Thẩm Huệ Huệ đợi nhiều ngày như , cuối cùng cũng đợi Bạch Cầm chủ động nhắc đến chuyện . Thấy Bạch Cầm vẻ mặt tức tối, Thẩm Huệ Huệ sợ bà đủ tức giận, lập tức đổ thêm dầu lửa : "Vậy chúc Bạch phu nhân thượng lộ bình an, con cháu sẽ ở nhà chờ dì về."
Vừa những lời nhẹ bẫng đó của Thẩm Huệ Huệ, quả nhiên Bạch Cầm liền nổi đóa.
Bà chỉ ngoài nghỉ dưỡng mấy ngày, về thì biệt thự đổi chủ. Lần bà rời một , e rằng về thì ngay cả cửa cũng !
Chính là vì tống khứ hai nên bà mới cố ý tiết lộ thông tin tiệc mừng thọ cho họ. Mấy ngày rõ ràng Tú Phân là sẽ , bây giờ lật lọng, đùa bà chắc?
"Mấy ngày Kinh Đô với . Vé máy bay Kinh Đô dễ đặt, nếu hôm nay đưa thông tin giấy tờ tùy thì cũng đành bó tay thôi." Bạch Cầm .
Thẩm Huệ Huệ lập tức giả vờ kinh ngạc: "Vé máy bay Kinh Đô đắt như , Bạch phu nhân định mua hết ?"
Bạch Cầm hừ lạnh một tiếng, chờ Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ đưa thông tin giấy tờ tùy .
Thế nhưng Thẩm Huệ Huệ như thể bà đang chờ đợi. Sau khi xong câu đó, cô hề thêm lời nào nữa, cứ như chuyện đều liên quan đến , ăn cơm xong bèn kéo Tú Phân mất.
Thấy Bạch Cầm sắp nổi giận, dì Trương vội vàng chạy biến theo Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ.
Khoảng nửa tiếng , dì Trương lấy thông tin chạy lon ton về. Quả nhiên thấy Bạch Cầm vẫn ở bàn ăn, tức đến mức đ.ấ.m n.g.ự.c đủ kiểu.
Lúc Thẩm Huệ Huệ, Tú Phân và Châu đều ở đó, trong phòng ăn chỉ còn Bạch Cầm và dì Trương.
Vừa thấy dì Trương về, Bạch Cầm đ.ấ.m n.g.ự.c gào lên: " đồng ý mua vé máy bay cho họ , một vé máy bay gần năm nghìn tệ, hai họ là hai vé, tổng cộng mười nghìn tệ. Số tiền trả cho họ, còn thế nào nữa?"
Dì Trương lặng lẽ chịu đựng cơn gào thét của Bạch Cầm.
Bạch Cầm gào thét một hồi, lập tức cảm thấy lồng n.g.ự.c thông suốt hơn nhiều. Thấy dì Trương cúi đầu dám gì, bà mới hỏi: "Dì gì ?"
Dì Trương liếc Bạch Cầm, nhỏ giọng : "Tú Phân thì Kinh Đô, nhưng Thẩm Huệ Huệ . Con nhóc đó cảm thấy ở lì trong biệt thự thoải mái, lo ăn lo mặc, ..."
"Đây là biệt thự của , ăn uống chi tiêu đều là tiền của , đương nhiên nó sẽ thấy thoải mái !!!" Bạch Cầm tức giận .
"Thẩm Huệ Huệ lo lắng khi đến Kinh Đô, lỡ nhà họ Bạch nhận họ, hai con họ chỗ ăn chỗ ở, lưu lạc ngoài đường... Chi bằng cứ ở biệt thự." Dì Trương .
Bạch Cầm xong, tưởng tượng cảnh tượng đó thì khẩy : "Coi như Thẩm Huệ Huệ điều, dự đoán tương lai cũng khá chuẩn đấy chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-97.html.]
Dì Trương vội : "Cho nên con nhóc đó sống c.h.ế.t chịu . Nó còn với Tú Phân, Kinh Đô thì Tú Phân một , dù con nhóc đó cũng sẽ ở lì tại đây."
Nghe xong, Bạch Cầm im lặng một hồi.
Người bà lo lắng nhất chính là Thẩm Huệ Huệ, bà đuổi nhất cũng là Thẩm Huệ Huệ. Tú Phân , Thẩm Huệ Huệ ở đây thì khác gì hai con họ cùng ở ?
Chi bằng Thẩm Huệ Huệ , giữ Tú Phân còn hơn!
Bạch Cầm bực bội hỏi: "Còn gì nữa, còn gì khác ?"
"Còn chuyện về thôn Phúc Thủy, Thẩm Huệ Huệ bây giờ trong túi họ một xu, đừng là Kinh Đô, thôn Phúc Thủy cũng đừng về. Con nhóc đó lo lắng lỡ về biệt thự, nhất là một bước cũng đừng rời khỏi biệt thự, nhất là cứ ở mãi, ở cả đời..." Dì Trương .
Nghe xong, cuối cùng Bạch Cầm cũng nhịn mà trợn trắng mắt.
thể , nỗi lo của Thẩm Huệ Huệ cũng coi như thể hiểu .
Với sự khôn ngoan của cô, thể nghĩ đến những điều mới là bình thường. Nếu cô hề suy nghĩ gì mà cứ , ngược Bạch Cầm còn lo lắng âm mưu gì .
Bà suy nghĩ một chút, với dì Trương: "Mấy trăm tệ đưa cho bà , khi mua kim chỉ và vải xong thì vẫn còn dư đúng ?"
"Còn dư hơn bốn trăm ạ." Dì Trương .
"Gom đủ 444 tệ đưa cho họ là ." Bạch Cầm .
Dì Trương do dự. Vốn dĩ bà định khuyên Bạch Cầm, con 444 e rằng dễ đưa cho họ, nhưng thấy Bạch Cầm vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, dì Trương vẫn nhịn .
Dù bà chỉ phụ trách giao tiền. Đợi khi Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ từ chối, bà về báo cáo là .