Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 59: Thi đỗ công việc văn phòng
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:35:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Niệm Niệm gật đầu chào bà, xa vẫn còn thấy giọng oang oang của bác gái hỏi thăm Tạ Hồng Mai xem cô đối tượng .
Người thời nhiệt tình thật đấy.
Đường Niệm Niệm tiệm cơm ăn trưa thẳng đến xưởng dệt bông 2. Những nam nữ thanh niên thi buổi sáng đều đang túm năm tụm ba cửa phòng họp trò chuyện.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Kim Ba thấy cô, mắt sáng lên, định tới nhưng cô gái mặc áo khoác xanh lam chặn , hỏi: "Kim Ba, thi thế nào?"
"Cũng tàm tạm, thì hết , thì ?"
Kim Ba đành dừng . Cha cô gái là giám đốc xưởng chế biến thịt, là sếp của cha , khách sáo một chút.
Cô gái đắc ý liếc Đường Niệm Niệm, nhưng Đường Niệm Niệm chẳng thèm cô , hờ hững dựa lan can, vẻ mặt lạnh lùng nhưng dáng lạ thường, chỉ một động tác tùy ý cũng đủ hớp hồn khác.
Kim Ba đang chuyện với cô gái nhưng mắt cứ thỉnh thoảng liếc về phía Đường Niệm Niệm, tâm hồn treo ngược cành cây. Cô gái tức đến mức mặt mày sa sầm, nhịn tiết lộ một tin nội bộ hòng thu hút sự chú ý của Kim Ba.
"Lần đỗ cũng , xưởng máy kéo và xưởng máy móc nông nghiệp đều còn đợt thi tuyển, đến lúc đó chúng cùng thi."
Cô gái to nhưng qua đôi tai thính của Đường Niệm Niệm.
"Cha với ?"
Kim Ba quả nhiên thấy hứng thú, Đường Niệm Niệm nữa, chụm đầu thảo luận chuyện thi tuyển với cô gái.
Hắn tin tưởng lắm kỳ thi , thi nhiều nơi kiểu gì chẳng trúng một chỗ?
Tuy cha bảo thể sắp xếp xưởng chế biến thịt việc nhưng thích, ngày nào cũng tiếp xúc với lợn c.h.ế.t, ngán đến tận cổ.
" thế, cha tớ bảo nửa đầu năm chỉ ba đợt thi tuyển thôi, đều cuối tuần ."
Cô gái đắc ý. Tuy cô xinh bằng Đường Niệm Niệm nhưng cô ông bố giám đốc xưởng.
Cô cũng chẳng ở xưởng chế biến thịt, chỉ sang đơn vị khác, nhất là cùng đơn vị với Kim Ba.
Khóe miệng Đường Niệm Niệm nhếch lên. Còn hai đợt thi nữa, ông trời cũng đang giúp cô đây mà.
hai giờ, đàn ông coi thi buổi sáng xuất hiện, tay cầm một tờ giấy, tất cả nín thở chờ đợi.
"Bây giờ công bố kết quả thi. Kỳ thi tuyển giữ nguyên tắc công bằng công chính, tuyển chọn ưu tú dựa thành tích. Người thi cũng đừng nản lòng, cố gắng hơn. Đồng chí thi đỗ khiêm tốn học hỏi, khi xưởng việc tâm ý với công việc, chức trách của , tỏa sáng và cống hiến, ghi nhớ tinh thần bốn đặc: đặc biệt chịu khổ, đặc biệt chiến đấu, đặc biệt nhẫn nại, đặc biệt cống hiến, cam tâm một con ốc vít nhỏ bé chịu thương chịu khó!"
Người đàn ông coi thi nhịn dùng luôn câu vàng ngọc của Đường Niệm Niệm. Anh là thư ký, thường xuyên báo cáo. Buổi trưa còn chẳng ngủ, cứ bài văn của Đường Niệm Niệm, càng càng thấy .
"Hách Ngọc Khiết, Đường Niệm Niệm, lát nữa hai đồng chí đến phòng nhân sự thủ tục!"
Người đàn ông công bố kết quả. Hách Ngọc Khiết là suất nội bộ, còn Đường Niệm Niệm là duy nhất thi đỗ.
Những khác đều thở ngắn than dài, ngó nghiêng xem Đường Niệm Niệm là ai mà may mắn thế?
Đường Niệm Niệm và một cô gái khác dậy. Mắt Kim Ba sáng rực, hóa là trong mộng của .
Cô gái xinh việc ở xưởng dệt bông 2, cha chắc chắn sẽ phản đối, rào cản giữa họ gần như .
Kim Ba tự tin cho rằng Đường Niệm Niệm sẽ từ chối sự theo đuổi của . Dù cũng trai, gia cảnh như , cô gái nào mà nỡ từ chối chứ?
Đường Niệm Niệm và Hách Ngọc Khiết đến phòng nhân sự thủ tục nhập chức.
"Tháng đến !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-59-thi-do-cong-viec-van-phong.html.]
Chủ nhiệm phòng nhân sự giọng nghiêm túc, chính là Dương Ái Hoa, nhận đơn đăng ký .
Thẻ công tác của cô và Hách Ngọc Khiết đều xong. Cô gái trông giống em gái Hách Ngọc Hoa nhưng tính tình hơn nhiều, mặt luôn tươi , năng nhỏ nhẹ, còn chủ động chào hỏi Đường Niệm Niệm.
"Chào , tớ là Hách Ngọc Khiết, chúng sẽ là đồng nghiệp. Cậu là thủ khoa kỳ thi , tớ học tập nhiều."
Hách Ngọc Khiết thoải mái đưa tay . Đường Niệm Niệm cũng đưa tay bắt, nhếch mép nhẹ coi như đáp , chẳng gì vì cô định đồng nghiệp với cô gái .
Lát nữa cô sẽ hỏi bác bảo vệ xem ai mua vị trí , cô bán .
Nụ mặt Hách Ngọc Khiết cứng , nhưng nhanh tươi như cũ. Trong lòng cô chút hài lòng với Đường Niệm Niệm, cô chủ động chào hỏi mà còn kiêu căng thế, gia thế thế nào?
Từ tòa nhà văn phòng đến cổng xưởng mất hơn mười phút bộ. Suốt dọc đường, Hách Ngọc Khiết cứ quấn lấy Đường Niệm Niệm hỏi han, lời trong lời ngoài đều dò la gia thế. Đường Niệm Niệm thì im thin thít, mặc kệ cô nàng gì thì .
Hách Ngọc Khiết độc thoại mấy phút đồng hồ, thật sự nổi nữa. Lớn thế đây là đầu tiên cô gặp lạnh lùng như Đường Niệm Niệm.
Từ đầu đến cuối mặt biểu cảm, cũng chẳng ừ hữ tiếng nào, còn kiêu hơn cả con gái xưởng trưởng. Hách Ngọc Khiết tuy trong lòng bất mãn nhưng dám biểu lộ ngoài, cô nắm bắt lai lịch của Đường Niệm Niệm.
Nhỡ là con ông to bà lớn thật thì cô tuyệt đối thể đắc tội, còn nịnh bợ nữa chứ.
Chỉ là miệng Đường Niệm Niệm kín quá, đến giờ vẫn moi chữ nào. Hách Ngọc Khiết hắng giọng, chuẩn tiến hành đợt xã giao thứ hai.
"Ngọc Khiết!"
Ba thanh niên đuổi theo, là những cùng tham gia thi tuyển lúc , một nam hai nữ, đều đỗ.
Cha mấy ở Cung tiêu xã thì cũng ở xưởng dệt bông 2, đều quen Hách Ngọc Khiết, quan hệ cũng khá , chỉ là quan hệ của cha họ "cứng" bằng Hách Ngọc Khiết.
"Ngọc Khiết, là công nhân chính thức , sướng thật đấy!"
Một cô gái tết hai b.í.m tóc sừng dê vẻ mặt đầy ngưỡng mộ. Cô mặc áo khoác màu kaki, bên trong là áo len cao cổ màu vàng mơ, bên là quần dài vải nhung tăm màu xanh đậm, giày da bò đen, cổ tay còn đeo chiếc đồng hồ nữ nửa cũ nửa mới.
Bộ đồ dù ở Thượng Hải cũng coi là mốt, rõ ràng điều kiện gia đình cô gái khá, bỏ bảy tám trăm đồng chắc thành vấn đề.
"Vẫn còn đợt thi tuyển nữa mà, các chắc chắn sẽ đỗ thôi."
Hách Ngọc Khiết an ủi bạn, nhưng ai nấy đều tự hiểu, với thành tích học tập của họ, nếu cha quan hệ cứng thì tám chín phần mười là trượt vỏ chuối.
Giá mà họ thành tích khủng như Đường Niệm Niệm thì mấy.
Mấy liếc Đường Niệm Niệm mặt lạnh tanh, dám chào hỏi, cô gái trông vẻ khó gần, họ sợ mắng.
Mấy cùng đến cổng xưởng, bác bảo vệ còn chủ động chào Đường Niệm Niệm: "Cô bé thi xong ?"
"Vâng ạ!"
Đường Niệm Niệm gật đầu, tới nhét một gói giấy qua cửa sổ phòng bảo vệ. Cô gói bằng giấy báo, bên trong mười điếu t.h.u.ố.c Song Hỷ.
"Làm bài ?"
Bác bảo vệ sờ nhẹ gói giấy, toe toét, hỏi nhỏ.
"Cũng tàm tạm ạ, cháu chào bác!"
Đường Niệm Niệm là đỗ, chào bác bảo vệ nhà xe lấy xe.
Nhóm Hách Ngọc Khiết càng nghĩ nhiều hơn, cho rằng Đường Niệm Niệm cũng là con cái cán bộ xưởng dệt bông 2, nếu bác bảo vệ quen cô thiết thế?
"Bác Dư dễ tính từ bao giờ thế nhỉ? Bác đối với xưởng trưởng còn lạnh nhạt cơ mà."
Cô gái tết b.í.m tóc sừng dê Dương Hiểu Hồng thì thầm. Cha và cô ruột cô đều ở xưởng dệt bông 2, cô ruột còn là Dương Ái Hoa ở phòng nhân sự, thế mà vẫn cạnh tranh Hách Ngọc Khiết vì quan hệ của cha Hách Ngọc Khiết với xưởng trưởng hơn.