Đường Niệm Niệm chột , dám cãi , ngoan ngoãn mặc quần áo xuống giường rửa mặt.
Cô đang xổm đ.á.n.h răng trong sân thì một cơn gió thổi qua, mang theo mùi khai nồng nặc. Đường Niệm Niệm nín thở đ.á.n.h răng thật nhanh, nhúng khăn mặt chậu nước qua loa quẹt lên mặt một cái coi như xong.
Bà cụ Đường đang nhặt hành thấy cảnh đó thì ngứa mắt chịu , lao tới giật lấy cái khăn, vò mạnh trong nước vắt khô, đó chà lên mặt Đường Niệm Niệm như chát xi măng.
"Mày rửa mặt thế đấy ? Mèo nó rửa còn sạch hơn mày. Quệt vài cái thế thà đừng rửa còn hơn. Lớn tướng mà cái mặt cũng rửa, mày còn tích sự gì hả?"
Đường Niệm Niệm kịp phản ứng bà cụ "chà đạp". Mặt cô đau rát, chắc chắn là xước da . Nắm đ.ấ.m của cô cứng , mềm . Phải luôn tự nhủ đây là bà nội , đánh.
"Bà định lột da cháu đấy !"
Đường Niệm Niệm gào lên, giọng lạc vì đau. Cô rửa mặt kiểu mấy kiếp mặt vẫn sạch, hiểu rửa cái mặt mà bà cụ dùng sức như đ.á.n.h giặc thế? Đây là rửa mặt lột da ?
"Rửa cái khỉ mốc, con Cửu Cân còn hiểu chuyện hơn mày!"
Bà cụ Đường chà thêm mấy cái nữa, giặt khăn vắt khô phơi lên, khuôn mặt đỏ bừng của cháu gái mới hài lòng bếp.
Đường Niệm Niệm soi gương giá rửa mặt, thấy da mặt đỏ ửng sắp bong tróc, nghiến răng ken két. Đổi là khác, cô vặn cổ lâu !
Cửu Cân bên cạnh ngặt nghẽo chảy cả nước mắt. Đường Niệm Niệm búng một cái thật mạnh trán con bé, nó ôm đầu rơm rớm nước mắt cô mới thấy cân bằng tâm lý.
"Bà nội, nhà ai luộc trứng nước tiểu thế? Thối c.h.ế.t !"
Lại một luồng gió mang mùi khai đặc trưng thổi tới khiến Đường Niệm Niệm mất cả hứng ăn uống. Mùi đích thị là trứng luộc nước tiểu đồng t.ử trong truyền thuyết.
Vùng Chư Thành phong tục luộc trứng bằng nước tiểu bé trai và tiết Thanh Minh. Nước tiểu bé trai khỏe mạnh đổ nồi to, thêm nước lã gia vị gì, cho trứng gà hoặc trứng vịt luộc. Khi nước tiểu cạn, trứng sẽ chuyển sang màu nâu sẫm giống trứng kho tầu, ăn mặn. Nếu là trứng nước tiểu thì ăn cũng khá ngon, bùi bùi mặn mặn, nhưng nguyên liệu thì... Nghe món tráng dương bổ thận, nhuận phổi, đặc biệt cho bệnh lao.
"Thối mà thối, thơm thế còn gì. Bà còn chẳng cướp tí nước tiểu nào đây !"
Bà cụ Đường tiếc rẻ. Bà chậm chân một bước nên nước tiểu của mấy đứa bé trai lớp mầm non xí hết , nhưng bà đặt gạch cho ngày .
"Bà nội, bà cũng định luộc á?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-124-dai-doi-truong-thuyet-am-muu-vi-tuong-tuong-qua-da.html.]
Đường Niệm Niệm nhăn mặt ghét bỏ. Không thể tưởng tượng nổi cảnh trong nhà nồng nặc mùi nước tiểu. Bà nội mà luộc trứng thì cô bỏ nhà bụi luôn.
"Mai luộc. Bà dặn trường học , ngày nước tiểu đồng t.ử để dành hết cho bà. Bà luộc trăm quả, để nhà ăn một nửa, biếu một nửa. , biếu cả xưởng trưởng Võ một ít nữa!"
Bà cụ Đường lên kế hoạch đấy. Trứng nước tiểu đồng t.ử là quà biếu cao cấp đấy nhé.
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật giật, phản đối. Món ở đây đúng là đồ thật. Hơn nữa xưởng trưởng Võ và xưởng trưởng Tiền hình như đều hói, biếu họ ít trứng tẩm bổ cũng hợp lý. đến lúc đó cô chắc chắn trốn, cái mùi luộc trứng voi ngửi cũng c.h.ế.t ngất.
Bà cụ Đường vườn rau cạnh nhà hái hành, thấy đại đội trưởng đang nhanh về phía .
"Thằng Ba, đến giờ cơm còn đấy?"
Đại đội trưởng dừng , tay xách một túi đồ - chính là túi đồ Liễu Tịnh Lan mang đến chuồng bò. Vừa nãy Đặng Trường Thắng tìm ông, kể sự việc tối qua.
"Chúng đến thôn Đường cải tạo lao động, nay giao du với dân làng, thanh niên trí thức càng . Cô Liễu Tịnh Lan ý đồ gì mà nửa đêm nửa hôm mang đồ đến, ép chúng nhận. Đội trưởng Đường, chỗ chúng dám nhận, phiền ông trả cho đồng chí Liễu, mặt chúng cảm ơn ý của cô và nhắn cô đừng đến nữa!"
Đại đội trưởng đến tên Liễu Tịnh Lan là nảy sinh thuyết âm mưu ngay. Khi cấp giao hai ông lão cho ông, dặn dò đầy ẩn ý: "Không cần chiếu cố đặc biệt, cứ đối xử như những khác. việc gì gọi điện báo cáo ngay, chậm trễ!"
Đại đội trưởng suy nghĩ câu mất ba ngày. Không cần chiếu cố đặc biệt nhưng việc báo cáo ngay, mâu thuẫn quá. Ông suy tính mới vỡ lẽ: Hai ông lão phận tầm thường, bảo vệ, hại, nên mới đưa về chỗ ông. Ông giữ cho họ sống sót nhưng lộ liễu để tránh nghi ngờ.
Mấy năm nay ông luôn cẩn thận, chia lương thực cho chuồng bò đúng quy định, hơn kém. Ông nghiêm cấm dân làng bén mảng đến khu chuồng bò nên hai ông lão sống cũng yên . Ông đoán trong hai chắc chắn một phận đặc biệt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đang yên đang lành tự nhiên lòi Liễu Tịnh Lan, thần kinh đại đội trưởng căng như dây đàn. Ông vốn ưa cô ả , loại con gái lẳng lơ chỉ quyến rũ đàn ông thì gì. Nửa đêm mò đến tặng đồ, chắc chắn âm mưu, trong đồ ăn độc, hai ông lão ăn lăn c.h.ế.t thì ?
Đại đội trưởng tự dọa toát mồ hôi hột. Nếu hai c.h.ế.t ở thôn ông thì cái chức đại đội trưởng bay là cái chắc, khi còn mất mạng. Ông canh chừng con Liễu Tịnh Lan thật kỹ, thì tống cổ nông trường cải tạo.
" khu thanh niên trí thức!"
Đại đội trưởng lòng nóng như lửa đốt, như chạy. Bà cụ Đường cũng chẳng để ý, hái hành về nấu cơm.
Khu thanh niên trí thức cũng đang nấu cơm. Liễu Tịnh Lan ăn riêng, Dương Hồng Linh nhà nên cô tự nấu. Tâm trạng đang , cô ba món thịnh soạn: trứng xào hẹ, đậu phụ kho thịt, lạp xưởng hấp. Đang định ăn thì đại đội trưởng ập đến.