Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 75: Bà nội, cháu tặng bà chiếc vòng vàng lớn
Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:04:15
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người trong thôn đều cảm thấy Đường Niệm Niệm đang khoác. Cả đời bọn họ còn chẳng dám mơ mua nổi xe đạp, quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất bán lưng cho trời cũng chẳng để dành mấy đồng, nhịn ăn nhịn mặc cũng mua nổi.
Đường Niệm Niệm cũng chẳng buồn giải thích nhiều, đợi xưởng tất hoạt động thì sẽ tự khắc .
"Niệm Niệm, xưởng các cháu còn tuyển công nhân ? Bẩn một chút, mệt một chút cũng , tiền lương mười mấy đồng là đủ !" Có dò hỏi.
Mọi đều mở to mắt mong chờ Đường Niệm Niệm. Bọn họ sợ khổ cũng chẳng sợ bẩn, mười mấy đồng tiền lương so với việc ruộng ở quê vẫn còn chán.
"Mười mấy đồng thì bõ bèn gì, chúng kiếm mấy chục đồng."
Đường Niệm Niệm bắt đầu "vẽ bánh", cô cảm thấy tầm của trong thôn còn hạn hẹp quá, chỉ mười mấy đồng thấy thỏa mãn, thật tiền đồ. Có cô ở đây, thu nhập hàng tháng ít nhất cũng 50 đồng.
Dân làng đều ồ lên, cho rằng Đường Niệm Niệm đang "nổ".
"Cái con bé Niệm , cháu xưởng trưởng còn tạm , còn định trả cho mỗi chúng mấy chục đồng tiền lương cơ đấy." Có đùa.
"Cứ chờ , sẽ bánh mì mà ăn!" Đường Niệm Niệm buột miệng một câu thoại trong phim, cô nhớ mang máng là phim Người chăn ngựa, hình như thời điểm phim còn chiếu.
dân làng chẳng ai tin, chỉ coi như lời đùa của một cô gái nhỏ. Bọn họ ngắm nghía chiếc xe đạp mới chán chê ai nấy tản việc. Mấy chục đồng tiền lương còn thấy , nhưng mắt việc thì sẽ đói bụng.
Đợi tan hết, bà cụ Đường mới trừng mắt cháu gái, vỗ nhẹ một cái lên Đường Niệm Niệm, thấp giọng mắng: "Nói năng giữ mồm giữ miệng, tối ngày hươu vượn. Mấy chục đồng tiền lương, cháu lấy mà trả cho ?"
"Vâng." Đường Niệm Niệm thuận miệng đáp. Cô mở xưởng tất, đương nhiên là cô trả lương .
Bà cụ Đường tức vỗ cô thêm cái nữa, nghiến răng mắng: "Cháu thể khôn một chút ? Cháu lấy cái gì mà trả lương cho họ? Cứ cho là cái lương 98 đồng của cháu , thì trả cho mấy ? Sau đừng lung tung nữa!"
Con gái con đứa tối kỵ nhất là cái miệng chốt cửa, tìm nhà chồng cũng khó.
"Dạ." Đường Niệm Niệm ngoan ngoãn , thái độ của cô đối với bà cụ Đường mềm mỏng hơn nhiều, thêm vài phần thiết.
Mấy kiếp cô chịu khổ ở nhà Dương Bảo Căn, bà cụ Đường năm bảy lượt tới cửa chống lưng cho cô. Tuy rằng giải quyết gì, nhưng cô vẫn luôn cảm kích bà.
Bà cụ Đường vì chuyện trong nhà liên tiếp xảy biến cố mà sức khỏe suy sụp nhanh chóng. Sau khi tin con trai út gặp chuyện, bà chịu đựng nổi, ôm hận mà qua đời.
Đường Mãn Đồng gặp chuyện nửa cuối năm, bắt vì tội đầu cơ trục lợi. Vốn dĩ đây chỉ cần cải tạo lao động vài ngày là thả, nhưng chú út đưa nông trường ở Thượng Hải. Chẳng bao lâu , nông trường gọi điện về báo tin Đường Mãn Đồng đ.á.n.h ẩu đả mà c.h.ế.t.
Người nhà họ Đường thậm chí còn thấy thi thể, chỉ nhận về một hũ tro cốt. Còn về chân tướng vụ ẩu đả cũng chẳng ai , chỉ trong mấy đ.á.n.h đó, chỉ Đường Mãn Đồng c.h.ế.t, những kẻ khác đều sống nhăn răng.
Đường Niệm Niệm nghi ngờ chuyện tám chín phần mười là do Tề Quốc Hoa và Liễu Tịnh Lan . Nhà họ Đường cửa nát nhà tan, thể liên quan đến đôi gian phu dâm phụ .
Đường Niệm Niệm liếc về phía ruộng lúa nước nơi Liễu Tịnh Lan đang việc. Ánh mắt lạnh lẽo khiến ả rùng một cái, ngẩng đầu lên tìm kiếm nhưng thấy ai, chỉ thấy bóng lưng Đường Niệm Niệm đang dắt xe đạp xa dần.
Liễu Tịnh Lan c.ắ.n chặt răng. Ả vẫn thua! Chỉ cần đoạt ngọc hồ lô, cứu ông Chương, cướp Chu Tư Nhân, ả nhất định sẽ thắng!
...
"Bà nội, cho bà cái , đồ đấy."
Về đến nhà, Đường Niệm Niệm móc từ trong túi một chiếc vòng tay bằng vàng ròng, đưa cho bà cụ Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-75-ba-noi-chau-tang-ba-chiec-vong-vang-lon.html.]
Bà cụ Đường sững sờ, ngay đó nhanh như chớp lao cửa sổ, đóng chặt hết các cánh cửa, lúc mới yên tâm cầm chiếc vòng vàng lên ngắm nghía. Bà há to miệng, dùng sức c.ắ.n mạnh một cái lên vòng, thấy dấu răng mờ mờ thì lập tức híp cả mắt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Cháu lấy thế?" Bà cụ Đường hạ giọng hỏi. Thời buổi mấy thứ thể để lộ ngoài, thấy là mất mạng như chơi.
"Cháu chợ đen đổi hai con thỏ đấy, bà cứ cầm lấy." Đường Niệm Niệm trả lời nửa thật nửa giả.
Bà cụ Đường tin là thật. Tuy chút tiếc hai con thỏ, nhưng chiếc vòng vàng to nặng trịch trong tay, bà vui như mở cờ trong bụng. Trước bà chỉ từng thấy vợ ông Tuyên hàng xóm đeo chiếc vòng to thế , lúc bà nghĩ, đời nếu đeo một chiếc vòng vàng như thì c.h.ế.t cũng nhắm mắt. Không ngờ đứa cháu gái kiếm cho bà thật.
Mắt bà cụ Đường cay cay, bà lưng , lén lau khóe mắt. Đường Niệm Niệm như thấy, còn thêm: "Sau vẫn còn nữa!"
Nếu bà nội thích vòng vàng, thì cứ để cô lo, đảm bảo hai cánh tay bà đeo kín mít.
"Đừng chợ đen nữa, bắt thì xong !" Bà cụ Đường trừng mắt. Con trai út bắt một , cải tạo nửa tháng, nhà bà trong thôn chê suốt một thời gian dài. Nếu con bé Niệm cũng bắt thì càng khó tìm chồng.
Thời buổi đời khắt khe với phụ nữ lắm. Mãn Đồng dù cải tạo thì cũng là đàn ông, thanh danh chẳng ảnh hưởng mấy, chỉ cần tiền sính lễ là vẫn lấy vợ. thanh danh con bé Niệm mà hỏng thì gả cho trai tráng t.ử tế là chuyện khó hơn lên trời.
"Vâng, cháu nữa." Đường Niệm Niệm miệng thì đồng ý nhanh, dù trong gian của cô vẫn còn nhiều, đợi một thời gian nữa lấy dỗ bà vui.
"Cháu canh cửa cho bà, bà giấu nó . Không để con Năm Cân với cháu !"
Bà cụ Đường lúc nào cũng đề phòng Từ Kim Phượng. Tiền nong trong nhà bà đều giấu kỹ, thỉnh thoảng đổi chỗ, đặc biệt là Đường Ngũ Cân còn "tiền án" trộm cắp, bà chẳng tin tưởng gì hai con nhà đó.
Đường Niệm Niệm ngoan ngoãn canh ở cửa, bà cụ lén la lén lút như ăn trộm, bò xuống gầm giường, gõ đông gõ tây, mà buồn .
"Ủa, rõ ràng nhớ là chỗ mà... À đúng , là ở đây!"
Bà cụ lẩm bẩm một . Bà đang tìm cái lỗ tường, cái lỗ bà mới phát hiện , bên trong giấu bộ gia sản của nhà họ Đường. Bà rút viên gạch , móc một cái túi vải gói ba tầng bảy lớp, bên trong là bộ tài sản tích cóp . Bà cụ Đường bỏ chiếc vòng vàng , gói ghém cẩn thận nhét lỗ, đặt viên gạch về chỗ cũ, còn yên tâm mà ấn ấn mấy cái mới bò .
"Cháu thấy gì chứ?" Bà cụ Đường cảnh giác hỏi, sợ Đường Niệm Niệm lén.
"Không ạ, cháu vẫn luôn lưng mà." Đường Niệm Niệm nhịn lắc đầu. Tuy cô lưng, nhưng cô cầm cái gương nhỏ soi, thấy rõ mồn một.
Thấy bà cụ vẫn tin lắm, cô dứt khoát thẳng: "Bà nội, cháu kiếm 98 đồng cơ mà!"
Bà cụ Đường lập tức yên tâm. Ừ nhỉ, lương tháng của cháu gái tận 98 đồng, nó thèm mà để ý mấy đồng bạc lẻ của bà.
"Bà đây, cháu ở nhà trông chị cả cháu!"
Bà cụ Đường hấp tấp ngay, hôm nay kiếm cho đủ 8 công điểm mang về. Dù vòng vàng thì cũng ngừng việc.
"Bà nội, bà sớm gả quách chị cả , giữ trong nhà chỉ tổ tai họa!" Giọng Đường Niệm Niệm lạnh vài phần.
Kiếp Đường Ngũ Cân thuận lợi gả cho Hà Quốc Khánh, trở thành tay sai trung thành của Liễu Tịnh Lan và Tề Quốc Hoa, giúp bọn chúng đối phó với nhà họ Đường. Loại vong ơn bội nghĩa , chi bằng cứ thành cho tình yêu của ả, để ả gả cho Hà Quốc Khánh xem ả sống hạnh phúc bao lâu.
"Bà mối Mã đang tìm !" Bà cụ Đường cũng nghĩ , nhưng trai tráng khó tìm lắm. Vừa chịu cái tính khí thất thường, nhân phẩm , còn chăm chỉ chịu khó. Loại đàn ông như thế nhiều, bà mối Mã cũng từ từ mà chọn.
Mấy gã đàn ông nóng tính thì nhân phẩm thường chẳng gì, đ.á.n.h vợ. Bà cụ Đường tuy thích đứa cháu gái lớn nhưng cũng đẩy nó hố lửa, vẫn tìm cho nó một đàn ông đáng tin cậy.