Thập Niên: Người Đẹp Và Gã Chó Điên - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-12-13 23:53:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thực ... Thời Doanh cảm thấy chiêu quá quen thuộc, do dự một lát, vẫn lấy tiền từ túi nhỏ của đếm đưa cho . " mua."

 

Thấy cô đưa tiền, mắt Lý Khoát tối sầm ngay tức khắc, nụ nhạt , lặng lẽ cô vạch rõ giới hạn. Cô mặt đỏ tim đập , ý bảo nhận tiền thì cô sẽ ăn.

 

Lý Khoát nghiến răng : "Được." Hắn nhét tiền túi một cách tùy ý. Hắn là kiên nhẫn nhất, 6 năm cũng mất vài tháng mới mài cho cô đồng ý thử xem. Hiện tại cũng thể vội.

 

Hắn nhận tiền, Thời Doanh ăn cũng thấy chột . Cái đùi gà to cô mặn mà lắm, nhưng ăn món xào cay ngon lành. Khẩu vị thì đổi, mắt đàn ông đổi thế ? Lý Khoát trong lòng bất bình, chút căm giận.

 

Hắn xuống đối diện cô, một lời, mặt cũng vài phần âm trầm vui. Thời Doanh mới mặc kệ .

 

Ăn xong cô dậy dọn dẹp vứt rác, tiếp đó đ.á.n.h răng rửa mặt. Quay giờ, ít nhất còn một hai tiếng nữa mới đến giờ ngủ. Cô đang nghĩ xem g.i.ế.c thời gian thế nào thì đối diện lấy từ trong cặp công vụ một cuốn tạp chí đưa qua.

 

Tạp chí! Là cuốn "Thế giới thời trang", năm nay mới mắt phát hành.

 

Mắt Thời Doanh sáng rực, cưỡng sự rung động, đưa tay nhỏ , giả vờ tự nhiên nhận lấy. Lý Khoát nhếch môi, ngay cô thấy thứ là mắt sáng như đèn pha ô tô mà.

 

Thời Doanh nghiêm túc lật xem, thần sắc rõ ràng vui sướng.

 

"Thích xem thì đặt cho em một năm nhé? Giờ em xem xuân hạ, đến lúc đó còn thu đông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-73.html.]

 

Tạp chí hiện tại cả nước chỉ mười mấy thành phố bán, còn tìm đúng chỗ mới , Nam Thành chắc chắn . Lý Khoát lúc mua cho cô ở Quảng Thành thực để địa chỉ và thanh toán tiền với ông chủ, bảo cứ gửi thẳng về.

 

Thời Doanh tranh thủ lúc lật trang liếc một cái: "Tạp chí đắt, khổ 32, hơn hai mươi đồng nhỉ? Về trả ."

 

Lý Khoát so đo với cô, so đo với đồ vô tâm vô phế chỉ tổ tức c.h.ế.t . Hắn cũng so sánh với Trần Hiếu Nam, nhưng lúc cô cần nhất thì khác đang ở ? Việc ăn uống, an , thậm chí sở thích của cô, Trần Hiếu Nam ? Hắn nuôi ? Hắn nuôi nổi ?

 

Thời Doanh cứ như bà cô tổ , miệng cần chắc là thật sự cần. Hắn đoán Trần Hiếu Nam chắc cũng nghĩ đến việc cùng cô xuống phía Nam, với tính cách của cô chắc chắn sẽ cần, thế là đến thật? Cho nên, Trần Hiếu Nam đủ tư cách! Không xứng!

 

Hai , một chuyên tâm xem tạp chí thời trang, một chống tay lên đầu gối tâm tư bay bổng, lòng tràn đầy tính toán "đập chậu cướp hoa". Cũng thể gọi là cướp nhỉ? Vốn dĩ ngay cả cái chậu cũng là của mà. Môi Lý Khoát mím chặt, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo khó đoán.

 

Thời Doanh xem xong cuốn tạp chí khổ 32, bất tri bất giác cũng sắp đến giờ tắt đèn. Lý Khoát hỏi cô: "Đi vệ sinh ?"

 

Cô gật đầu. Lý Khoát bảo cô đưa cái túi nhỏ đựng tiền cho , cầm cả cặp công vụ của , hai thứ giữ kỹ là lo gì nữa. Lý Khoát theo cô nhà vệ sinh. Cửa nhà vệ sinh tàu lúc lúc , phụ nữ dùng đều nơm nớp lo sợ. Lý Khoát nào cũng theo cô, canh ở ngoài cho khác gần. Đợi cô , nhận túi, mới .

 

Lý Khoát cô tỉ mỉ rửa tay, lau khô, bôi kem dưỡng da. Dù ở tàu, cô cũng khác với , thể chăm chút là chăm chút hết mức. Lý Khoát quen chờ cô, hai kẻ trở về.

 

Vốn dĩ chuyện đều , đến đêm tàu dừng, hành khách mới lên, là hai đàn ông, ở hai giường trái . Hai chuyện oang oang, chẳng màng gì đến khác.

 

Lý Khoát đ.á.n.h thức . Hắn theo bản năng nương theo ánh đèn sân ga ngủ đối diện, thấy cô nhíu mày, vẻ sắp tỉnh. Hắn sa sầm mặt, lạnh lùng với hai : "Nửa đêm , phiền nhỏ chút."

 

 

Loading...