Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:47:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vậy thì vụ t.a.i n.ạ.n xe là do Tô Tâm Liên cố tình tạo để cô và Thẩm Huệ Huệ thể hoán đổi thành công ư?

Hoán đổi thì hoán đổi, tại hủy hoại gương mặt của cô chứ?

Với một cô gái yêu cái , cú sốc chẳng khác nào một đòn chí mạng!

Thẩm Thiên Ân tức đến run rẩy.

Đột nhiên, trong đầu cô lóe lên một đoạn đối thoại.

Đó là lúc còn ở tỉnh Nam, khi Tô Tâm Liên đề nghị để cô và Thẩm Huệ Huệ hoán đổi, Thẩm Thiên Ân từng đưa một thắc mắc, rằng cô và Thẩm Huệ Huệ tuy là chị em sinh đôi nhưng trông giống , những quen họ thể sẽ nhận họ ngay từ cái đầu tiên.

Lúc đó Tô Tâm Liên trả lời cô như thế nào?

[Trước đây thì giống, nhưng bây giờ ngày càng giống . ]

[ cách giúp hai trông giống hệt , cô chỉ cần theo lời dặn là . ]

cứ ngỡ Tô Tâm Liên sẽ dùng cách trang điểm, rèn luyện để điều chỉnh cho cô trông giống hệt Thẩm Huệ Huệ.

Làm cũng ngờ Tô Tâm Liên thể tàn nhẫn đến , trực tiếp hủy hoại nhan sắc của cô !

, tuy ngũ quan chút khác biệt nhỏ, nhưng chỉ cần hủy hoại hơn nửa khuôn mặt thì còn ai thể nhận là Thẩm Thiên Ân, là Thẩm Huệ Huệ nữa chứ?

"Con đang thương, tuyệt đối tức giận. Đừng vội, đừng vội, bác sĩ nhất định sẽ cách mà." Thấy sắc mặt Thẩm Thiên Ân tái mét, tức đến run rẩy, Tú Phân vội vàng dịu giọng an ủi.

Nhìn Tú Phân trẻ trung, xinh , Thẩm Thiên Ân rưng rưng nước mắt : "Mẹ, nhất định chữa khỏi cho con, con xí cả đời . Con cố gắng bao nhiêu lâu nay, khó khăn lắm mới thi đỗ Thám Hoa tỉnh, đỗ trường đại học , con cuộc đời cứ thế hủy hoại ..."

Nghe , đang nhẹ nhàng xoa đầu Thẩm Thiên Ân là Tú Phân khựng : "Thiên Ân, con đang ?"

Nghe Tú Phân gọi tên , Thẩm Thiên Ân lập tức cảm thấy .

Tú Phân gọi cô là Thiên Ân...

Tú Phân là Thẩm Thiên Ân. Nói cách khác, cô và Thẩm Huệ Huệ vẫn hoán đổi thành công ư?

Tô Tâm Liên đang cái quái gì , bày trận thế lớn như thế, hoán đổi thành công ư???

Quan trọng nhất là bây giờ cô đang giường bệnh, đầy thương tích, đặc biệt là vết thương mặt còn nặng nhất, thậm chí đến mức sắp hủy hoại nhan sắc.

Nếu hoán đổi thành công, thì chẳng những đau đớn của cô chịu đựng vô ích ?

Toàn Thẩm Thiên Ân kìm mà run rẩy. Nếu lúc là tức giận thì bây giờ càng thêm kinh hãi và phẫn nộ.

run giọng với Tú Phân: "Mẹ... đây là Kinh Đô... xảy t.a.i n.ạ.n xe gần trường học... Sao nghĩ con là Thiên Ân chứ..."

Tú Phân Thẩm Thiên Ân, vẻ mặt từ đau lòng, thương xót ban đầu dần dần trở nên lạnh lùng.

Vốn tưởng rằng Thẩm Thiên Ân cũng là nạn nhân, thế nhưng qua cuộc đối thoại ngắn ngủi , Tú Phân hiểu Thẩm Thiên Ân đang gì, thậm chí cô còn thế Thẩm Huệ Huệ!

"Mẹ, cho con , cho con mà!" Thẩm Thiên Ân gặng hỏi.

Tú Phân những vết thương mặt cô , vì lúc chuyện cử động quá mạnh nên rỉ những tia m.á.u đỏ tươi. Cuối cùng, bà vẫn trầm giọng trả lời: "Lúc nhận thông báo, ban đầu quả thật đều tưởng gặp t.a.i n.ạ.n xe là Huệ Huệ. Giáo viên và bạn học trong trường cũng đều là Huệ Huệ xe đâm. của các con, khác nhận con gái là ai, chẳng lẽ nhận ."

Tuy đầy thương tích, mặt cũng hủy hoại hơn nửa, nhưng ngay khoảnh khắc thấy Thẩm Thiên Ân, Tú Phân nhận đây là cô con gái út Thẩm Huệ Huệ của , mà là cô con gái lớn Thẩm Thiên Ân.

Lúc rời khỏi thôn Phúc Thủy, Tú Phân vốn định đưa Thẩm Thiên Ân cùng, nhưng Thẩm Thiên Ân ham hai nghìn tệ mà quyết định ở thôn Phúc Thủy. Cuối cùng, Tú Phân đưa Thẩm Huệ Huệ lên tỉnh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-469.html.]

Lúc chia tay, Tú Phân giận cô con gái lớn thấy tiền sáng mắt. khi thực sự xa cách, thời gian trôi qua thì chút bực bội đó sớm tan biến, Tú Phân vẫn nhớ Thẩm Thiên Ân.

Khi còn ở biệt thự tỉnh Nam, lúc Thẩm Huệ Huệ cơ hội về thôn Phúc Thủy, Tú Phân còn gửi ít đồ cho Thẩm Thiên Ân.

Khi Thẩm Huệ Huệ , Thẩm Thiên Ân lấy hai nghìn tệ của lão Chu biệt tăm biệt tích, ai tìm thấy cô , Tú Phân lo lắng một thời gian dài.

 

 

Biển mênh mông, ai Thẩm Thiên Ân . Tú Phân đành thỉnh thoảng gửi tiền cho thôn trưởng thôn Phúc Thủy, hy vọng nếu ông gặp Thẩm Thiên Ân thì thể chăm sóc thêm cho cô một chút.

Khoảng thời gian Thẩm Huệ Huệ kết quả thi đại học, Tú Phân nhận tin nhắn của thôn trưởng, rằng Thẩm Thiên Ân trở về thôn Phúc Thủy, và cô còn thề thốt rằng cả đời sẽ ở thôn Phúc Thủy, bao giờ rời nữa. Thôn trưởng khuyên cô đến Kinh Đô nương tựa Tú Phân, nhưng cô .

Sau khi tin , Tú Phân cũng ép buộc Thẩm Thiên Ân, chỉ định kỳ chuyển tiền về thôn Phúc Thủy, dặn dò thôn trưởng chăm sóc Thẩm Thiên Ân nhiều hơn.

Nếu thì chỉ riêng hai nghìn tệ tiền sính lễ của lão Chu, Thẩm Thiên Ân cũng bán để trả nợ, huống hồ trong thôn còn một Thẩm Dũng đáng tin cậy. Những vấn đề lớn nhỏ đều là do thôn trưởng giúp Thẩm Thiên Ân giải quyết thỏa khi nhận tiền của Tú Phân.

Hôm nay đột nhiên thấy Thẩm Thiên Ân t.a.i n.ạ.n xe, đầy thương tích. Tuy gặp chuyện là Thẩm Huệ Huệ, nhưng Tú Phân cũng đau lòng kém.

cũng đều là con gái do chính tay nuôi lớn. Tuy Thẩm Thiên Ân ưu tú, xuất sắc bằng Thẩm Huệ Huệ, nhưng cũng là đứa con mà bà mang nặng đẻ đau mười tháng.

Chỉ là Tú Phân cũng ngờ , khi Thẩm Thiên Ân tỉnh , cô thể những lời như .

đến Kinh Đô là trùng hợp, mà là nhắm đến việc giả mạo Thẩm Huệ Huệ, thế Thẩm Huệ Huệ!

Thẩm Thiên Ân gương mặt Tú Phân, trong lòng cũng rối bời trăm mối.

Kể từ khi đồng ý kế hoạch hoán đổi cuộc đời hai chị em sinh đôi với Tô Tâm Liên, Thẩm Thiên Ân thường xuyên tưởng tượng cảnh khi đến Kinh Đô sẽ đối mặt với những gì.

Trong đầu cô là hình ảnh nhà họ Bạch, nhà họ Tô, trường học... Những con và sự việc mà cô sẽ gặp trong những cảnh đó, đó ảo tưởng xem sẽ đối phó một cách khôn khéo như thế nào.

Thẩm Thiên Ân cũng ngờ xuất hiện mặt Tú Phân trong tình trạng thương. Hơn nữa còn kịp bắt đầu kế hoạch giả mạo, cô Tú Phân nhận ngay lập tức!

Kế hoạch chuẩn kỹ lưỡng bao lâu nay, còn kịp triển khai sụp đổ giữa chừng, còn đứt gãy ngay ở chỗ Tú Phân, Thẩm Thiên Ân thể cam tâm cho !

"Mẹ... Mẹ..." Thẩm Thiên Ân gắng gượng nhấc cánh tay còn cử động , níu lấy tay áo Tú Phân: "Lúc rời khỏi thôn Phúc Thủy, vốn định đưa con , nhưng cuối cùng đưa Thẩm Huệ Huệ , bỏ một con ở thôn Phúc Thủy. Bố ép con gả cho lão Chu. Con còn đến tuổi trưởng thành lấy chồng dâu, sinh con cho ... Chính cũng từng trải qua cảnh , thừa hiểu nó đau khổ đến nhường nào..."

"Mẹ khi con trở về thôn Phúc Thủy, tin Thẩm Huệ Huệ trở về, hào phóng chia tiền cho , trong lòng con khó chịu đến mức nào ?"

"Hai chỉ ở biệt thự tỉnh thành mà còn đến Kinh Đô sống cuộc sống sung sướng. Huệ Huệ còn học ở trường nhất Kinh Đô, còn con đến trường cũng . Chúng con là chị em sinh đôi, trí thông minh cũng tương đương . Rõ ràng nếu cho con một cơ hội học, con cũng thể thi như . chỉ vì hai ở Kinh Đô, còn con ở thôn Phúc Thủy nên con chẳng gì cả..."

Thẩm Thiên Ân kể lể, ánh mắt khẩn khoản Tú Phân: "Bây giờ con cũng đến Kinh Đô . Mẹ đừng đuổi con , cho con ở , cho con một cơ hội học ở Kinh Đô ?"

Tú Phân : "Con thế nào?"

"Con... Vốn dĩ con cũng thể tham gia thi đại học, cũng thể thi đỗ Thám Hoa tỉnh... Dù thì dạo Huệ Huệ cũng ở đây, cho con đến trường nó học một thời gian, trải nghiệm thử cảm giác sinh viên đại học là như thế nào ?" Thẩm Thiên Ân : "Lúc nào cũng là Huệ Huệ ở bên cạnh , bây giờ đổi là con ở bên , để con hiếu thảo với ."

"Là ai bảo con đến Kinh Đô? Tại tay với Huệ Huệ? Mục đích của bọn họ là gì?" Tú Phân hỏi.

"Con... Con ..." Thẩm Thiên Ân cúi đầu xuống, vẻ đau khổ: "Vết thương của con đau quá, ơi... Con khó chịu lắm, sống bằng c.h.ế.t. Mẹ giúp đỡ con . Mẹ giúp con với, con cũng là con gái của mà!"

Nghe những lời của Thẩm Thiên Ân, vẻ mặt đau khổ của cô , trong lòng Tú Phân hiểu rõ, là Thẩm Thiên Ân , chỉ là cô mà thôi.

 

 

 

Loading...