Xác nhận cây cỏ mà Thẩm Huệ Huệ mang đến đúng là loại Kim Tuyến Liên hoang dã hiếm gặp, ông chủ tiệm t.h.u.ố.c lập tức sốt sắng. Ông nắm chặt cây cỏ trong tay Thẩm Huệ Huệ, hỏi cô với cặp mắt sáng rực: "Cô bé, hai là ở , các đào cây cỏ ở . Ngoài cái thì còn thứ khác ?"
Kim Tuyến Liên hoang dã đòi hỏi môi trường sinh trưởng khá cao, nhưng một khi tìm môi trường thích hợp thì chúng sẽ mọc thành từng cụm. Nếu cô bé thể lấy một cây, chắc chắn vẫn còn những cây khác!
"Cháu đào ở núi nhà. Nhà cháu định trồng rau trồng cây ăn quả, bố cháu xới tung hết đất ở núi lên , cỏ dại đều đốt phân bón hết. Cháu thấy cây cỏ khá giống Kim Tuyến Liên, nên mới định mang đến thử xem ." Thẩm Huệ Huệ .
"Đốt phân bón?" Ông chủ tiệm t.h.u.ố.c suýt nữa thì hét lên.
Trồng rau với cây ăn quả gì chứ, chỉ riêng đám t.h.u.ố.c cũng bán khối tiền. Ông trung gian cũng kiếm một khoản chênh lệch kha khá . Mấy hàng nên mới chịu thiệt thòi lớn như !
Ông chủ thầm oán trách trong lòng, cảm thấy gì đó đúng.
Nhìn điệu bộ nhận d.ư.ợ.c liệu của Thẩm Huệ Huệ, trông giống một cô bé nông thôn chẳng gì cả.
Cô bé còn hàng, lớn trong nhà thì đúng chút nào.
Ông chủ nghi ngờ Thẩm Huệ Huệ từ xuống .
Thẩm Huệ Huệ nhận ánh mắt nghi ngờ của ông chủ. Cô cũng nhiều, chỉ mỉm ông , mặc cho đối phương tùy ý dò xét.
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của cô, ông chủ nhất thời chần chừ, thể phán đoán câu nào của cô là thật, câu nào là giả.
d.ư.ợ.c liệu trong tay thì kiểu gì cũng là thật, cơ hội bày mắt, nắm bắt thì uổng phí mất. Ông chủ suy nghĩ một lát với Thẩm Huệ Huệ: "Cây cỏ của cháu, nhận . Theo giá thị trường, Kim Tuyến Liên một cân chúng đều thu mua với giá ba đồng. Cây của cháu..."
Ông chủ đặt cây Kim Tuyến Liên trong tay lên cân: "Cây phơi khô, nặng cân. xem như chúng duyên nên sẽ ép giá cháu. Cây cỏ mua năm xu, nếu đào nữa thì các thể tiếp tục đến tìm ."
Từ lúc tiệm thuốc, thôn trưởng bên cạnh ngơ ngác. Bảo là dạo một chút, Thẩm Huệ Huệ trực tiếp bàn chuyện ăn với ?
Mà bán là thứ cỏ dại mà cả thôn ai thấy cũng đau đầu!
Thứ cũng bán lấy tiền ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-611.html.]
Thôn trưởng thật sự nghi ngờ rằng đang mơ. Ông lời của Thẩm Huệ Huệ và ông chủ tiệm t.h.u.ố.c mà như vịt sấm, phần lớn đều hiểu gì cả. khi ông chủ tiệm t.h.u.ố.c giá, thôn trưởng lập tức tỉnh táo trở .
Tiền!
Một cây cỏ thể bán năm xu!!!
Năm xu thể mua gì? Có thể mua hai que kem, hai gói kẹo nhỏ và vô thứ đồ chơi lặt vặt khác.
Chỉ là một cây cỏ dại ai thèm ngó ngàng đến!
Trong thôn Phúc Thủy bao nhiêu là cỏ, hàng ngàn hàng vạn cây cũng . Nếu mang bán thì còn gì bằng, chẳng cả thôn đều phất lên ?
Tay thôn trưởng run lên vì kích động, định mở miệng bảo ông chủ tiệm t.h.u.ố.c thu mua hết đám cỏ dại trong thôn Phúc Thủy cho . Ông yêu cầu mỗi cây đều bán với giá năm xu. Nếu ông chủ tiệm t.h.u.ố.c chịu thu mua, ông sẽ bán cỏ cả thôn với giá sỉ cho ông chủ, dù là một ngàn hai ngàn cũng !
Kết quả là miệng ông mới hé , kịp một chữ nào Thẩm Huệ Huệ kéo giật phía , ép im lặng.
Ông chủ tiệm t.h.u.ố.c đang lấy năm xu từ trong ngăn kéo đưa cho Thẩm Huệ Huệ. Thấy thôn trưởng như điều , ông nhạy bén cảm nhận điều gì đó nên vội vàng : "Ông nội gì , cứ xem."
"Ông nội cháu thấy bán rẻ . Dù thì ngày thường chúng cháu bốc t.h.u.ố.c đều tính theo lạng, lúc lấy t.h.u.ố.c chỉ năm xu." Thẩm Huệ Huệ .
Bị Thẩm Huệ Huệ kéo như , thôn trưởng cũng ý thức điều gì đó nên lập tức im bặt.
Ông chủ tiệm t.h.u.ố.c đợi thôn trưởng một lúc, xác nhận thôn trưởng Thẩm Huệ Huệ ngăn thành công, chịu mở miệng nữa, cuối cùng đành bất đắc dĩ Thẩm Huệ Huệ : "Cô bé cũng ghê gớm thật, tuổi còn nhỏ mà lắm mưu mẹo. Nhà cháu ăn buôn bán ? Không giống con nhà bình thường chút nào."
Thẩm Huệ Huệ thầm kinh ngạc trong lòng vì mắt của ông chủ quá tinh tường. Kiếp đúng là nhà cô nghề buôn bán d.ư.ợ.c liệu, nếu thì cô thể những thứ .