường như khinh thường khi Thẩm Huệ Huệ tiền trong ngân hàng.
Bà qua loa: "Phu nhân đợi , thể để phu nhân đợi lâu. Đợi gặp phu nhân cô hãy đến những chuyện vặt vãnh ."
Thẩm Huệ Huệ khẽ nhíu mày.
Cô Ngọc bắt cô trả tiền nên cô mới lên xe, bây giờ lên xe thì chuyện trả tiền biến thành chuyện vặt vãnh. Nói cách khác, ngay từ đầu đám nhắm đến việc đưa cô đến nhà họ Lăng, gặp của Lăng Gia Thạch, còn chuyện trả tiền chỉ là mồi nhử mà thôi.
Thẩm Huệ Huệ cũng coi như trải qua ít sóng gió. Lúc trong lòng chợt cảm thấy , loáng thoáng một cảm giác nguy hiểm nên cô lập tức tỏ vẻ khó xử, ôm bụng : " đau bụng, vệ sinh, thể cho xe dừng một chút . giải quyết xong ."
Cô Ngọc liếc Thẩm Huệ Huệ: "Tiểu thư, mánh khóe thấy nhiều , tác dụng gì với . Cô từng đến quản sự ma ma trong cung . Không chút thủ đoạn nào thì quản đám cung nữ nhỏ bé mơ mộng hão huyền, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga chứ."
Sắc mặt Thẩm Huệ Huệ khẽ đổi. Không chỉ vì họ lừa dối cô, mục đích rõ ràng, mà còn vì câu của cô Ngọc khiến cô cảm thấy... bình thường chút nào.
Sự bình thường cũng giống như lúc gặp Tiểu Trần .
Có cảm giác như của xã hội phong kiến xưa xuất hiện trong xã hội hiện đại, vô cùng kỳ quái và lạc lõng, khiến khó chịu.
"Bà là quản sự ma ma trong cung . chỉ là một bình thường sống trong xã hội hiện đại. Ở đây đều bình đẳng, sự chênh lệch về phận địa vị gì cả. Ngay cả khi gặp lãnh đạo cấp cao của trung ương, chúng cũng thể giao tiếp với một cách bình đẳng, nhiều quy tắc như ." Thẩm Huệ Huệ .
"Cô mà cũng từng gặp lãnh đạo trung ương..." Cô Ngọc khịt mũi một tiếng, đó nhớ đến đó vì chuyện ở huyện Ninh Bình mà Thẩm Huệ Huệ lên báo, cô thật sự từng gặp lãnh đạo, lãnh đạo khen thưởng.
Nghĩ đến đây, cô Ngọc khẽ nhíu mày, nhưng nhanh chóng bình thản trở .
Mỗi năm lãnh đạo khen thưởng bao nhân tài, ít cũng cả trăm , nhiều thì đến cả nghìn. Chỉ từng gặp mặt một , lẽ nào vì thế mà lãnh đạo trở thành của cô, mặt đòi công bằng giúp cô ?
Chuyện nhỏ nhặt mà cũng cố tình lôi , quả nhiên là hạng thô tục.
Xe chạy đến khu vực trung tâm thành phố, từ từ dừng một tòa nhà tứ hợp viện.
Khác với những tứ hợp viện bình thường, đây là một tòa nhà ba lớp sân.
Đây cũng là kiến trúc cổ, tuy thể sánh bằng sự giàu của Chức Tinh Viên, nhưng dù là thời xưa thời nay, một tòa nhà ba lớp sân đều là thứ mà dân thường thể sở hữu.
Tấm biển cửa lớn hai chữ lớn theo lối thư pháp rồng bay phượng múa "Lăng phủ", phía đóng dấu vàng, rõ ràng cũng là bút tích của một vị hoàng đế cửu ngũ chí tôn nào đó thời xưa.
Chỉ riêng tấm biển đáng giá cả gia tài. Một gia tộc truyền thống thể sánh ngang với nhà họ Diêu, quả thực sở hữu một nền tảng mà thường thể nào so bì .
"Đến , Thẩm Huệ Huệ tiểu thư, mời." Cô Ngọc , đàn ông trung niên lái xe bên cạnh cũng Thẩm Huệ Huệ chằm chằm, vẻ mặt như thể sợ cô bỏ chạy.
Sự việc đến nước , Thẩm Huệ Huệ nhiều nữa mà bước xuống xe.
Bước qua ngưỡng cửa, ba đến sảnh tiếp khách phía . Chỉ thấy một phụ nữ trung niên mặc trang phục kiểu cũ đang ở vị trí chủ tọa đợi họ.
Người phụ nữ để tóc dài, búi thành kiểu tóc cổ xưa, mặc một bộ trang phục cũ kỹ màu đen xám, hài hòa với khung cảnh xung quanh mang đậm nét cổ kính, toát vẻ ngột ngạt và cứng nhắc khó diễn tả thành lời.
Khóe miệng bà trễ xuống, nếp nhăn rãnh mũi má và đường nét khuôn mặt hiện rõ. Toàn tuy chăm chút kỹ lưỡng đến từng chi tiết, nhưng toát lên vẻ khắc nghiệt và nghiêm nghị.
Nhìn tướng mạo vài phần giống Lăng Gia Thạch, chắc chính là của Lăng Gia Thạch, Lăng Mai phu nhân .
Phía Lăng Mai còn hai cô gái trẻ tuổi đang .
Hai cô gái cũng mặc quần áo kiểu cổ, búi tóc giống kiểu nha thời xưa. Một đang quạt cho Lăng Mai, thì quỳ bên cạnh tay Lăng Mai, cúi đầu cung kính xoa bóp cánh tay cho bà .
Sau khi đưa Thẩm Huệ Huệ đến, cô Ngọc bèn đến bên cạnh Lăng Mai, thì thầm bên tai bà vài câu cung kính sang một bên chờ lệnh.
Cảnh tượng , Thẩm Huệ Huệ thế nào cũng thấy quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-433.html.]
Rõ ràng những nhà họ Lăng đang sống ở thời hiện đại, mặc trang phục hiện đại, nhưng cử chỉ và hành động của họ giống như xưa.
Hơn nữa còn kiểu thanh lịch cổ điển như nhà họ Diêu, mà tràn ngập sự mục nát của giai cấp và phong kiến, lạc lõng với xã hội hiện đại.
Thẩm Huệ Huệ mới nghĩ , ngay đó Lăng Mai : "Gặp bề hành lễ, chào hỏi, cô dạy cô quy củ như ?"
Chào hỏi, hành lễ?
Nếu nhà họ Lăng lịch sự mời Thẩm Huệ Huệ đến, đương nhiên Thẩm Huệ Huệ sẽ chủ động chào hỏi khi gặp phụ của bạn học.
nhà họ Lăng mời cô đến ?
Rõ ràng là lừa cô đến đây.
Thẩm Huệ Huệ châm chọc mỉa mai là học lắm , thể ngọt ngào chủ động chào hỏi .
Còn đến hành lễ...
Thông thường thì chỉ gật đầu. Ở những dịp trang trọng hơn một chút thì con cháu sẽ đưa tay bắt tay lớn, nếu lớn hiền từ thì sẽ vỗ vai con cháu nọ.
với cái điệu bộ của nhà họ Lăng... Cái gọi là hành lễ, đừng là bắt quỳ xuống dập đầu nhé...
Trong lòng Thẩm Huệ Huệ thì đang thầm rủa lên tận trời, nhưng ngoài mặt vẫn để lộ chút cảm xúc nào.
Cô chỉ nhẹ nhàng ôn hòa : "Mẹ chỉ dạy rằng, đối xử với lễ thì cũng đối xử lễ. Gia đình tuy đông đúc, nhưng ai nấy đều ghi tên sổ. Những bậc bề còn sống, dù sơ, ít nhiều cũng từng gặp qua. Chỉ những qua đời là từng gặp. Không vị đây là..."
Lăng Mai sầm mặt, khuôn mặt lập tức trở nên tái mét.
Thẩm Huệ Huệ là ý gì, là đang trù ẻo bà c.h.ế.t ?
Thời buổi , đất nước đang trong giai đoạn cải cách mở cửa, trăm việc chờ khôi phục. Những ai vẫn còn giữ theo lối cũ xưa, ai cũng là đồ cổ hủ. Mà càng cổ hủ thì càng kiêng kỵ một thứ.
Tuy lời của Thẩm Huệ Huệ là lời c.h.ử.i bới, nhưng theo Lăng Mai thấy thì lời còn độc ác hơn c.h.ử.i bới gấp trăm ngàn !
"Hỗn xược!" Cô Ngọc bên cạnh lập tức quát lớn: "Vị là của Lăng Gia Thạch thiếu gia, Lăng Mai phu nhân. Người thường gặp phu nhân một còn khó hơn lên trời. Cô may mắn bước chân nhà họ Lăng, diện kiến dung nhan ngọc ngà của phu nhân là phúc đức ba đời, là chuyện may mắn ơn cả đời. Cô trân trọng cơ hội thì thôi, còn dám ăn hàm hồ mặt phu nhân ?"
Trong lúc cô Ngọc quát mắng gay gắt, những hầu nhà họ Lăng xung quanh cũng đồng loạt chằm chằm Thẩm Huệ Huệ.
Thẩm Huệ Huệ giữa đại sảnh, phía là Lăng Mai phía một cách cao ngạo, hai bên và phía đều là nhà họ Lăng.
Ánh mắt con tuy vô hình, nhưng một khi dồn cả một chỗ như sức nặng, bao quanh Thẩm Huệ Huệ từng tầng từng lớp, đè nén đến mức thể khiến cô gần như thể thở nổi.
Hôm nay nếu đổi là một nữ sinh viên đại học bình thường, chắc chắn đó sẽ khí thế dọa cho khiếp vía.
May mà Thẩm Huệ Huệ từng trải qua đủ loại tình huống. Dù ánh mắt của đám hung dữ đến , Thẩm Huệ Huệ cũng chỉ như thấy, hề tỏ chút sợ hãi nào.
Lăng Mai ở cao, rõ từng chi tiết nhỏ gương mặt Thẩm Huệ Huệ. Bà sai cô Ngọc "mời" đến, theo Thẩm Huệ Huệ thấy thì đây là một việc thất lễ, nhưng thực theo Lăng Mai thấy thì đó là nể mặt Thẩm Huệ Huệ lắm .
Phủ như nhà họ Lăng, bình thường trộm cấu trúc bên trong còn tư cách, huống chi là tận nhà, tận mắt thấy đầu gia tộc như Lăng Mai.
Nếu Thẩm Huệ Huệ tự tìm đến cửa, cả đời cửa lớn nhà họ Lăng cũng sẽ mở vì cô.
Hôm nay sở dĩ phá lệ là vì bà thương con trai Lăng Gia Thạch, bất cứ thứ gì Lăng Gia Thạch để tâm, Lăng Mai đều đích nhúng tay giải quyết.
Không ngờ Thẩm Huệ Huệ đằng chân lân đằng đầu, may mắn nhà họ Lăng một mà còn ăn khó như , thái độ cũng vô cùng thất lễ.
Quả nhiên là con bé nhà quê thô lỗ từ trong xó núi chui . Nếu Thẩm Huệ Huệ điều, thì bà cũng cần khách sáo nữa!
Nghĩ , Lăng Mai đổi một tư thế khác.
Cô hầu ở bên cạnh hiểu ý, lập tức dâng lên một chén .