Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 46: Tầm nhìn hạn hẹp hơn cả bãi nước tiểu của Bách Tuế
Cập nhật lúc: 2025-12-04 11:31:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thím hai, chuyện hai nhà chúng đều là hiểu lầm thôi. Tiền chúng bồi thường , hôn cũng hủy, và Quốc Hoa vẫn luôn kính trọng thím. Nhà thím việc gì, chúng chắc chắn sẽ tận lực giúp đỡ. Thím cứ giận dỗi lời khó mãi, để bụng . Nếu thím vẫn hả giận thì cứ đ.á.n.h mắng thoải mái!"
Cha Tề chuyện từ tốn, thái độ đặc biệt , so càng nổi bật sự ngang ngược vô lý của Đường lão thái.
"Bà đây thèm nhà ông giúp đỡ? Cút, cút bà đây khách sáo !"
Đường lão thái tức điên, từng thấy ai mặt dày như thế. Làm chuyện xa đủ đường, giờ giả , lời ý để nhà họ Tề hết cả .
Thế mà còn mặt mũi đến mời bà và con bé Niệm uống rượu mừng?
Đường lão thái chống nạnh, dáng thấp bé chặn ngay cửa sân, ngăn cha con Tề Quốc Hoa bên ngoài.
"Bà nội, ăn chực tội gì ăn, mai cứ ăn cho bõ tức!"
Đường Niệm Niệm tới, lạnh lùng hai cha con họ Tề.
Tính toán của nhà họ Tề cô tỏng, chẳng cô khó chịu ?
Hừ, cứ để hai cha con đắc ý hai ngày nữa, chỉ còn nước mà thôi!
"Niệm Niệm, thật lòng đấy, tuy chúng đến với , nhưng trong lòng , em cũng như em gái ..."
Tề Quốc Hoa hổ diễn vai thâm tình. Đường Niệm Niệm rùng xoa cánh tay, cắt ngang lời : "Đừng đây mà trò buồn nôn, chẳng chỉ là kết hôn với Dương Hồng Linh thôi , như kinh thiên động địa lắm, còn tưởng cưới lợn nái đấy!"
"Con ranh đừng sỉ nhục con lợn!"
Đường lão thái bất thình lình chen một câu, bà học của cháu gái đấy.
Tiện nhân Dương Hồng Linh xứng so với lợn ?
Mặt cha con Tề Quốc Hoa đen sì, cố nén cơn giận trong lòng. Sau nhà họ Tề bọn họ sẽ ngày càng phất lên, còn nhà họ Đường sẽ ngày càng lụn bại, họ chỉ cần tỏ rộng lượng là đủ .
Người ngoài nhắc đến, chắc chắn đều khen nhà họ Tề hiểu rộng lượng, còn nhà họ Đường đằng chân lân đằng đầu!
"Bà nội, cháu sai !"
Đường Niệm Niệm chân thành xin , đúng là thể sỉ nhục loài lợn đáng yêu .
Cô lạnh lùng với Tề Quốc Hoa: "Ngày mai sẽ đến chúc mừng và Dương Hồng Linh. Sau đừng đến nhà nữa, các bẩn thỉu quá, đừng bẩn bậc cửa nhà ."
"Đường Niệm Niệm, cô đừng quá đáng!"
Tề Quốc Hoa biến sắc, trừng mắt giận dữ.
"Niệm Niệm cháu còn giận, mắng vài câu chúng để bụng, dù Quốc Hoa của cháu cán bộ , độ lượng của nó nhỏ nhen thế ."
Cha Tề nhạt thếch , thì như đang khuyên giải Đường Niệm Niệm, nhưng câu nào cũng chọc nỗi đau khác.
Đường lão thái tức đến mức định c.h.ử.i ầm lên thì Đường Niệm Niệm ngăn .
"Còn lên cán bộ mà khoe khoang lên tận trời . Nhà các tầm cũng hạn hẹp quá, cái hố con Bách Tuế nhà tè còn sâu hơn đấy!"
Đường Niệm Niệm dứt lời, Bách Tuế liền phi , nhấc chân hướng về phía Tề Quốc Hoa, "tè" một bãi rào rào.
Trên mặt đất để một rãnh nước nông.
"Ha ha... Ha ha..."
Đường lão thái đến chảy nước mắt, Đường Cửu Cân cũng theo. Tiếng của hai bà cháu vang tận trời xanh, cả thôn đều thấy.
Bách Tuế rũ chân, liếc Tề Quốc Hoa đầy khinh bỉ về phía Đường Niệm Niệm.
Sắc mặt Tề Quốc Hoa xanh trắng đan xen, nắm đ.ấ.m siết chặt, thầm nhủ nhẫn nhịn, đợi đề bạt xong, sẽ nở mày nở mặt cho xem.
" , đề bạt cùng lắm cũng chỉ là trung đội trưởng thôi nhỉ? Trợ cấp một tháng bao nhiêu, hai mươi đồng ?"
Đường Niệm Niệm hừ một tiếng, vẻ mặt cực kỳ khinh thường.
Cô nhớ trong sách , đầu tiên Tề Quốc Hoa đề bạt là trung đội trưởng, trợ cấp mỗi tháng hình như là mười tám đồng.
"Đường Niệm Niệm, cô chỉ là con nha đầu nhà quê, khẩu khí lớn như sợ trẹo lưỡi !"
Tề Quốc Hoa lạnh giọng châm chọc. Hắn dù chỉ là trung đội trưởng nhỏ nhoi thì cũng là đầu tiên ở thôn Đường , cùng bộ đội, con trai Đường Kiến Quân của đại đội trưởng vẫn chỉ là lính trơn thôi đấy.
"Không sợ nhé, một tháng lãnh lương 98 đồng, eo cứng lắm!"
Đường Niệm Niệm trợn trắng mắt, móc từ trong túi thẻ công tác của xưởng cơ khí Hồng Tinh. Trên đó ảnh cô xinh như hoa, tên tuổi rõ ràng, cùng với chức danh ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-46-tam-nhin-han-hep-hon-ca-bai-nuoc-tieu-cua-bach-tue.html.]
Nhân tài đặc biệt.
Vì chức danh của cô khó phân loại nên xưởng trưởng Võ bảo văn phòng ghi là nhân tài đặc biệt, tên là nghĩa, nhân tài chuyên việc đặc biệt.
Đường Niệm Niệm cầm thẻ công tác quơ quơ mặt hai cha con, lạnh lùng : "Nhìn rõ ? Bổn cô nương một tháng 98 đồng, một tháng cầm hai mươi đồng, lấy mặt mũi đến nhà khoe khoang?"
"Cô lãnh 98 đồng á? Không thể nào, Đường Niệm Niệm cô giả giấy tờ ở đấy?"
Tề Quốc Hoa cô như kẻ ngốc. Nếu Đường Niệm Niệm bảo là nhân viên tạm thời thì còn tin, đằng con ngu xuẩn c.h.é.m gió lên tận trời, dám bảo lương 98 đồng.
Cả cái Chu Thành mấy lãnh lương cao như thế?
Cha Tề và Đường lão thái cũng tin, cảm thấy Đường Niệm Niệm đang c.h.é.m gió.
"Tin tùy, gì cần báo cáo với , cút!"
Đường Niệm Niệm lười giải thích, cất thẻ công tác , liếc Bách Tuế.
"Gâu... Cút!"
Bách Tuế nhe nanh, sủa ầm ĩ đầy hung dữ. Cha con Tề Quốc Hoa sợ hãi lùi vài bước, con ch.ó còn dữ hơn cả ch.ó sói, nhỡ nó c.ắ.n một miếng thì gãy xương như chơi.
Hai cha con hậm hực bỏ , đường còn bàn tán về cái thẻ công tác .
"Chắc chắn là giả, Đường Mãn Ngân nhân viên tạm thời ở Hồng Tinh, chắc chắn là nó giả giấy tờ cho con bé." Cha Tề nhạo, cảm thấy nhà họ Đường đúng là ngu ai bằng.
Sau thôn Đường còn là thiên hạ của họ Đường nữa, do nhà họ Tề bọn họ định đoạt.
Tề Quốc Hoa cũng cảm thấy thể nào, khinh thường.
Tại nhà họ Đường.
Đường lão thái đang dạy dỗ cháu gái: "Cái con ngu , c.h.é.m gió gì mà to thế, mày bịa cái thẻ nhân viên tạm thời còn dễ tin hơn, cái của nợ ch.ó nó cũng chả tin!"
"Là thật đấy ạ!"
Đường Niệm Niệm móc từ trong túi tiền lương hôm nay lĩnh, những tờ tiền xanh đỏ lóa mắt .
"Tháng chỉ tính hai phần ba lương, 63 đồng. Bà nội, biếu bà hai mươi đồng."
Đường Niệm Niệm rút hai tờ Đại Đoàn Kết đưa cho Đường lão thái.
Lại chia cho Từ Kim Phượng năm đồng. Nguyên và nuôi thiết lắm, nhưng Từ Kim Phượng tuy tư tâm nhưng tâm địa .
"Mẹ cũng á? Cảm ơn Niệm Niệm nhé!"
Từ Kim Phượng khép miệng, cầm năm đồng tiền mà lòng nở hoa, lớn thế đây là đầu tiên bà cầm tiền riêng nhiều thế .
"Của cha đây!"
Đường Niệm Niệm lấy hai bao t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn mua ở huyện thành đưa cho Đường Mãn Kim.
Đường Mãn Kim thích hút t.h.u.ố.c nhưng mua nổi t.h.u.ố.c lá đầu lọc, trồng cây t.h.u.ố.c lá núi, phơi khô thái sợi cuốn giấy vở cũ hút, nặng đô lắm, rít một là ho sù sụ.
"Thuốc ngon đấy."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Mãn Kim toe toét, trong lòng ngọt hơn ăn mật, trong thôn còn ai phúc hơn ông chứ?
Ông con gái hiếu kính t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn hẳn hoi.
Đường Mãn Kim nóng lòng bóc một bao, rút một điếu châm lửa hút, rít một thật sâu, ngậm trong miệng nỡ nhả khói , vẻ mặt hưởng thụ vô cùng.
"Chị hai?"
Đường Cửu Cân mở to mắt , trong nhà đều phần, thế còn cô bé thì ?
"Của em đây!"
Đường Niệm Niệm lấy một gói kẹo sữa Đại Bạch Thố cho cô bé.
"Oa, kẹo sữa! Chị hai em yêu chị c.h.ế.t mất!"
Cái miệng nhỏ của cô bé bắt đầu nịnh nọt, nhưng mà ngọt ngào thật sự. Khóe miệng Đường Niệm Niệm nhếch lên, cảm giác nuôi cô em gái nhỏ cũng tệ.
"Mày việc ở Hồng Tinh thật ? Lại còn lãnh lương 98 đồng?"
Đường lão thái đến giờ vẫn thể tin nổi, cứ như đang mơ . Cháu gái mới tí tuổi đầu, tự nhiên xưởng Hồng Tinh để mắt tới?
Lại còn trả lương cao thế chứ?