Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 105: Tề Quốc Hoa bị ném xuống hố phân
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Niệm Niệm là hiểu ngay ý đồ của , ánh mắt , ngăn cản. Dù Thẩm Kiêu tìm thì cô cũng sẽ tìm.
Đường Lão Lục ở một một căn nhà ba gian sân, điều kiện cũng tệ, nhà do bố để . vì là đứa con trai duy nhất còn sống sót nên bố chiều hư thành kẻ lười biếng. Khi bố còn sống, Đường Lão Lục bao giờ công điểm. Bố mất, còn trơ trọi một , thì c.h.ế.t đói nên mới , nhưng cũng bữa đực bữa cái, "ba ngày đ.á.n.h cá hai ngày phơi lưới", đủ ăn là . Dù một ăn no cả nhà đói, đói quá chịu nổi thì sang nhà mấy ông họ ăn chực.
Nhà Đường Lão Lục tối om, bật đèn vì tiền đóng tiền điện, cũng chẳng tiền mua dầu thắp. Trời tối là lên giường ngủ, sáng bảnh mắt mới dậy.
Thẩm Kiêu gõ cửa, trèo tường thẳng, tay cầm cái đèn pin Đường Niệm Niệm đưa. Đường Niệm Niệm ngoài đợi.
Đường Lão Lục quấn cái chăn mỏng co ro ngủ mơ màng, lờ mờ cảm thấy đầu giường . Hắn sợ hãi mở mắt , thấy bóng đen lù lù (Thẩm Kiêu), tưởng là Hắc Vô Thường đến bắt hồn, mặt cắt còn giọt máu, run như cầy sấy.
"Con... con mới 42, đến , Đại vương sang nhà cụ Tam Thái , cụ 82 ..."
Đường Lão Lục lấy hết can đảm đàm phán với "Hắc Vô Thường", bán cả cụ Tam Thái cao tuổi nhất thôn.
"Dậy!"
Thẩm Kiêu bật đèn pin, trong bóng tối.
Đường Lão Lục nơm nớp lo sợ dậy, vẫn quấn chặt chăn, dám ngẩng đầu.
"Mai sang nhà Tề Quốc Xuân cầu hôn!"
Thẩm Kiêu dài dòng, thẳng mục đích.
"Cô chịu lấy, con hỏi ."
Đường Lão Lục ỉu xìu. Hắn cứ tưởng vớ cô vợ trẻ, dù cũng ôm ấp sờ soạng , Tề Quốc Xuân lấy thì lấy ai? cô phản ứng dữ dội quá, cứ sán là cô dọa c.h.ế.t, sợ án mạng nên đành thôi.
"Không cưới thì mi c.h.ế.t !"
Thẩm Kiêu lười nghĩ cách, chỉ cần kết quả. Anh tin Đường Lão Lục cách rước Tề Quốc Xuân về. Anh vươn tay bóp cổ Đường Lão Lục, chỉ dùng sức một chút, Đường Lão Lục trợn trắng mắt, nỗi sợ hãi bao trùm.
"Con... con cưới... cưới..."
Đường Lão Lục gật đầu lia lịa, cưới thì c.h.ế.t. Dù hiểu Hắc Vô Thường kiêm luôn nghề Nguyệt Lão, bắt cưới Tề Quốc Xuân.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Trong vòng nửa tháng cưới , c.h.ế.t!"
Thẩm Kiêu buông lời đe dọa ngắn gọn. Nửa tháng về Thượng Hải , gọi điện hỏi đại đội trưởng là ngay tên lười theo .
"Cưới, nhất định cưới!"
Đường Lão Lục mặt trắng bệch, run như sàng sẩy. So với Hắc Vô Thường đại nhân thì thà cưới con Mẫu Dạ Xoa Tề Quốc Xuân còn hơn. Chắc chắn cưới về, mới 42, còn sống mấy chục năm nữa cơ mà.
Thẩm Kiêu buông tay. Đường Lão Lục hít lấy hít để khí. Vừa còn đáng sợ hơn cả rơi xuống nước, cảm giác quá nửa bước quỷ môn quan, Diêm Vương đang vẫy tay gọi .
Hoàn hồn , Đường Lão Lục định hỏi Hắc Vô Thường đại nhân cưới xong báo cáo thế nào, ngẩng lên thì bóng đen biến mất. Đầu giường chỉ ánh trăng mờ ảo, một bóng . Đường Lão Lục sợ quá trùm chăn kín mít. Đến vô ảnh vô tung, ngoài Hắc Vô Thường đại nhân thì ai bản lĩnh ? À còn Bạch Vô Thường nữa, nhưng bóng đen sì lúc nãy chắc chắn là Hắc Vô Thường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-105-te-quoc-hoa-bi-nem-xuong-ho-phan.html.]
Mai sẽ cưới Tề Quốc Xuân, con mụ mà dám mẩy nữa thì tung tuyệt chiêu. Đường Lão Lục quyết tâm, tiếp tục ngủ, dưỡng sức để mai chiến đấu với Mẫu Dạ Xoa.
Thẩm Kiêu khỏi nhà Đường Lão Lục, chuyển hướng sang nhà họ Tề. Anh trèo tường , cả nhà họ Tề ngủ say như c.h.ế.t. Dễ dàng tìm thấy Tề Quốc Hoa, chặt một phát gáy cho ngất , đá một cú cái chân lành hẳn, rắc một tiếng, gãy . Tề Quốc Hoa đau quá tỉnh nhưng kêu vì cằm trật khớp, kịp mở mắt thì đ.á.n.h ngất tiếp.
Thẩm Kiêu xách như xách gà, trèo tường ngoài, tìm một cái hố phân. Anh còn bụng vỗ cho Tề Quốc Hoa tỉnh ném tòm xuống hố.
"Tõm!"
Tề Quốc Hoa bay theo đường parabol rơi xuống hố phân, nước phân b.ắ.n tung tóe cao cả trượng.
Đường Niệm Niệm bịt mũi, lườm Thẩm Kiêu đang tới. Chiêu thâm thật, nhưng cô thích!
Đêm đó Thẩm Kiêu ngủ ở nhà đại đội trưởng. Bữa sáng Đường Niệm Niệm mang sang mấy chục cái bánh Thanh Minh. Thẩm Kiêu ăn khỏe, nhà đại đội trưởng lương thực hạn, bác gái Ba chắc chắn nấu nhiều cơm, cô thể để đàn ông của đói.
"Niệm Niệm, cháu với Tiểu Thẩm yêu từ bao giờ thế?" Bác gái Ba kéo cô bếp hỏi nhỏ.
"Từ nhỏ ạ."
Ý Đường Niệm Niệm là thanh mai trúc mã, nhưng bác gái Ba hiểu lầm là ông cụ Đường Thanh Sơn định hôn ước từ bé. Thảo nào hồi đó Niệm nha đầu mang đồ ăn trong nhà cho Sói con, ông cụ bao giờ mắng, hóa là đang nuôi cháu rể. Bác gái Ba phục ông cụ sát đất, về khoản , cả cái thôn Đường cộng bằng một góc của ông cụ. Biết thế hồi đó bà cũng nhận nuôi Sói con, giờ Tiểu Thẩm là con rể bà . Bác gái Ba tiếc hùi hụi nhưng chỉ dám nghĩ thầm, dám với chồng, sợ mắng.
"Niệm nha đầu, cháu giờ là công nhân chính thức, đối tượng như Tiểu Thẩm, cháu là tiền đồ nhất họ Đường đấy. Sau đừng quên giúp đỡ ba ông họ nhé!"
Bác gái Ba nhắc đến ba đứa con trai: thằng cả, thằng ba công nhân tạm thời huyện, thằng hai bộ đội. Nhà họ Đường mấy đời nông, ai vai vế, giờ xem trông cậy Niệm nha đầu.
"Để hẵng tính ạ."
Đường Niệm Niệm từ chối nhưng cũng nhận lời ngay. Nhà đại đội trưởng cũng , kiếp nhà họ Đường gặp chuyện, gia đình đại đội trưởng giúp đỡ ít, bản họ cũng ảnh hưởng. Trong khả năng cho phép, cô chắc chắn sẽ giúp.
Bác gái Ba vui mặt, Đường Niệm Niệm càng thêm âu yếm, lời nịnh nọt. Đường Niệm Niệm nhẹ, thấy bác gái Ba thực dụng. Con ai chẳng tư tâm, vì lợi ích nhà là chuyện bình thường, miễn là trong phạm vi cô chấp nhận .
Hôm nay thôn Đường xảy ba sự kiện chấn động, dân làng phen hóng chuyện no nê.
Thứ nhất, đêm qua đàn ch.ó đến "oanh tạc" cửa nhà họ Tề, bãi chiến trường dọn sạch ngập ngụa cứt đái, cách xa mười mét vẫn ngửi thấy mùi thối.
Thứ hai, Đường Lão Lục đích đến nhà họ Tề cầu hôn.
Thứ ba, phát hiện Tề Quốc Hoa ngâm hố phân, thối ngửi nổi, vớt lên ném xuống sông ngâm mãi mới đỡ mùi.
"Tề Quốc Xuân hôn ba phút, còn sờ soạng ôm ấp, sờ cả n.g.ự.c , cô lấy thì lấy ai?"
"Không lấy cũng , sẽ các thôn khác nhờ phân xử. Đàn bà hôn hít sờ soạng , trừ ai thèm rước? Nhà họ Tề các giờ gì mà cao, một ổ tàn phế, bẩn thỉu, đến ch.ó còn chê. Ông đây cưới Tề Quốc Xuân là phúc đấy. Mười ngày nhé, quá hạn chờ!"
Đường Lão Lục cửa nhà họ Tề gân cổ lên chửi. Vừa nãy cầu hôn Tề đang bực bội cầm chổi đuổi đánh. Cái chổi quét phân ch.ó xong quệt đầy , Đường Lão Lục tức điên c.h.ử.i bới tục tĩu.
"Cút! Mày đái bãi nước giải mà soi gương xem mày là cái thá gì? Còn mặt dày đến hỏi cưới Quốc Xuân nhà tao ? Mày mà dám rêu rao linh tinh, bà đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Mẹ Tề cầm chổi c.h.ử.i . Bà còn định gả con gái trong núi lấy một trăm đồng tiền sính lễ. Gả cho loại lười biếng như Đường Lão Lục thì một xu cũng , đời nào bà chịu.