Tôn An, một sinh viên mỹ thuật chút tài hoa, tuy cảnh gia đình khá giả nhưng tính cách phóng khoáng.
Khương Ngư cầm lấy bản thiết kế, những họa tiết sinh động và kiểu chữ tinh tế, cô giấu sự hài lòng.
"Bản thiết kế thật ."
Tôn An khiêm tốn: "Cũng bình thường thôi. Dù cô cũng trả tiền ít mà."
Khương Ngư bật , lập tức rút ba đồng bạc còn đưa cho Tôn An.
"Đây là tiền còn . Có lẽ chúng sẽ còn hợp tác nhiều."
Ánh mắt Tôn An sáng lên, gật đầu vui vẻ: "Không thành vấn đề! Lần cô cứ rõ yêu cầu, sẽ ngay."
Thẩm Yến Đình bên cạnh, quan sát Tôn An tươi như hoa mà hiểu trong lòng chút khó chịu. kịp gì, Khương Ngư rời vì còn mua đồ.
"Vậy cô cứ tới đây tìm ." Tôn An vẫy tay chào.
Khương Ngư mỉm đáp , khỏi cổng trường thì phát hiện Thẩm Yến Đình vẫn bên cạnh.
"Thẩm Yến Đình? Sao còn ở đây?"
Thẩm Yến Đình nhướn mày, giọng như trách móc:
" vẫn luôn đây mà. Cô nhận ?"
Anh khó chịu, tự hỏi chăng sức hút của giảm sút. Là đại soái ca, từ khi nào chịu cảnh lãng quên như ?
khi nghĩ đến Khương Ngư, một cô gái lo cho gia đình, bôn ba ăn, thấy lòng nhẹ nhàng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/91.html.]
"Người trai và lương thiện như , thật sự hiếm mà."
Dứt lời, nở nụ tự mãn.
Mộng Vân Thường
"Đi thôi."
Khương Ngư ngạc nhiên: "Đi cơ?"
"Không cô định mua đồ ?"
" là , nhưng..."
Thẩm Yến Đình cắt ngang: "Ở đây quen thuộc hết, để cùng cô."
Khương Ngư sững , ánh mắt khó hiểu. "Sinh viên đại học rảnh rỗi thế ? Người cũng nhiệt tình quá mức thì ?"
Ban đầu cô định từ chối, nhưng dáng vẻ hào hứng của , thấy khó lòng cự tuyệt.
"Không cần cảm ơn . Con gái một ở bên ngoài an ."
Nói xong, Thẩm Yến Đình đầu nơi khác, nhưng vành tai đỏ ửng bán .
Khương Ngư ngỡ ngàng, trai chút vụng về nhưng nhiệt tình , trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp khó tả.
Cô bật , nhẹ gật đầu: "Vậy thì phiền ."
Cả hai , Khương Ngư và Thẩm Yến Đình, bước con phố, khó để nhận rằng họ là những vô cùng nổi bật. Gương mặt xinh và vóc dáng hảo của họ khiến ít ngoái , thậm chí còn tưởng rằng họ là đại minh tinh.
Khi đến cửa hàng bách hóa, nếu vì trang phục của họ, thì chẳng ai nghĩ Khương Ngư là thường, bởi đây khi cô tới đây mua đồ, bán hàng còn tỏ lạnh nhạt và thờ ơ. , rõ ràng thái độ của họ khác hẳn, thiện và nhiệt tình hơn nhiều.