Sau đêm đó, Tĩnh Thư thực sự chuyện với Tề Diên.
Tề Diên ốm, dầm mưa đêm mùa đông, ốm thì chờ đến khi nào? Anh sốt cao, ho suốt ngày.
Tĩnh Thư thể chăm sóc . Tề Diên chịu bệnh viện, đành mời bác sĩ đến kê đơn thuốc.
Vợ chồng cứ thế trong phòng, Tĩnh Thư gì, Tề Diên chỉ lo ho khan. Thuốc bác sĩ kê đắng.
Tĩnh Thư đưa thuốc, Tề Diên đầu chịu mở miệng.
Cô lấy dũng khí từ , giơ tay nhéo cằm Tề Diên, xoay mặt , bóp chặt hai má, đợi miệng vô thức mở thì đổ t.h.u.ố.c , bịt miệng cho nhổ .
Tề Diên nhăn nhó mắng , nhưng mở miệng thì chỉ lo ho khan, chỉ còn Tĩnh Thư khóe miệng cong lên bưng chén t.h.u.ố.c chỗ khác. Nhìn Tề Diên khổ sở, Tĩnh Thư thấy hả , cô giận mà.
Nhân lúc Tề Diên ngủ say, Tĩnh Thư đặc biệt cùng đầu bếp trong nhà chợ. cô sở thích của Tề Diên, ít khi xuống bếp, tay nghề cũng lắm.
May mắn là các bà vú, cô hầu nhỏ trong bếp đều vây quanh giúp đỡ.
"Bà chủ, Tam Gia nhà chỉ là nóng tính thôi, thực là lắm."
Một bà v.ú lớn tuổi , những khác cũng phụ họa theo.
"Anh , chỉ bắt nạt một thôi."
Thời đại , lòng của con thực sự khó đ.á.n.h giá chỉ qua phận.
"Tam Gia yêu bà chủ nhiều lắm đấy. Lúc cưới bà chủ vui lắm, tiền thưởng cho chúng nhiều hơn ngày thường mấy ."
Một cô hầu nhỏ thò đầu từ bếp lò .
"Lo việc của cô ."
Tĩnh Thư và ném một cọng rau về phía cô bé.
Tề Diên tỉnh dậy thấy Tĩnh Thư thì nổi giận trong phòng khách.
hầu phu nhân đặc biệt chợ một chuyến, về bận rộn trong bếp, lập tức vui vẻ trở , huýt sáo lên lầu.
Khiến hầu trêu chọc Tề Diên rằng, vợ chồng trẻ gây gổ, cuối cùng vẫn là Tam Gia thua.
Tĩnh Thư bưng bát cháo nấu xong , Tề Diên đang dựa giường nghịch chiếc đồng hồ quả quýt tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-phong-nguyet-toa-giai-nhan/6.html.]
Tĩnh Thư gì đặt khay xuống, cạnh , tiện tay sờ trán .
"Hôm nay bác sĩ đến một chuyến, vẫn nghiêm trọng."
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Tề Diên dối, hết sốt, bệnh đỡ hơn nửa. Tĩnh Thư đáp lời, bưng cháo đút cho .
Tề Diên ăn một miếng nóng nên chịu ăn miếng thứ hai.
"Cháo đắng!"
Tĩnh Thư thấy nhíu mày.
"Không đắng, nóng."
Tề Diên ngẩng đầu, mắt lóe lên. Tĩnh Thư khỏi bật , thổi nguội bát cháo đang bốc đưa miệng .
Ăn cháo xong đương nhiên uống thuốc. Tĩnh Thư Tề Diên nhăn nhó uống t.h.u.ố.c xong, vội vàng tìm nước uống để dịu vị đắng đang lan tỏa trong miệng.
"Thuốc đắng ?"
Tĩnh Thư kịp thời đưa cốc nước. Cô ngửi thấy mùi thuốc, là hoàng liên , ngay cả trong mùi hương cũng ẩn chứa vị đắng nhẹ.
Tề Diên gật đầu trả lời.
"Cho ."
Tĩnh Thư móc từ túi áo cả một nắm kẹo lớn, đưa cho Tề Diên. Giấy gói kẹo in chữ 'Hỉ' màu đỏ thắm. Đây là kẹo mà cô hầu nhỏ trong bếp đưa cho cô hôm nay.
"Cô lấy kẹo cưới của chúng ?"
Tề Diên trêu chọc cô, giơ tay bóc một viên kẹo, bỏ miệng.
Tĩnh Thư đỏ mặt liếc : "Toàn bậy."
"Tề thái thái, chúng hòa nhé."
Ngoài cửa sổ, mưa tạnh, ánh nắng xuyên qua, chiếu phòng qua cửa sổ kính màu hoa hồng.
Tề Diên bất chợt ngẩng đầu hôn lên môi Tĩnh Thư.
Tay Tĩnh Thư đang nắm kẹo cứng , nhưng , cô đẩy .