Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù trong lòng đầy lo lắng, nhưng vì liên quan đến Khương Ngư, Tô Nhu đương nhiên thể qua loa.
Bà vốn là cẩn thận, nếu quyết định tay, dĩ nhiên sẽ để lộ bất kỳ dấu hiệu nào khiến đối phương nghi ngờ.
Trần Tư Nguyệt thấy Tô Nhu, lập tức tươi niềm nở như .
"Tô Nhu, lâu lắm đến, hôm nay chuyện gì mà ghé qua ?"
Dáng vẻ hồ hởi, nhưng trong lòng thật sự vui vẻ , e rằng chỉ Trần Tư Nguyệt mới .
Tô Nhu cũng chẳng bận tâm đến thái độ của đối phương. Nhìn lướt qua bộ quần áo tơ tằm thượng hạng, chiếc vòng ngọc cổ tay, cùng đôi bông tai vàng lấp lánh của Trần Tư Nguyệt, bà khẽ . Bây giờ trông đối phương vẻ như đang sống an nhàn sung túc.
ai thể ngờ, năm đó Trần Tư Nguyệt từng là một cô y tá nghèo khó, suýt chút nữa còn đem bán để đổi sính lễ.
Dẫu , Tô Nhu thành kiến. Ai cũng quyền theo đuổi một cuộc sống hơn. Chỉ cần chuyện trái lương tâm, sống sung túc một chút cũng chẳng gì đáng trách.
Bà nhẹ nhàng nở nụ với Trần Tư Nguyệt, cảm thấy diễn một vở kịch cũng chẳng gì khó khăn.
"Thật định đến từ lâu , chỉ là mấy hôm chút bận rộn. Cái thằng Ngọc Hàn nhà , đúng là khiến bớt lo nổi. Nó gây sự với , mà đối phương cũng loại dễ chọc, kết quả là đánh gãy mất hai cái xương sườn, giờ vẫn còn trong bệnh viện đây."
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/507.html.]
"Cái gì?" Trần Tư Nguyệt kinh ngạc thốt lên, mặt lộ rõ vẻ lo lắng. "Bị gãy hai cái xương sườn? Có nghiêm trọng ?"
Tô Nhu thấy vẻ mặt đối phương chút căng thẳng thì trong lòng cũng dâng lên một chút nghi ngờ. bà chỉ nhàn nhạt lắc đầu, đó ghé gần, hạ giọng với vẻ thần bí:
"Lần thằng bé Ngọc Hàn thương, thật là chuyện ."
"Cậu là ?"
"Thằng nhóc đó tính tình nóng nảy, suốt ngày gây sự đánh . Trước giờ gặp mấy đối thủ ngang cơ, chẳng bao giờ chịu thiệt, dạy dỗ một trận, cũng cho nó núi cao còn núi cao hơn."
Trần Tư Nguyệt , trong lòng dù đau lòng nhưng cũng tiện gì khác. Bà chỉ âm thầm nghĩ, lát nữa hỏi Tống Nghiên Tuyết xem thằng nhóc đó đang viện nào.
" , lúc nãy chuyện , là chuyện gì ?"
Thấy Trần Tư Nguyệt tỏ hứng thú, Tô Nhu càng thêm phấn khởi, mặt tràn đầy niềm vui:
" tìm thấy con gái của !"
"Choang!"