Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 106: Chó đực tranh nhau sưởi ấm ổ chăn cho Niệm Niệm

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tao câu nào sai? Tề Quốc Xuân tao hôn ? Không tao sờ ? Không tao cứu mạng nó ? Cứu mạng thì lấy báo đáp, quy củ tổ tông để đấy. Nhà họ Tề chúng mày vong ơn bội nghĩa, lòng lang thú, còn mặt mũi bảo tao đái bãi nước giải soi gương. Nhà chúng mày cần gì tự đái, ch.ó nó đái hộ cho . Người gặp ghét, ch.ó thấy ch.ó khinh, nhà họ Tề chúng mày cao cái đếch gì!"

 

Đường Lão Lục lùi mấy bước, sợ Tề quật chổi trúng. Sau đó chống nạnh, ngẩng đầu, lấy mắng c.h.ử.i tiếp. Trước dám vì sợ thế lực Tề Quốc Hoa, giờ thằng đó cũng què quặt như , còn kém hơn chứ, sợ cái đếch gì!

 

Tiếng c.h.ử.i của Đường Lão Lục thu hút cả thôn. Giờ ăn sáng xong chuẩn đồng, vác nông cụ vây kín cửa nhà họ Tề.

 

" đấy, lão Lục hôn ít nhất ba phút, thấy tận mắt!" "Lão Lục sờ n.g.ự.c con Xuân, còn bóp một cái nữa, thấy rõ mồn một!" "Tề Quốc Xuân lấy lão Lục thì lấy ai? Người ngợm lão sờ nắn hết còn gì!"

 

Mấy kẻ lắm chuyện lớn tiếng hùa theo trêu chọc. Trước thì thách kẹo cũng dám, nhưng giờ Tề Quốc Hoa - niềm hy vọng lớn nhất của nhà họ Tề thành phế nhân, họ còn sợ gì nữa?

 

Đường Lão Lục đắc ý vô cùng, hét lớn: "Tề Quốc Xuân, cô chạy trời khỏi nắng . Sống là nhà Đường Lão Lục, c.h.ế.t ma nhà Đường Lão Lục. Cho cô mười ngày, tự thu xếp mà sang nhà , thì ngày nào cũng lên xã rêu rao chuyện thất đức nhà cô!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Không nhà họ Tề c.h.ế.t thì là c.h.ế.t. "Hắc Vô Thường" đại nhân tối hậu thư, dám trái lời.

 

"Lũ thất đức chúng mày cẩn thận báo ứng đấy!" Mẹ Tề tức run , mặt cắt còn giọt máu, nghẹn họng nên lời. Cha con Tề Quốc Hoa trốn biệt tăm, Tề Quốc Xuân giường, Dương Hồng Linh coi như liên quan, lạnh lùng ăn sáng.

 

"Gâu... Phui!"

 

lúc , một con ch.ó hoa lao tới, nhổ nước miếng Tề, chạy đến ngưỡng cửa đái một bãi tướng khi bỏ chạy. Con ch.ó hoa sáng nay ngủ dậy muộn, kịp tham gia chiến dịch tập thể cùng đại ca Bách Tuế, đàn phê bình nên hổ quá, quyết tâm lập công chuộc tội.

 

Nó hớn hở chạy đến mặt Bách Tuế, chớp đôi mắt ươn ướt, Bách Tuế đắm đuối, sủa âu yếm: "Gâu... Em nhổ ba bãi nước miếng, còn tặng thêm bãi nước đái to tướng, đừng giận em nhé!"

 

"Gâu... Xê !"

 

Bách Tuế ghét bỏ gạt chân con ch.ó hoa . Nó chịu nổi giọng điệu và ánh mắt buồn nôn của con ch.ó cái .

 

"Gâu... Em ăn phân , tối qua em ăn bạc hà đấy, ngửi xem, thơm phức !"

 

Con ch.ó hoa sán gần nhưng Bách Tuế đẩy .

 

"Gâu... Một ngày ăn phân cả đời thối mồm, cút!"

 

Bách Tuế nổi cáu. Nó thèm mật với con ch.ó cái ăn phân. Nó là Bách Tuế đại gia uy vũ bất phàm, nửa của nó xinh , cường tráng, dịu dàng, thiện chiến và kiên quyết ăn phân!

 

"Gâu... Mày là cái thá gì!" "Gâu... Bà liều mạng với mày!" "Gâu... Con ch.ó hoang hổ!" "Gâu... Bà đây còn cửa, mày tuổi tôm !"

 

Mấy con ch.ó cái khác lao đ.á.n.h hội đồng con ch.ó hoa. Chúng đều tỏ tình với Bách Tuế nhưng từ chối, giận Bách Tuế mà chỉ giận con ch.ó lẳng lơ hổ . Nhất thời, đại chiến ch.ó cái nổ , lông ch.ó bay tứ tung, còn náo nhiệt hơn cả màn c.h.ử.i cửa nhà họ Tề.

 

Đường Lão Lục ha hả, châm chọc chua ngoa: "Thấy , nhà chúng mày quả báo , đến ch.ó nó còn ghét. Nếu ông đây tiền cưới vợ thì còn lâu mới thèm rước con giày rách Tề Quốc Xuân nhé! Mười ngày đấy, tính từ hôm nay, bảo con Xuân tự giác mà vác xác sang!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-106-cho-duc-tranh-nhau-suoi-am-o-chan-cho-niem-niem.html.]

 

Đường Lão Lục buông lời đe dọa nghênh ngang bỏ . Hắn định đưa sính lễ, cỗ bàn, cũng chẳng đăng ký kết hôn vì tốn mất 7 hào, đào tiền.

 

Dân làng tản trong tiếc nuối thèm. Dạo nhà họ Tề nhiều chuyện để hóng quá, hóng kịp.

 

"Đường Lão Lục đáng tuổi bố con Xuân mà cũng mặt dày đòi cưới!"

 

bất bình , thấy Đường Lão Lục quá đáng. 42 tuổi đầu ép cô gái 18 tuổi lấy bằng thủ đoạn đê hèn, thật gì.

 

"Tuổi tác quan trọng gì? Lão Lục cứu mạng con Xuân, còn ôm ấp sờ soạng hết cả , lấy lão thì lấy ai?" "Chuẩn, mất hết trong sạch , thằng nào dám rước về vợ? Cưới nó khác gì tự đội mũ xanh!" "Cho nhà cũng chẳng thèm loại đàn bà sạch sẽ !"

 

Mấy khác to mồm ủng hộ Đường Lão Lục, lấy chuyện trinh tiết của Tề Quốc Xuân bàn tán. Những còn cũng chẳng buồn phản bác, chuyện của , vả nhà họ Tề đáng ghét thế, ai thèm bênh.

 

Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu cách đó xa hết chuyện.

 

"Lũ gió chiều nào che chiều , còn hùa theo nhà họ Tề d.a.o đ.â.m khác!"

 

Đường Niệm Niệm lạnh. Mấy kẻ to mồm nhất kiếp cũng chính là những kẻ tung tin đồn nhảm ép c.h.ế.t Đường Lục Cân. Khi Lục Cân gặp chuyện, trong thôn chia ba phe. Phe đồng cảm, an ủi (như nhà đại đội trưởng). Phe trung lập, thêm dầu lửa. Hai phe chiếm đa . Phe còn là lũ ác miệng chuyên tung tin đồn, đầu là nhà họ Tề, và mấy kẻ mặt là đồng lõa. Kiếp ép gả cho Dương Bảo Căn cũng công lớn của bọn chúng.

 

Nơi nào cũng những kẻ thích hại lợi như thế. Cô mở xưởng tất, nhất định tuyển dụng bọn . Cho chúng nghèo kiết xác cả đời!

 

"Đi thôi!" Thẩm Kiêu cảm nhận sự phẫn nộ của cô, nắm lấy tay cô.

 

"Ừ." Khí lạnh Đường Niệm Niệm tan biến. Cô liếc nhà họ Tề đang bốc mùi xú uế, tâm trạng lên hẳn.

 

Hai đến chỗ vắng, Bách Tuế và đàn ch.ó đang đợi. Thấy cô, cả đàn ch.ó vẫy đuôi rối rít, sủa vang tranh công.

 

"Gâu... Im lặng, chủ nhân là của tao!" Bách Tuế gầm lên một tiếng, đàn ch.ó im bặt.

 

"Con nào cũng phần, xếp hàng !"

 

Đường Niệm Niệm lấy đồ hộp, thức ăn cho ch.ó và xương từ trong gian thưởng cho đàn em.

 

"Gâu... Có xương to, ơi, ngon hơn thịt hai chân nhiều!" "Gâu... Chủ nhân em yêu chị!" "Gâu... Niệm Niệm em yêu chị, chị cần ủ ấm ổ chăn ?"

 

Mắt lũ ch.ó sáng rực. Đáng thương kiếp ch.ó sinh trong thời đói kém, ăn thịt chuột, từ nay Đường Niệm Niệm chính là nữ hoàng của chúng! Mấy con ch.ó đực tranh nịnh nọt, còn định hiến sưởi ấm cho cô.

 

Thẩm Kiêu tuy hiểu tiếng ch.ó nhưng cảm nhận ý đồ của chúng. Anh từng sống cùng bầy sói mấy năm, lũ ch.ó to gan dám tranh Niệm Niệm với ? Nực ! Anh sa sầm mặt, tỏa sát khí khiến mấy con ch.ó đực sợ cụp đuôi, ngậm xương lủi một góc gặm.

 

 

Loading...