Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 107: Công an mang cờ thi đua và tiền thưởng đến

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thím Hai, thím thế chối tai quá. Ai chả Niệm Niệm là cô gái xuất sắc nhất thôn, nhưng con Sơn Hạnh nhà cũng kém. Tiểu Thẩm yêu của Niệm Niệm mà thím vội thế!" Mẹ của Đường Sơn Hạnh cố cãi lý.

 

"Dù cô cũng đừng động tâm tư lệch lạc. Môn đăng hộ đối hiểu ? Tiểu Thẩm lương tháng 130 đồng, con Sơn Hạnh nhà cô một xu bẻ sáu tiêu, nó tiêu nổi 130 đồng ?"

 

Bà cụ Đường hừ mạnh một tiếng, ngẩng cao đầu kiêu hãnh tìm cháu gái và cháu rể tương lai. Nhà Đường Sơn Hạnh ki bo đến mức giấy vệ sinh cũng xé bốn mảnh để dùng, đến bà còn chướng mắt, xứng với Tiểu Thẩm. Chỉ con ranh phá của nhà bà mới xứng thôi. 130 đồng chứ gì, con ranh đó tiêu vèo cái là hết ngay. Thực bà cụ cũng khá phục tài tiêu tiền của cháu gái. Đổi là bà, tiêu thêm một đồng xót ruột nửa ngày, tiêu hết 130 đồng chắc bà đau tim c.h.ế.t mất. Tiêu tiền cũng là một loại bản lĩnh mà con Sơn Hạnh . Cả cái huyện Chư Thành cộng cũng ai tiêu tiền giỏi bằng Niệm Niệm nhà bà.

 

Bà cụ Đường ưỡn n.g.ự.c như con gà mái kiêu hãnh. Nếu cháu gái dặn tạm thời giữ bí mật chuyện yêu đương thì bà loa lên cho cả làng . Mọi cũng lờ mờ đoán , ai dám nhắc đến chuyện mối cho con gái đại đội trưởng nữa. Bà cụ tuy khó nhưng lý, nếu Thẩm Kiêu định tìm vợ ở thôn Đường thì ai qua mặt Đường Niệm Niệm? Trừ khi mắt mù như Tề Quốc Hoa.

 

Bà cụ Đường tìm thấy hai chân núi. Thu hoạch khá phong phú: sáu bảy con thỏ rừng béo múp. Mùa xuân thỏ sinh sôi nhanh, đào hang phá hoại cây cối nên cần tiêu diệt bớt. Thẩm Kiêu còn săn ít mang, lợn rừng, gà rừng, đều bỏ gian nuôi thả.

 

"Về ăn cơm thôi!" Bà cụ gọi với.

 

Đường Niệm Niệm mang thỏ và cá cho ông Chương, hai ông lão giờ da dẻ hồng hào, khỏe mạnh hơn hẳn đầu tháng. Thẩm Kiêu hỏi nhiều, chỉ cần Niệm Niệm đều ủng hộ.

 

Vừa từ chuồng bò thì gặp bà cụ Đường.

 

"Đừng núi sâu nhé, ch.ó sói đấy!" Bà cụ dặn dò. Mười năm núi còn thấy ch.ó sói, mấy năm nay thấy, chắc trốn rừng sâu . Hồi bé bà từng tận mắt thấy ch.ó sói tha trẻ con trong thôn , tìm thấy chỉ còn quần áo và xương trắng, t.h.ả.m lắm.

 

Bữa trưa nhà họ Đường vẫn thịnh soạn. Bà cụ tiếp khách bao giờ cũng hào phóng, gì ngon lôi hết.

 

"Thím Hai ơi, công an đến kìa!"

 

Vừa dọn bát đũa xong thì tiếng đại đội trưởng gọi đầy phấn khích bên ngoài.

 

"Công an đến gì?"

 

Bà cụ Đường thoáng hoảng hốt nhưng trấn tĩnh ngay. Cháu gái bà là công nhân chính thức lương 98 đồng, đời nào chuyện . Công an đến chắc chắn là tin vui. Đường Niệm Niệm cũng bất ngờ, đoán lý do.

 

Cả nhà kéo sân. Đại đội trưởng dẫn Ngụy Chương Trình và một đồng chí công an nữa bước .

 

"Đồng chí Ngụy, mời các nhà xơi cơm, đúng bữa ."

 

Bà cụ Đường trong lòng thầm đoán là vụ Tề Quốc Hoa xong xuôi. Bà nhiệt tình mời khách, Từ Kim Phượng xuống bếp nấu thêm món. Dân làng tụ tập cửa ngày càng đông, ai nấy đều tò mò.

 

"Chắc chắn là vụ Tề Quốc Hoa , tình tiết mới!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-107-cong-an-mang-co-thi-dua-va-tien-thuong-den.html.]

Mọi đoán già đoán non. Đồng chí Ngụy hôm qua đến điều tra, hôm nay đến, rõ ràng là vì vụ đó. Chẳng lẽ cú " xe"?

 

Người nhà họ Tề tin cũng hớt hải chạy tới. Tề Quốc Hoa khập khiễng dẫn đầu, thấy nhà họ Đường đông nghịt thì hưng phấn chen để minh oan với Ngụy Chương Trình.

 

"Cơm nước để , hôm nay chúng đến để trao cờ thi đua và tiền thưởng cho đồng chí Đường Niệm Niệm. xung phong vì quen đường mà!"

 

Ngụy Chương Trình vui vẻ. Đồng nghiệp của lấy một lá cờ đỏ viền vàng, thêu bốn chữ lớn "Kiến nghĩa dũng vi" (Thấy việc nghĩa hăng hái ) vô cùng bắt mắt.

 

"Đây là 50 đồng tiền thưởng. Cục trưởng nhờ chuyển lời cảm ơn đồng chí Đường Niệm Niệm dũng cảm bắt hung thủ g.i.ế.c liên !"

 

Ngụy Chương Trình nghiêm túc chuyển lời. Đồng nghiệp trịnh trọng trao cờ và tiền thưởng cho Đường Niệm Niệm. Không khí trở nên trang nghiêm. Đường Niệm Niệm thẳng , đưa hai tay nhận lấy.

 

"Cảm ơn cục trưởng khen ngợi. sẽ tiếp tục cố gắng, gặp tội phạm chắc chắn sẽ tha!"

 

Đường Niệm Niệm to, khách sáo . Thời bình cô rảnh rỗi quá, chỉ bắt tội phạm mới giải khuây . Vừa tiếng thơm, tiền thưởng, nhất cử tam tiện, quá hời!

 

"Đồng chí Đường lắm!"

 

Ngụy Chương Trình phấn khích vỗ mạnh vai Đường Niệm Niệm. Nếu ai cũng giác ngộ như cô thì xã hội lo gì yên ? Do quá kích động nên vỗ mạnh, Đường Niệm Niệm loạng choạng. Thẩm Kiêu phóng ánh mắt lạnh buốt tới khiến Ngụy Chương Trình rùng , trừ ngượng ngùng.

 

Dân làng trố mắt. Không vì vụ Tề Quốc Hoa ? Niệm nha đầu giúp công an bắt kẻ g.i.ế.c hàng loạt thật ? Cờ thưởng, tiền thưởng rành rành đó, chắc chắn là thật . Con bé gan to bằng trời!

 

Đại đội trưởng xúc động chân tay thừa thãi. Đây chỉ là vinh dự của Niệm nha đầu mà còn là vinh quang của cả thôn Đường. Đại đội nào nữ hùng thấy việc nghĩa hăng hái ? Đại đội nào cô gái cục trưởng trao cờ và tiền thưởng? Không ! Chỉ đại đội thôn Đường bọn họ thôi! Sau họp xã, thôn Đường sẽ "nở mày nở mặt", vạn một!

 

"Đồng chí Ngụy, oan, trình bày!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tiếng Tề Quốc Hoa vọng từ xa. Hắn khó khăn lắm mới chen sân, lớn tiếng kêu oan. dứt lời, cảm thấy gì đó sai sai. Mọi đều bằng ánh mắt khinh bỉ, kể cả Ngụy Chương Trình.

 

"Oan cái ch.ó gì mà oan, cút về ngay! Mày mà còn ăn lung tung thì cả nhà mày cuốn xéo khỏi thôn Đường!"

 

Đại đội trưởng đen mặt mắng. Niệm nha đầu là niềm tự hào của thôn, quyết cho phép ai bôi nhọ!

 

"Niệm nha đầu công an khen thưởng, trao cờ hẳn hoi, còn nhà họ Tề chúng mày đến ch.ó nó còn ghét, đừng đây mất mặt!" "Ông trời mắt cả đấy, dưng mà cả làng ch.ó nó cứ nhè nhà mày mà nhổ nước bọt !"

 

Dân làng nhao nhao c.h.ử.i mắng Tề Quốc Hoa. Mấy con ch.ó cũng phối hợp, chen nhổ nước miếng, sủa inh ỏi mặt . Tề Quốc Hoa ôm đầu lủi thủi bỏ , lưng là đàn ch.ó sủa nhổ nước bọt, khiến các đồng chí công an kiến thức rộng rãi cũng tấm tắc lạ lùng.

 

 

Loading...