Lúc , bà mới quan sát kỹ hơn cô gái mặt. Trong trí nhớ, đầu tiên gặp Khương Ngư là ở cửa hàng đồ cổ. Khi , bà cảm giác cô bé trông quen thuộc, nhưng nhất thời nhớ gặp ở . Giờ phút , , cảm giác đó càng trở nên rõ ràng hơn.
Về phần Khương Ngư, cô cũng cảm thấy chút khó diễn tả. Không ngờ phụ nữ dịu dàng mắt chính là của Tống Nghiên Tuyết.
Bầu khí phần trầm mặc, nhưng Tô Nhu dường như hề bận tâm, bà nhẹ nhàng mỉm với Khương Ngư:
"Không ngờ chúng gặp nữa, đúng là duyên."
Tống Nghiên Tuyết bên cạnh, giọng điệu của mà cảm thấy thể tin nổi. Rõ ràng cô gọi đến để giúp gây áp lực với Khương Ngư, nhưng bây giờ thái độ của ... quá ôn hòa.
Mộng Vân Thường
Cô nhịn , vội vàng :
"Mẹ, ! Chính là cô sai Ngọc Hàn thương! Cô còn rõ ràng với Diên Xuyên! Với con, thái độ cũng tệ!"
Vừa dứt lời, cô thấy Khương Ngư khẽ nhếch môi, ánh mắt hờ hững lướt qua , như thể thể thấu tất cả những suy nghĩ xa trong lòng cô .
Tô Nhu con gái nhưng hề vội vã phán xét. Ngược , bà im lặng quan sát Khương Ngư một lúc mới lên tiếng.
"Nghiên Tuyết, con lo lắng cho Ngọc Hàn, nhưng con nên năng như thế với một cô gái. Hậu quả con nghĩ tới ?"
Tống Nghiên Tuyết bỗng chốc nghẹn lời.
Tô Nhu chậm rãi tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/492.html.]
"Còn nữa, con thái độ của Khương Ngư với con , khi chỉ là con nghĩ nhiều. Hơn nữa, cho dù thật, thì đó cũng là quyền của mỗi , ?"
Tống Nghiên Tuyết ngờ về phía , nhất thời cam tâm, phản bác:
"Mẹ, con ..."
khi bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Tô Nhu, cô lập tức im lặng.
Trong lòng Tô Nhu sớm đoán phần nào sự việc. Nếu liên quan đến Hoắc Diên Xuyên, thì chắc hẳn chỉ là chuyện tình cảm giữa đám trẻ với . Còn về việc Ngọc Hàn thương, bà cho rằng Khương Ngư là kẻ gây sự . Ngược , thể thằng bé nhà mới là chọc giận .
Bà ý trách cứ con trai. Một em trai thấy chị gái "bắt nạt" mà bênh vực là chuyện bình thường. nếu thương, thì tự chịu trách nhiệm, bởi vì điều đó chứng minh thực lực của nó bằng .
Nghĩ đến đây, Tô Nhu sang Khương Ngư, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành:
"Lời Nghiên Tuyết , dì mong cháu đừng để trong lòng. Còn về chuyện của Ngọc Hàn, nó thương cũng là bài học nó nên nhận, dì còn nó xin cháu."
Khương Ngư sững sờ.
Không đúng lắm. Theo kịch bản thông thường, lẽ bà hất thẳng ly cà phê lên cô, đó vung một xấp tiền lạnh lùng cảnh cáo: "Tránh xa con gái , tránh xa đàn ông của nó !" mới đúng chứ?
phản ứng của Tô Nhu khác biệt, khiến cô nhất thời nên gì.
Đây thật sự là ruột của Tống Nghiên Tuyết ?