Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:56
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh cứ chằm chằm chăm chú gương mặt gần trong gang tấc của Cố Phong.

Tuy rằng cô Cố Phong sẽ cô gặp nguy hiểm ở chỗ , nhưng mà nếu quyết định cứu cô thì cũng nghĩa là chắc sẽ giả vờ xa lạ với cô giống như nữa.

Hai cách gần, nếu hiện tại đang còn trong mùa đông giá rét, ai cũng mặc nhiều quần áo thì thậm chí còn thể thấy tiếng tim đặt của .

đàn ông đặt bộ lực chú ý để lắng động tĩnh ở bên ngoài, chờ xác định những xa thật , mới thu hồi tầm mắt, lúc mới phát hiện Diệp Ninh vẫn cứ đang chằm chằm nhúc nhích.

Đôi mắt cô trong trẻo thần, lông mi cong vút run nhè nhẹ, trong mắt chỉ , giống như đang nghiêm túc xác nhận gì đó.

Ánh mắt chuyên chú như thế, cách mập mờ như thế , đủ cho bất cứ đàn ông nào động lòng.

Mộng Vân Thường

Trong nháy mắt, giống như một thế kỷ, đàn ông chút hoảng loạn buông bàn tay đang che miệng Diệp Ninh xuống, kéo dãn cách giữa hai .

Diệp Ninh lấy về sự tự do, chỉ lo tự nỉ non một : “Đây rốt cuộc là chuyện gì thế ?”

Giờ phút , cô loáng thoáng đoán gì đó.

Người đàn ông lập tức trả lời ngay, ánh mắt thâm thúy về phía gương mặt cô, giống như đến ngẩn .

Diệp Ninh nhíu mày, vẫy tay mặt hỏi: “Anh thế?”

Người đàn ông chợt hồn, che giấu cảm xúc sâu nhất trong đáy lòng.

và bạn của cô giống như đến mức nào, cho cô thể nhận lầm đến hai .”

Sở Mục khôi phục vẻ lạnh nhạt giống như đây, giọng cũng lạnh lùng, chỉ một câu vô cùng đơn giản, nhưng lập tức vẽ rõ giới hạn phân tách giữa hai bọn họ.

Diệp Ninh rõ ràng là ngẩn .

Anh coi cô là đồ ngốc ?

“Vì lúc nãy cứu ?”

Cô thông minh rối rắm xem rốt cuộc Cố Phong , mà chỉ hỏi một câu hỏi như thế.

Sở Mục khinh thường bật : “Không cứu cô, chẳng qua chỉ là ưa cái cách cướp đoạt phụ nữ của bọn họ mà thôi.”

Từ đến Diệp Ninh bao giờ thấy vẻ mặt như thế của , xa cách đến lòng phát lạnh.

Giữa hai lông mày của Diệp Ninh xuất hiện một chữ “xuyên”.

“Anh và bọn họ là cùng một đám ?”

Cô nghĩ đến “ Hạt Tử” mà đàn ông mới đến, nghĩ đến trong những đuổi theo cô lúc nãy cũng cô từng gặp hành lang của tiệm cơm, hơn nữa hiện tại Sở Mục như thế, cô cũng hiểu rõ mục đích của đối phương.

Không ngờ thật sự là vì cướp sắc!

Sở Mục thừa nhận, nhưng cũng phủ nhận.

Diệp Ninh chằm chằm vài ba giây, đó đột nhiên thả lỏng .

“Được , từ đến nay từng với quen , chuyện lúc nãy cảm ơn .”

Cô thật lòng cảm ơn .

, cứu cô...”

, lỗ tai của vẫn còn bình thường, cần lặp nữa.” Hình như Diệp Ninh chấp nhận sự thật rằng Cố Phong, thái độ khi đối xử với cũng bình tĩnh .

Ánh mắt Sở Mục d.a.o động một chút, bàn tay rũ ở bên cũng bất giác siết chặt .

Rõ ràng đây là mục đích mà , nhưng hiện tại Diệp Ninh như thế, trong lòng ngược một chút bực bội và khó chịu nên lời.

cũng nhanh chóng quăng mớ cảm xúc nên đầu, thấy Diệp Ninh chuẩn mở cửa, cản cô .

 

 

 

Diệp Ninh khó hiểu .

Người chịu thừa nhận là Cố Phong, bây giờ cho cô , rốt cuộc là ý gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-200.html.]

Không đợi cô hỏi, Sở Mục cũng lên tiếng .

“Chỗ cửa , cô cửa ngoài .”

Nói xong lập tức xoay chủ động dẫn đường.

Diệp Ninh theo bóng dáng của , hiểu quen thuộc với nơi như thế, đến cả cửa cũng luôn?

Chờ Diệp Ninh ở cửa mới phát hiện ngờ bên ngoài là đường lớn, hơn nữa cách đó xa chính là đình canh gác của công an.

“Nếu đây la to, mấy các đều sx sa lưới hết ?”

Khi cô những lời , đáy mắt cô chợt lóe lên chút ý , Sở Mục thấy rõ ràng, rõ cô chỉ đang trêu chọc mà thôi.

Anh cũng trả lời câu hỏi của cô, chỉ : “Cô , nhất là để công an đưa cô .”

Anh quá lớn, nhưng thể Diệp Ninh rõ ràng rành mạch.

“Hôm nay vốn là định về nhà, nhưng bây giờ xe lửa xuất phát , cho nên chỉ thể về nhà nghỉ , chờ đến ngày mai .” Diệp Ninh đầu tiên là thoáng qua đồng hồ xác định thời gian, đó cố ý cho dự tính của cô.

Hình như Sở Mục cũng quá nhiều phản ứng.

Diệp Ninh thoáng qua đình canh gác cách đó xa, đó về phía Sở Mục ở bên cạnh, ý dần dần vẻ nghiêm túc thế.

“Vậy đây.”

Sở Mục chỉ lạnh nhạt : “Được.”

Sắc mặt Diệp Ninh chút phức tạp, thôi, cuối cùng vẫn quyết định thêm gì nữa.

Ngay lúc cô khỏi cửa , Sở Mục cũng trực tiếp quyết định rời .

Một lúc Diệp Ninh đầu qua đó, nơi đó rỗng tuếch ròi.

Trong lòng cô một chút cảm xúc nên lời, chỉ hi vọng khi gặp sẽ là ở trong đại viện gia thuộc của quân khu chứ nơi .

Cô dùng vài giây để điều chỉnh tâm trạng, đó chút do dự về phía đình canh gác của công an.

“Đồng chí công an, báo án. Lúc nãy gặp kẻ bắt cóc trong ga tàu hỏa...”

Diệp Ninh chỉ là đàn ông lừa cô đến ngõ nhỏ, trói cô , đó đuổi theo.

Còn chuyện Cố Phong cứu, cô sẽ nhắc đến một chữ nào.

Công an lập tức xuất động, bắt đầu lùng bắt những mà cô .

Mà Diệp Ninh thì công an hộ tống về nhà nghỉ, dù thì đây cũng là việc Cố Phong mới nhắc đến.

Tuy rằng vẫn chịu thừa nhận, nhưng vẫn là Cố Phong.

Không bao lâu , đến cả hành lý cô quăng ở trong hẻm nhỏ cũng tìm về...

“Bốp!”

Trịnh Toàn Cường giơ tay tát mạnh mặt Lưu Hạt Tử, trong nháy mắt mặt gã xuất hiện dấu bàn tay đỏ bừng.

Khóe miệng Lưu Hạt T.ử chảy m.á.u tươi, nhưng mà gã dám thở mạnh tiếng nào, đầu gần như dán sát ngực.

Trịnh Toàn Cường tức giận trừng to mắt, khí thế khủng bố cho bầu khí trong cả đại sản đều đọng .

“Có mày điên hả? Chỉ vì một đứa con gái mà mày lớn chuyện như thế? Bây giờ bến ngoài là công an đang lùng bắt, mày còn cảm thấy tao và mấy em khác c.h.ế.t đủ nhanh đúng ?”

Lưu Hạt T.ử lộ vẻ mặt như đưa đám, cho dù nghĩ kiểu gì cũng nghĩ chuyện sẽ thành như thế ?!

Ngay từ đầu gã còn cho rằng cho dù thế nào thì hôm nay cũng sẽ bắt cô em xinh , nhưng mà ngờ đến cuối cùng vẫn cứ cô trốn thoát, còn báo công an nữa.

“Đại ca, em cố ý, tha cho em ?”

Hiện tại ngoại trừ xin tha , cũng còn cách nào khác để Trịnh Toàn Cường nguôi giận nữa.

 

 

 

 

Loading...