Dù tiếc nuối, bà rút một tờ mười đồng đưa cho đôi vợ chồng giả danh. Tuy nhiên, bà lão dạng . Nhìn thấy tiền trong ví, bà lập tức đòi thêm:
“Mười đồng đủ! Phải hai mươi, nếu chúng đến đồn công an tố giác các ngay!”
“Bà già đúng là thứ lưu manh!” Vương Lan Hoa, phụ nữ trung niên, nghiến răng nghĩ thầm. con d.a.o trong tay bà lão, bà đành nhịn, lấy thêm một tờ nữa đưa .
Trong lúc bọn họ cãi , Khương Ngư nhân cơ hội vùng chạy.
“Chạy! Nó chạy !”
Vương Lan Hoa hoảng hốt hét lên. Bà vội đuổi theo nhưng may vấp ngã sấp mặt. Một chiếc răng cửa văng , bà đau đớn ôm miệng rên rỉ:
“Ai da, đau c.h.ế.t !”
thấy Khương Ngư chạy xa, bà kịp để ý đến vết đau, chỉ hét lớn:
“Ngưu Đản! Vợ mày chạy kìa, mau túm cho tao!”
Ngưu Đản – đàn ông đần độn – phản ứng nhanh chóng. Chỉ vài bước, bắt kịp Khương Ngư, túm lấy cô kéo .
Vương Lan Hoa tiến tới, m.á.u chảy từ miệng xuống cằm, ánh mắt độc ác xoáy Khương Ngư. Bà rằng, giáng thẳng một bạt tai mặt cô.
“Con khốn! Sao chạy nữa? Chạy chứ!”
Khương Ngư choáng váng, tai ù vì đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/217.html.]
Mộng Vân Thường
Ngưu Đản bên cạnh, cô với vẻ mặt ngờ nghệch, ngây ngô:
“Mẹ, vợ con đây ! Vợ con xinh quá!”
Khương Ngư giật , cái tên “Ngưu Đản” khiến cô nhớ chuyện. Gia đình chính là nhà họ Vương – những mà bác cả cô từng nhẫn tâm bán cô cho.
Từ trong bóng tối, Từ Uyển chậm rãi bước , đôi mắt đầy đắc ý cảnh tượng mặt.
Khương Ngư giật Từ Uyển. Cô hiểu nổi Từ Uyển đóng vai trò gì trong chuyện . Theo lý thuyết, Từ Uyển quen những .
Hơn nữa, kiếp cũng xảy chuyện , khiến ánh mắt Khương Ngư ngạc nhiên thoáng chút chán ghét.
Từ Uyển nhận ánh mắt của Khương Ngư, liền nghiến răng, căm hận thôi.
Con tiện nhân đến nước mà vẫn giữ thái độ cao ngạo như ?
nghĩ đến việc Khương Ngư sắp trở thành vợ của tên ngốc Ngưu Đản, lòng Từ Uyển thấy sảng khoái.
Cô tiến lên, túm lấy cằm Khương Ngư, giọng đầy khinh thường:
"Khương Ngư, bất ngờ lắm đúng ?"
Khương Ngư lạnh giọng: "Từ Uyển, cô gì?"
Từ Uyển nhếch môi nhạt: "Làm gì ư? Chuyện là do cô tự chuốc lấy! Ai bảo cô dám chiếm lấy vị trí bên cạnh Hoắc Diên Xuyên? bà Hoắc, thế nên cô buộc biến mất!"