Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 130: Thành phần gia đình họ Liễu rất khả nghi, điều tra xem sao
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bị đả kích nặng nề, Liễu Tịnh Lan mất hết tinh thần, ru rú trong phòng mấy ngày liền ngoài. Đường Niệm Niệm chuyện , cô đang ở huyện chơi với Thẩm Kiêu.
Thực cũng chẳng chơi, hai chủ yếu ở trong gian. Thẩm Kiêu trồng trọt, xây nhà hăng say, Đường Niệm Niệm dài một bên hưởng thụ, thỉnh thoảng thưởng cho mấy cái thơm má. Được "tiếp sức", Thẩm Kiêu việc càng hăng, cứ một lúc chạy đòi hôn.
Lần Thẩm Kiêu mang theo một vali đầy ắp đá quý lấp lánh đủ màu sắc, đây mới chỉ là một phần ba bộ sưu tập của . Đường Niệm Niệm thích mê, thu hết gian. Thẩm Kiêu còn riêng cho cô một căn phòng để chứa đá quý, đóng thêm tủ nhiều ngăn để phân loại, hiện tại đang bận rộn với việc đó.
"Chu Tư Lượng phế thật hả ?"
Giọng Đường Niệm Niệm đầy vui sướng. Tên khốn Chu Tư Lượng kiếp là kẻ chủ mưu vây đ.á.n.h Thẩm Kiêu đến c.h.ế.t. Phế là , quá !
"Phế . Tiền thưởng vẫn phát, bao giờ đưa em!"
Thẩm Kiêu bất mãn, tiền thưởng chậm trễ quá, nhận nhiệm vụ cũng sẽ từ từ .
"Sau đừng liều mạng nhận nhiệm vụ nữa, em thiếu tiền . Nhìn , đây là tiền em mới kiếm đấy."
Đường Niệm Niệm lôi một cọc tiền, là tiền chia hoa hồng bán máy dệt tất, mấy nghìn đồng lận.
"Đợi xưởng tất hoạt động, em còn kiếm nhiều hơn, nuôi !"
Đường Niệm Niệm khoe hết gia sản, riêng tiền mặt ngót nghét hai vạn, cộng thêm lương của Thẩm Kiêu nữa là hơn ba vạn. Thời thế là đại phú hào .
"Được!"
Thẩm Kiêu từ chối, cũng thấy mất mặt khi vợ nuôi, nhưng vẫn sẽ nhận nhiệm vụ. Không chỉ vì tiền, leo lên cao, cao đến mức nhà họ Thẩm ngước , để báo thù cho và chính , để bảo vệ Niệm Niệm và . Chỉ khi quyền lực trong tay, mới bảo vệ những yêu thương.
"Trưa nay ăn gì ?"
Đường Niệm Niệm dậy chuẩn nấu cơm.
"Thịt kho tàu, gà luộc!"
Thẩm Kiêu gọi hai món tủ. Gà con trong gian lớn nhanh như thổi, giống như hoa màu, tốc độ sinh trưởng gấp ba bên ngoài, gà luộc là ngon.
Đường Niệm Niệm bắt một con gà mái tơ, hái thêm ít dâu tây. Hạt giống dâu tây cô mang từ mạt thế về, trồng một khoảnh nhỏ quả. Không gian trừ việc tự động gieo trồng thu hoạch thì cái gì cũng , sinh vật lớn nhanh gấp ba, quả chín hái cũng bao giờ hỏng.
Gà mái tơ nặng ba bốn cân, sạch cho nồi hấp. Cô g.i.ế.c thêm con thỏ món thỏ xào tê cay, kho một nồi thịt to, xào đĩa rau xanh, nấu canh mướp trứng gà. Xong xuôi, cô pha thêm bát nước chấm.
"Ăn cơm thôi!"
Đường Niệm Niệm gọi. Bàn ăn là chiếc bàn tròn gỗ lấy từ nhà chủ cũ. Thẩm Kiêu cưỡi một con trâu tới. Con bê con hôm nọ giờ lớn tướng, cưỡi .
Đường Niệm Niệm lấy cái bát tô chuyên dụng của Thẩm Kiêu, to gần bằng cái chậu rửa mặt, xới đầy cơm. Bát của Bách Tuế cũng to kém, đầy ắp cơm, chan nước thịt và nhiều thịt, cô còn tâm lý gắp thêm ít rau xanh. Ăn mặn rau mới sống lâu trăm tuổi chứ!
"Gâu... Không ăn rau!"
Bách Tuế phản đối. Dựa bắt nó ăn cỏ, nó dê !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-130-thanh-phan-gia-dinh-ho-lieu-rat-kha-nghi-dieu-tra-xem-sao.html.]
"Không ăn rau mồm thối lắm, con ch.ó cái nào chịu hôn hít với mày !"
Một câu của Đường Niệm Niệm chặn họng Bách Tuế. Nó hình mất vài phút đấu tranh tư tưởng. Hôn hít ăn thịt, cái nào sướng hơn?
Vài phút .
"Gâu... Cho thêm tí rau nữa !"
Bách Tuế chủ động yêu cầu. Thịt thì ngày nào chả ăn, còn hôn hít thì thử bao giờ.
Đường Niệm Niệm nhếch mép đắc ý. Cô là học bá IQ cao, chẳng lẽ trị con ch.ó ? Cô gắp một đũa rau to trộn bát cơm cho nó, gõ đũa thành bát theo thói quen định đưa lên miệng mút, đến nơi mới nhớ , mặt đen sì. Cô học cái thói quen của bà nội từ bao giờ thế, đúng là gần mực thì đen. Phải sửa ngay!
Đường Niệm Niệm vứt đôi đũa sang một bên, lấy đôi khác ăn cơm, hỏi Thẩm Kiêu: "Chu Tư Lượng phế, nhà họ Chu chắc chắn ghi hận , cẩn thận chút nhé!"
"Không sợ!"
Thẩm Kiêu cắm cúi ăn. Thế lực nhà họ Chu ở Bắc Kinh, tay với dài đến Thượng Hải . Hơn nữa nhà họ Chu đang xuống dốc, ông cụ già , hai con trai bất tài, cháu chắt mỗi Chu Tư Lượng khá khẩm chút thì giờ phế . Chẳng gì đáng sợ! Thẩm Kiêu lười động não nhưng nghĩa là đầu óc. Anh đang lên, nhà họ Chu đang xuống, sớm muộn gì cũng vượt mặt họ. Đương nhiên hiện tại cũng sẽ khinh địch.
Đường Niệm Niệm thêm gì nữa. Thẩm Kiêu mưu trí và vũ lực đều đầy , cần cô lo lắng quá.
"Ở Bắc Kinh quen ? Em điều tra một gia đình."
"Anh tra cho. Nhà ai?"
Đường Niệm Niệm kể những điểm khả nghi của Liễu Tịnh Lan: "Em nghi ngờ thành phần gia đình cô vấn đề. Cô luôn nhắm em, em xử lý cô ."
"Nhà họ Liễu, ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thẩm Kiêu nghiêm túc gật đầu, sẽ điều tra rõ ràng.
Ba ngày họ đều ở trong gian, Đường Niệm Niệm thỉnh thoảng ngoài xem ai gọi điện . Thời gian trôi qua nhanh như gió, Thẩm Kiêu về đơn vị. Đường Niệm Niệm rót đầy bình nước linh tuyền, bổ sung thêm vũ khí cho mới yên tâm tiễn .
Thẩm Kiêu , Đường Niệm Niệm cũng ở trong gian nữa. Cô mang máy dệt tất sửa xong giao cho Bát, nhận thêm một lô máy hỏng về. Anh Bát nhập thêm trăm cái máy hỏng từ Hàng Châu với giá 15 đồng/cái.
"Có hớt tay , nhanh tay hơn." Anh Bát hậm hực.
"Tiền kiếm bao giờ hết ."
Đường Niệm Niệm khuyên giải. Máu kinh doanh ăn sâu gen Trung Quốc . Chuyện Bát kiếm lời lộ, khác bắt chước tranh giành là bình thường. Có tiền cùng kiếm, ăn một cũng chán.
"30 cái của để riêng nhé, hôm nào đến chở." Đường Niệm Niệm dặn dò. Đại đội trưởng sắp xong thủ tục, chỉ cần giấy tờ đầy đủ là mở xưởng ngay. Cô mang vài cái máy và nguyên liệu về thôn Đường để thím Hai mở lớp dạy nghề. Thợ thiết kế mẫu tạm thời cần, mắt cứ dệt tất trơn đơn giản , cái thím Hai . Đợi xưởng định sẽ đào thợ giỏi về .
Anh Bát đồng ý ngay tắp lự. Hắn giờ kính sợ Đường Niệm Niệm, dám chút ý đồ đen tối nào. Kết cục của Hà Pháp Thắng thấy . Con trai mới tròn một tuổi, còn sống thêm vài năm nữa!
Đường Niệm Niệm về nhà mới. Bà chủ tiệm tạp hóa kiêm trạm điện thoại công cộng báo tên Tiền Nguyên Nguyên gọi, bảo cô gọi .
Tiền Nguyên Nguyên chính là tên cúng cơm của xưởng trưởng Tiền. Mỗi cái tên "cute" , Đường Niệm Niệm , thật chẳng ăn nhập gì với con đầy dã tâm của ông .