Kỷ Minh Viễn , vẻ mặt như thể thật lòng suy nghĩ cho Thịnh Vân Tế, trông thất vọng vì thể rèn sắt thành thép.
Thịnh Vân Tế dám phản bác.
Kỷ Minh Viễn với Hoắc Đình: "Huệ Huệ là đồng ý ngay. , Nam Dương là địa bàn của , ở vùng biển quốc tế đều lời , nhưng thế thì chứ? Cậu thể khiến sức khỏe của Huệ Huệ lời ? Cậu thể đảm bảo cơ thể con bé tuyệt đối xảy vấn đề gì ? Nó bảo về phía Đông dám về phía Tây. Đàn ông lời phụ nữ là chuyện , nhưng cũng chút chủ kiến của chứ! Lần nếu gặp tình huống tương tự, mà ngăn Huệ Huệ thì sẽ đồng ý chuyện cưới xin của hai đứa!"
Hoắc Đình thành thật nhận : "Ông , chuyện đều tại cháu."
Kỷ Minh Viễn: "Vậy ngăn con bé, để Huệ Huệ ngoan ngoãn lời ?"
Hoắc Đình im lặng một lúc: "Không thể ạ..."
Trước nay Thẩm Huệ Huệ đều chủ kiến của riêng , ai cản cô.
Quả thực Hoắc Đình thể dùng ảnh hưởng của để giữ chân Thẩm Huệ Huệ, nhưng .
Tuy sức khỏe của Thẩm Huệ Huệ , nhưng nội tâm cô tràn đầy sức sống, việc gì cũng hăng hái.
Hoắc Đình thích một Thẩm Huệ Huệ như . Anh chỉ mong cô mãi mãi tự do vui vẻ như thế, nỡ giam cầm cô, biến cô thành một con chim hoàng yến chỉ sống trong nhung lụa.
Kỷ Minh Viễn: "..."
Hận thể rèn sắt thành thép!
Tên còn tệ hơn cả Thịnh Vân Tế!
"Đi , đừng ở đây chướng mắt. Cậu với Thịnh Vân Tế, cả hai cùng !"
Ông cụ trực tiếp đuổi hai ngoài.
Có lẽ do giọng lớn khiến Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ở lầu thấy động tĩnh, Thẩm Huệ Huệ xuống lầu hỏi: "Ông Kỷ, chuyện gì xảy ?"
Kỷ Minh Viễn lập tức thu vẻ cáu kỉnh, sang mỉm dịu dàng với Thẩm Huệ Huệ: "Không gì, hai đứa nó việc bận, ông bảo chúng nó ."
"Thật ạ?"
"Thật, đương nhiên là thật, ông còn lừa cháu chắc." Kỷ Minh Viễn , mặt nở nụ như gió xuân. Khi đối mặt với Thẩm Huệ Huệ, đừng là vẻ mặt, ngay cả từng sợi tóc và bộ râu bạc trắng của ông cũng trở nên hiền hòa: "Nào, Huệ Huệ, đây là t.h.u.ố.c ông sắc, uống ngay lúc còn nóng nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-493.html.]
Kỷ Minh Viễn bưng một bát t.h.u.ố.c Bắc .
Thuốc Bắc khác hẳn với những loại Thẩm Huệ Huệ từng thấy đây.
Đa t.h.u.ố.c Bắc tuy đen và đắng nhưng đều ở dạng lỏng, cho dù khó uống đến mấy, ừng ực vài ngụm là cũng nuốt hết bụng, còn cảm giác gì nữa.
Thế nhưng t.h.u.ố.c Kỷ Minh Viễn đưa cho Thẩm Huệ Huệ cho thêm thứ gì , là một bát lớn dạng nửa đặc nửa lỏng, thể uống trực tiếp mà dùng thìa múc, ăn từng chút một!
Bát đựng t.h.u.ố.c Bắc to gấp đôi bát ăn cơm bình thường. Ăn hết bát , bụng Thẩm Huệ Huệ căng cứng, cần ăn cơm nữa.
Cho nên dù là Thẩm Huệ Huệ, thấy bát t.h.u.ố.c Bắc của Kỷ Minh Viễn thì cô cũng run rẩy, chỉ bỏ chạy.
"Ông cũng t.h.u.ố.c dễ uống, nên đặc biệt mang đồ ăn vặt cho Huệ Huệ." Kỷ Minh Viễn như đang dỗ trẻ con, còn biến mấy viên kẹo tay: "Đây là kẹo do công ty bạn ông mới nghiên cứu , ăn cũng khá ngon. Không mềm cứng, chút dẻo, vị trái cây, vẫn đang trong quá trình sản xuất bán thị trường. Huệ Huệ thử ? Uống hết bát t.h.u.ố.c , mấy gói kẹo đều là của Huệ Huệ hết."
Thẩm Huệ Huệ kỹ, đây chẳng là kẹo dẻo Vượng T.ử QQ mà mấy chục năm siêu thị nào cũng bán .
Nghe mãi đến năm 2002 kẹo dẻo QQ mới mắt thị trường, ngờ ông Kỷ quan hệ rộng, bây giờ thể ăn .
Vốn dĩ Thẩm Huệ Huệ mấy thiết tha với kẹo dẻo QQ , nhưng bây giờ thị trường mà kẹo dẻo QQ ở ngay mắt, ngược khiến Thẩm Huệ Huệ thèm thuồng, khá ăn.
"Cháu vị dứa." Thẩm Huệ Huệ .
"Được thôi." Kỷ Minh Viễn chọn gói kẹo dẻo QQ vị dứa màu vàng, đưa hết cho Thẩm Huệ Huệ.
Thẩm Huệ Huệ cố nén vị đắng, uống xong t.h.u.ố.c thì vội vàng mở gói kẹo bỏ một viên miệng.
Dai dai, mềm mềm, đúng là hương vị của tuổi thơ.
Viên kẹo quen thuộc như một cây cầu, nối liền ký ức kiếp của Thẩm Huệ Huệ với kiếp . Vị ngọt ngào từ đầu lưỡi lan tỏa đến tận đáy lòng.
"Cảm ơn ông ạ." Thẩm Huệ Huệ ngọt ngào .
"Khách sáo với ông gì." Thấy Thẩm Huệ Huệ thích, Kỷ Minh Viễn thầm quyết định ngày mai đến tìm ông bạn già xin thêm vài gói mới .
Tuy Thẩm Huệ Huệ đang nghĩ gì, nhưng Kỷ Minh Viễn nhạy bén phát hiện , dường như Thẩm Huệ Huệ khá hứng thú với những thứ mới mẻ sắp mắt .