Cô về phía Tống Nghiên Tuyết đang lẫn trong đám đông, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo. Cô cứ thế mà trừng trị Tống Ngọc Hàn, ít nhất cũng rõ chuyện mặt tất cả . Bằng , chẳng khác nào mặc nhiên thừa nhận những lời vu khống .
Nghĩ , Khương Ngư bước lên vài bước.
Tống Ngọc Hàn vẫn đang ôm n.g.ự.c bệt đất, sắc mặt tái mét. Cú đá của Tân Dã hề nhẹ, khiến đau đến mức thể dậy ngay, nhưng dù cũng mở miệng nhờ giúp đỡ.
Ánh mắt Khương Ngư trầm xuống, giọng lạnh lùng vang lên:
"Cậu là em trai của Tống Nghiên Tuyết. cô gì với , nhưng một điều thể khẳng định— thật sự quá ngu ngốc."
Tống Ngọc Hàn mở to mắt, rõ ràng ngờ Khương Ngư trực tiếp mắng như .
"Cậu chẳng gì về , nay cũng từng gặp , nhưng chỉ vì vài lời của khác mà vội vàng kết luận, thậm chí còn chạy đến đây để chỉ trích . Cậu bao giờ nghĩ đến hậu quả ?"
Giọng cô trầm xuống, từng chữ đều như nhát d.a.o đ.â.m thẳng tim đối phương.
"Thanh danh của một cô gái quan trọng đến mức nào, hiểu ? Chỉ cần một câu vu vơ cũng thể hủy hoại cuộc đời khác! Nếu như yếu đuối một chút, lẽ bây giờ chọn cách treo cổ để chứng minh sự trong sạch của ! Cậu bao giờ nghĩ tới điều đó ?"
Từng câu từng chữ như sấm vang bên tai, khiến gương mặt Tống Ngọc Hàn tái nhợt. Cậu há miệng phản bác, nhưng phát hiện bản chẳng thể lời nào.
"... ý đó..."
Giọng của Tống Ngọc Hàn run rẩy. Cậu bao giờ nghĩ xa đến , chỉ đơn giản cho rằng đang ' trời hành đạo', ngờ bản trở thành kẻ đẩy khác xuống vực sâu.
Khương Ngư nhạt, ánh mắt lạnh lẽo quét qua gương mặt .
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/476.html.]
"Không nghĩ tới thì nghĩa là sai ?" Cô lạnh. "Lời là vũ khí sắc bén nhất. Nó thể cứu , cũng thể g.i.ế.c . Chỉ vì một câu ' cố ý' là thể bỏ qua hết thảy ư?"
Tống Ngọc Hàn há miệng, nhưng cuối cùng cũng thể tìm lý do nào để phản bác.
Khương Ngư nữa, ánh mắt dời về phía Tống Nghiên Tuyết đang cách đó xa.
" thấy thật đáng thương. Không rằng hôm nay tới đây là do ai đó xúi giục ?"
Lời thốt , sắc mặt Tống Nghiên Tuyết lập tức cứng đờ.
Ánh mắt cô xoẹt qua một tia hoảng loạn, nhưng nhanh che giấu .
Tống Ngọc Hàn sững sờ, vô thức đầu chị gái .
Thấy , Tống Nghiên Tuyết nghiến răng, hận thể bóp c.h.ế.t Khương Ngư ngay lập tức. Cô ngờ chỉ vài câu thể khiến Tống Ngọc Hàn d.a.o động.
điều khiến cô tức giận hơn chính là, Khương Ngư vẫn hề để mắt, mà chỉ cô bằng ánh mắt coi thường, giống như một con rệp đáng nhắc tới.
Trong lòng Tống Nghiên Tuyết bùng lên một ngọn lửa giận dữ, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
Còn Khương Ngư, thấy gương mặt Tống Nghiên Tuyết tái mét, khóe môi khẽ nhếch lên, trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Cô cũng tiếp tục dây dưa nữa, định kéo Tân Dã rời .
"Đi thôi, lâu ăn malatang tự ."