Thẩm Huệ Huệ tò mò cô , hiểu tại lúc cô mua nước đậu xanh đá gì. Kết quả mấy phút , cô thấy Uông Á Nam xách theo ly nước đậu xanh về phía họ.
Rõ ràng cô nhận chiếc xe mà Thẩm Huệ Huệ và Hoắc Đình đang . Cô bên cạnh xe, giơ tay lên gõ nhẹ cửa kính.
Cửa kính từ từ hạ xuống, Uông Á Nam Hoắc Đình và Thẩm Huệ Huệ đang trong chiếc xe sang trọng, : "Thời tiết nóng nực, uống nước đậu xanh đá giải nhiệt là nhất. Đây là thức uống đặc sản của địa phương chúng , hai vị thử ?"
Uông Á Nam , nhẹ nhàng lắc lắc ly nước đậu xanh trong tay.
Thời buổi vẫn còn thịnh hành dùng chai thủy tinh đựng đồ uống, những viên đá đậu xanh va thành ly thủy tinh, phát âm thanh trong trẻo. Màu xanh của đậu nước đá và thủy tinh khuếch đại lên, chỉ thôi thấy mát lạnh, giải khát, sảng khoái.
Thẩm Huệ Huệ ly nước đậu xanh Uông Á Nam, từ từ gật đầu.
Mấy phút , ba cùng ghế đá bóng cây. Trước mặt mỗi đều đặt một chai nước đậu xanh đá, ngay cả tài xế vẫn còn xe ở cách đó xa cũng một chai.
"Từ đời ông bà, nhà họ Uông chúng đời đời chuyên tâm nghiên cứu biểu diễn múa rối bóng. Mỗi thế hệ đều lấy nghề múa rối bóng kế sinh nhai, lấy nghề múa rối bóng niềm tự hào. là con gái cả nhà họ Uông, theo lệ của gia tộc thì con gái học múa rối bóng. hồi trẻ tổn thương sức khỏe, chắc thể sinh thêm con trai để nối dõi tông đường. Bất đắc dĩ, bố mới dạy múa rối bóng cho ."
Uông Á Nam đối diện Hoắc Đình và Thẩm Huệ Huệ, khổ : " thực hồi nhỏ, hề học múa rối bóng một chút nào."
Múa rối bóng, thì đơn giản nhưng thực nhiều kỹ thuật cần học và nắm vững, đúng như câu một phút sân khấu, mười năm khổ luyện đài.
Uông Á Nam sinh những năm tám mươi. Lúc cô học tiểu học, nhà bạn học giàu trong lớp ti vi đen trắng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-531.html.]
Sau khi đến nhà bạn học chơi, trong lòng Uông Á Nam hiểu rõ sức ảnh hưởng của truyền hình đối với nhu cầu giải trí của dân lớn đến mức nào, sớm muộn gì nghề múa rối bóng cũng sẽ thế.
Mặc dù hiện giờ biểu diễn múa rối bóng vẫn thể kiếm tiền, duy trì cuộc sống cho cả gia đình, nhưng nếu sớm chuẩn , đợi đến khi khách khứa vãn hết còn nữa thì kịp.
"Khi đó từng nghĩ, nên đổi cách trình diễn múa rối bóng khán giả . Ví dụ như hợp tác với đài truyền hình, hoặc biểu diễn những câu chuyện mới... Tiếc là mới đề xuất ý kiến thì bố nghiêm khắc ngắt lời, cho nghĩ những ý nghĩ lệch lạc đó, bắt chuyên tâm học múa rối bóng."
"Trong khi tất cả trẻ con đều đang vui chơi, học cách chọn da, bảo quản dao, đồ da, điêu khắc, điều khiển dây, điều khiển đèn... học, bố sẽ nhốt trong phòng, cho đến khi học xong bài tập của ngày hôm đó mới cho phép ăn cơm, ngủ..."
"Để ăn no ngủ kỹ, chỉ thể cố gắng học hành chăm chỉ. học nhanh, trong nhà đều khen năng khiếu, sớm muộn gì cũng thể kế thừa sự nghiệp của bố. Thế nhưng đúng lúc đó, vẫn luôn nghĩ rằng thể sinh con nữa đột nhiên mang thai. Không lâu , em trai đời."
Uông Á Nam , nhớ những ngày tháng đó, ánh mắt cô chút m.ô.n.g lung.
"Có con trai , còn là nối dõi của gia đình nữa, nghề múa rối bóng cũng cần chỉ truyền cho một . Vào năm thứ mười học múa rối bóng, bố tịch thu hết dụng cụ của , với rằng chẳng từ nhỏ phản đối việc học múa rối bóng , từ nay về cần học nữa. Sau sự nghiệp gia truyền sẽ giao cho em trai, tự do ."
Uông Á Nam lẩm bẩm: "Khi chuẩn sẵn sàng để kế thừa thứ, đột nhiên tất cả đều còn nữa. Chỉ vì em trai, những hy vọng vốn đặt đều rút hết. Họ tự do, nhưng cảm thấy như một bỏ rơi, tất cả bỏ phía ."
Tuy trong lòng Uông Á Nam buồn bã, nhưng lúc đó cô vẫn chỉ là một học sinh cấp hai, dũng khí để chống bố .
Mọi đều tỏ vẻ như cho cô tự do, như thể thứ hiện tại đều là do cô cưỡng cầu mà . Sự tự do là một ân huệ, cô nhất định trân trọng.