Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 82: Chuẩn bị thi vào Phục Đán, không cần phải học bù

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:18:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời tiết ngày càng ấm áp, màu xanh núi cũng ngày một đậm dần. Rất nhiều loại rau dại bắt đầu mọc lên. Đường Niệm Niệm thích nhất là ăn rau mã lan và rau tể thái. Rau hái về chần qua nước sôi, thái nhỏ, thêm xúc xích, thịt băm, đậu phụ khô thái hạt lựu xào chung, cho nhiều dầu một chút là ngon tuyệt cú mèo.

 

Huyện thành tạm thời việc gì, Đường Niệm Niệm cứ ở lì trong thôn Đường. Ngày nào cô cũng lên núi đào rau dại, trong gian cô cũng trồng ít.

 

ăn hết cam, quýt, táo, nho... hạt giống giữ gieo xuống đất đều nảy mầm thành cây non. Những lứa lúa, lúa mạch, ngô và cao lương trồng đó cũng sắp trổ bông, phát triển cực kỳ .

 

Dùng ý niệm tuần tra một vòng trong gian, tâm trạng Đường Niệm Niệm . Cô đào một rổ đầy rau tể thái và rau mã lan mang về nhà.

 

Ven đường, cô còn thấy cỏ thanh minh tươi non mơn mởn, mới nhú lên một lớp mỏng, xanh nhạt mướt mắt. Đợi thêm mấy ngày nữa là thể hái về bánh thanh minh ăn.

 

Đường Niệm Niệm nuốt nước miếng. Cô thích ăn bánh thanh minh nhân mặn. Ở vùng Chư Thành , Tết Thanh Minh, nhà nào cũng bánh thanh minh để tảo mộ, hoặc biếu tặng bà con bạn bè quà.

 

Bánh nhân mặn và nhân ngọt. Trước đây Đường Niệm Niệm từng công tác ở Chư Thành đúng dịp Tết Thanh Minh, may mắn ăn thử bánh nhân mặn, ăn một là nghiền luôn.

 

Nhân bánh gồm dưa cải muối, thịt băm, đậu phụ khô, măng mùa đông thái nhỏ xào chín. Vỏ bánh từ bột gạo trộn với nước cốt cỏ thanh minh, gói thành hình như cái sủi cảo, hấp chín lên là thành món bánh thanh minh thơm ngon. Còn loại nhân đậu xanh nghiền nhuyễn, nhưng Đường Niệm Niệm khoái, cô chỉ thích ăn mặn.

 

Đường Niệm Niệm nuốt nước miếng cái ực, đào một khóm cỏ thanh minh nhỏ bỏ gian. Sau lúc nào ăn thì bảo bà nội . Bà cụ bánh thanh minh cực ngon, nếu nguyên liệu đầy đủ thì đảm bảo ăn ngon nuốt lưỡi.

 

Đường Niệm Niệm sườn núi, ngó xung quanh thấy ai liền về phía chuồng bò, tiện thể thả Bách Tuế gần đó cho thoáng gió.

 

Đặng Trường Thắng thấy cô, ánh mắt cảnh giác đ.á.n.h giá bốn phía.

 

"Không ai ."

 

Đường Niệm Niệm một tiếng thẳng chuồng bò.

 

Ông Chương đang dọn phân bò, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, nhưng ông trông cũng dáng.

 

"Niệm nha đầu tới !"

 

Ông Chương thấy cô, nụ nở rộ mặt, tinh thần phấn chấn hơn nhiều, sắc mặt cũng hồng hào hơn. Mấy ngày nay ông và lão Đặng mỗi ngày đều uống một cốc sữa bột, cơm thịt gạo, đường còn thở dốc nữa, tất cả đều là phúc khí do Niệm nha đầu mang tới.

 

"Cho ông !"

 

Đường Niệm Niệm lấy từ trong gùi một xấp báo chí, sữa bột, một con gà rừng, mấy cân thịt lợn rừng, đổ đầy dầu hũ cho họ.

 

"Ăn uống đừng tiết kiệm, đều ghi sổ nợ , cấm ốm!"

 

Đường Niệm Niệm lấy một bộ chăn đệm. Chăn đệm của hai ông lão quá mỏng, ban đêm núi lạnh thấu xương, e là chịu nổi. Trong gian của cô nhiều chăn sẵn, nhưng kiểu dáng khác hẳn thời nên thể lấy . Bộ chăn bông là cô nhờ , bông cũng là bông tích trữ trong gian.

 

Ông Chương lời cảm ơn nữa, lời cảm ơn nhiều cũng vô dụng, ông đều ghi tạc trong lòng. Hiện tại ông càng thêm tin tưởng ngày trở về thành phố. Lão Đặng liên lạc với bạn bè thành phố, bên báo tin , nửa cuối năm nay lão Đặng hy vọng về. Chỉ cần lão Đặng về thì ngày ông về cũng còn xa.

 

"Niệm nha đầu, cháu tranh thủ sách thêm . Ông xem hướng gió , thể kỳ thi đại học sẽ khôi phục đấy."

 

Ông Chương thêm vài câu. Ông cảm thấy Đường Niệm Niệm nên chôn vùi ở nông thôn. Đứa trẻ thông minh, chủ kiến, nên đến những chân trời rộng lớn hơn để phát triển. Thi đại học chính là con đường tắt nhanh nhất để con em nông thôn tiến về thành phố lớn.

 

"Nếu chỗ nào hiểu, cháu thể hỏi ông." Ông Chương bổ sung.

 

"Sao ông nghĩ là sẽ khôi phục thi đại học?" Đường Niệm Niệm tò mò.

 

Hiện tại văn bản khôi phục thi đại học còn xuống, đến tháng 7, tháng 8 năm mới , ông Chương ?

 

"Báo chí cháu mang cho ông, ông hết . Trên đó hiện tại phát triển kinh tế, trăm việc cần kưng, nhưng nhân tài thiếu hụt trầm trọng. Sinh viên Đại học Công Nông Binh vàng thau lẫn lộn, còn xa mới đáp ứng nhu cầu của đất nước. Khôi phục thi đại học là xu thế tất yếu, nhiều nhất là ba năm nữa, thậm chí còn ngắn hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-82-chuan-bi-thi-vao-phuc-dan-khong-can-phai-hoc-bu.html.]

 

Ông Chương dự đoán của , mặt Đường Niệm Niệm, ông giấu giếm gì cả. Thật ông thế vẫn là còn dè dặt, đám sinh viên Công Nông Binh , ít nhất một phần ba là đồ bỏ .

 

Không ông coi thường Đại học Công Nông Binh, những sinh viên thực sự tài, nhưng cũng ít kẻ để ăn . Ông chữ to mấy cái, lúc thi một câu cũng , dứt khoát chép một đoạn trích, đó thêm câu khẩu hiệu vạn tuế. Cái mù chữ thế mà chọn, trở thành sinh viên Đại học Công Nông Binh. Người như thể trở thành rường cột nước nhà?

 

Từ những tờ báo, ông Chương nhạy bén cảm nhận sự cấp bách của đất nước trong việc chấn hưng kinh tế. Không quá ba năm, chính sách chắc chắn sẽ đổi lớn, bầu trời cũng sẽ đổi .

 

Ánh mắt Đường Niệm Niệm từ lạnh nhạt chuyển sang khâm phục. Không hổ là đại lão, kiến thức thật bất phàm. Cô là "góc của thượng đế" từ tương lai mới hướng , còn ông Chương dựa dự đoán, mà chuẩn xác sai một ly.

 

"Cháu đang ôn tập , cháu thi Phục Đán!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Đường Niệm Niệm cũng giấu, mục tiêu của cô chỉ Phục Đán. Kiếp cô thi Đại học Chiết Giang, cũng , nhưng kiếp thử sức với Phục Đán.

 

"Phục Đán lắm! Niệm nha đầu, cháu học chuyên ngành gì?" Ông Chương vui.

 

Bởi vì ông cũng nghiệp Phục Đán, đó du học nước ngoài, về nước dạy ở Phục Đán mấy năm. Nếu trở về thành, gì bất ngờ thì ông sẽ tiếp tục giảng dạy tại đó.

 

"Cơ điện ạ."

 

Đường Niệm Niệm học cơ điện. Trong gian của cô quá nhiều máy móc, cần một cái cớ quang minh chính đại để lấy dùng. Đợi học xong cơ điện, cô thể tự lập phòng thí nghiệm, máy móc thể là do tự thiết kế phát minh.

 

Ông Chương càng vui hơn. Tuy ông chuyên về cơ điện nhưng một chuyên ngành liên quan, thể chỉ điểm cho Niệm nha đầu đôi chút.

 

"Học cho , để ông soạn cho cháu bộ giáo trình."

 

Ông Chương là nghĩ là . Giáo trình hiện tại quá đơn giản, chắc chắn đáp ứng nhu cầu kiến thức thi đại học. Ông soạn một bộ giáo trình riêng cho Niệm nha đầu học.

 

"Không cần ạ, cháu kiếm tài liệu . Bộ sách Toán Lý Hóa, chi tiết, cháu chắc chắn thi đậu, cháu thông minh lắm."

 

Đường Niệm Niệm ngăn . Ông lão gầy như que củi , thể để ông lao lực thêm nữa. Cô trăm phần trăm tự tin sẽ thi đậu.

 

"Bộ sách Toán Lý Hóa đó quả thực tồi, cháu cứ xem ."

 

Ông Chương cũng thấy bộ tài liệu đó , để ông thêm mấy bộ đề thi là .

 

Đường Niệm Niệm cản nữa, ông đề thì cứ , dù đầu xuân sang năm ông cụ cũng sắp về thành . Cô để giấy bút, bảo ông Chương ghi chép những gì cần thiết.

 

"Nhớ kỹ là đừng để ốm đấy!"

 

Đường Niệm Niệm dặn dò kỹ lưỡng. Theo lịch sử thì tháng Tư ông Chương mới bệnh, giờ sức khỏe vẫn nhưng phòng bệnh hơn chữa bệnh. Nghĩ ngợi một chút, cô lấy một gói t.h.u.ố.c cảm cúm đưa cho ông phòng .

 

"Mấy thứ cháu đều ghi sổ nợ cả , cứ yên tâm mà uống."

 

Đường Niệm Niệm nghiêm túc, khiến ông Chương dở dở . Con bé đúng là khẩu xà tâm phật.

 

Giao đãi xong xuôi, Đường Niệm Niệm nhanh chóng xuống núi. Tối nay cô ăn rau tể thái xào xúc xích và canh gà rừng hầm.

 

Buổi tối, bà cụ Đường nấu cơm. Rau mã lan chần xong, thái nhỏ, xúc xích cũng thái lát. Bà cho một tí tẹo dầu nồi, dầu cũng là do Đường Niệm Niệm mang về, trong nhà giờ cái gì cũng thiếu.

 

"Bà nội, bà cho nhiều dầu thêm chút ."

 

Đường Niệm Niệm như bóng ma lù lù xuất hiện, u ám tí dầu bé tẹo trong nồi. Xào rau mã lan mà ít dầu thì chát lắm, khó ăn c.h.ế.t .

 

 

Loading...