Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 97: Cũng không nói dối sao? Thẩm Kiêu lấy ra máy ghi âm
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:29:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Báo cáo, là Tề Quốc Hoa!"
Tề Quốc Hoa tự giới thiệu, giọng khàn khàn, thở yếu ớt, rõ là đang ốm yếu. Hôm nay trời nắng , nhiệt độ bên ngoài khá cao nhưng trong phòng lạnh ngắt. Tề Quốc Hoa bước rùng một cái.
Hắn lên ba phía , ánh mắt đầu tiên chạm Thẩm Kiêu. Bắt gặp ánh mắt của Thẩm Kiêu, Tề Quốc Hoa run lên bần bật, cảm giác như nhiệt độ trong phòng tụt xuống thêm vài độ.
"Ngồi !"
Chu Kính lên tiếng, giọng điệu vẫn còn giữ vẻ bình thản. Anh nhận chỉ thị cấp phối hợp với Thẩm Kiêu điều tra vụ . Ngay từ đầu Thẩm Kiêu rõ: Đường Niệm Niệm là vợ cưới của , Tề Quốc Hoa cố tình vu khống vợ .
Cả Chu Kính và Ngụy Chương Trình đều tin tưởng con của Thẩm Kiêu. Không vì Thẩm Kiêu nhân phẩm gì cho cam, mà là vì quá mạnh, chẳng thèm chấp nhặt với loại tép riu như Tề Quốc Hoa gì cho mất công. Hơn nữa, với sức mạnh của Thẩm Kiêu, luôn đối đầu trực diện chứ chẳng bao giờ thèm dùng âm mưu quỷ kế.
Thêm đó, bộ dạng hiện tại của Tề Quốc Hoa: gầy trơ xương, mặt xám ngoét như tro tàn, lưng còng xuống, toát lên vẻ hèn hạ, chẳng chút khí khái quân nhân nào. Thế nên ấn tượng ban đầu của Chu Kính và Ngụy Chương Trình về cực kỳ tệ, cán cân tự nhiên nghiêng hẳn về phía Đường Niệm Niệm.
Chưa kể, một cô gái xinh , hiên ngang, dám đối mặt với kẻ g.i.ế.c biến thái mà chút sợ hãi như Đường Niệm Niệm thì thể dùng thủ đoạn đê hèn như thả rắn độc hại ?
Tề Quốc Hoa xuống, cố gắng thẳng lưng lên nhưng chỉ vài phút lưng sụp xuống, vai bên cao bên thấp, chẳng thể thống gì. Chu Kính nhíu mày. Dù thương cũng nên sa sút đến mức . Quân nhân thà c.h.ế.t chứ chịu quỳ sống, tên Tề Quốc Hoa quá yếu đuối!
"Lão Ngụy, hỏi !"
Chu Kính hiệu cho Ngụy Chương Trình. Lão Ngụy là dân trong nghề điều tra, và Thẩm Kiêu chỉ phụ trách hỗ trợ.
Ngụy Chương Trình hắng giọng, hỏi: "Đồng chí Tề Quốc Hoa, đồng chí và đồng chí Đường Niệm Niệm quan hệ gì?"
"Đường Niệm Niệm là vợ cưới cũ của . Nửa tháng chúng hòa bình giải trừ hôn ước. ngờ Đường Niệm Niệm ghi hận trong lòng, nhân lúc đốn củi núi thả rắn độc c.ắ.n , khiến nông nỗi . còn chiến trường bảo vệ tổ quốc, rạng danh dòng họ, nhưng giờ tất cả đều tan thành mây khói. Thưa lãnh đạo, gì với Đường Niệm Niệm cả, chỉ xin quân đội đòi công đạo cho , bắt nhà họ Đường bồi thường tiền t.h.u.ố.c men và phí tổn thất tinh thần!"
Tề Quốc Hoa lóc kể lể, biến thành nạn nhân vô tội đáng thương, diễn tả nỗi tiếc nuối chiến trường một cách vô cùng sâu sắc.
"Rắc!"
Tiếng bút máy bẻ gãy vang lên cắt ngang màn trình diễn của Tề Quốc Hoa.
Thẩm Kiêu mặt cảm xúc đặt cây bút gãy đôi xuống bàn, lạnh giọng hỏi: "Anh Đường Niệm Niệm thả rắn độc hại , nhân chứng vật chứng gì ?"
Nhiệt độ trong phòng như giảm xuống còn 8 độ, Tề Quốc Hoa rùng mấy cái, cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Lúc đó núi chỉ và Đường Niệm Niệm, đều đồng cả nên ai thấy. xin thề những lời đều là sự thật. Hơn nữa mùa rắn hầu hết đều ngủ đông, nếu tác động thì rắn bao giờ chủ động tấn công . Thưa lãnh đạo, chắc chắn là Đường Niệm Niệm cố ý hại !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-97-cung-khong-noi-doi-sao-tham-kieu-lay-ra-may-ghi-am.html.]
Tề Quốc Hoa càng càng gấp. Hắn và bố phân tích kỹ , Đường Niệm Niệm là kẻ tình nghi lớn nhất. Con khốn đó hận tận xương tủy, chuyện bắt rắn c.ắ.n thất đức thế chắc chắn nó dám .
"Đường Niệm Niệm mới 17 tuổi, là con gái, cô dám bắt rắn độc ?" Ngụy Chương Trình hỏi.
"Dám chứ! Ông nội Đường Niệm Niệm là thợ săn nổi tiếng trong vùng, từng g.i.ế.c cả giặc Nhật, thủ giỏi. Đường Niệm Niệm từ nhỏ theo ông lên núi săn bắn, bắt rắn với cô dễ như trở bàn tay!"
Tề Quốc Hoa thật. Trước từng tận mắt thấy Đường Niệm Niệm tay bắt một con rắn ráo dài gần hai mét.
"Ông nội Đường Niệm Niệm từng g.i.ế.c giặc Nhật ?" Chu Kính tỏ vẻ hứng thú. Hèn gì cô gái đó dám đối đầu với tội phạm g.i.ế.c , hóa là dòng dõi hùng!
Sắc mặt Tề Quốc Hoa biến đổi, trong lòng ảo não. Hắn lỡ lời, vô tình tô điểm thêm hào quang cho Đường Niệm Niệm.
" cũng chỉ thôi, cụ thể rõ lắm." Tề Quốc Hoa trả lời lấp liếm.
Chu Kính nhạt, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường. Anh từng công tác chính trị trong quân đội, chuyên đả thông tư tưởng cho binh lính, chút tâm tư cỏn con của Tề Quốc Hoa qua mặt .
"Anh đưa bất kỳ chứng cứ nào, chỉ dựa phỏng đoán của bản mà định tội cho Đường Niệm Niệm. Tề Quốc Hoa, xứng đáng quân nhân!"
Giọng Thẩm Kiêu lạnh băng. Anh vốn tưởng Tề Quốc Hoa nắm trong tay bằng chứng gì ghê gớm lắm nên mới chuẩn kỹ càng như . Ai ngờ tên khốn quá thất vọng, chứng cứ mà dám vu khống Niệm Niệm nhà , ngu ác!
" ! Những gì đều là sự thật, thiên chân vạn xác! bao giờ dối, xin lấy nhân cách thề!"
Tề Quốc Hoa gào lên, trong lòng càng lúc càng hoảng loạn. Mọi chuyện diễn giống như tưởng tượng. Lẽ họ bảo vệ , định tội Đường Niệm Niệm chứ? Dân đen đấu với quân nhân cửa thắng? Vậy mà ba sức bênh vực Đường Niệm Niệm, chỉ trích . Nếu ba đều lạ mặt, còn nghi ngờ họ Đường Niệm Niệm mua chuộc .
"Anh bao giờ dối?" Thẩm Kiêu lạnh lùng chất vấn.
" , bao giờ dối!" Tề Quốc Hoa nghiến răng, dù chột nhưng vẫn cố già mồm.
Thẩm Kiêu khẩy, cúi xuống lấy từ bàn lên một chiếc máy ghi âm, lấy từ trong túi một cuốn băng, lắp máy và ấn nút phát. Băng từ bắt đầu , tiếng sột soạt vang lên chói tai trong căn phòng yên tĩnh.
Trán Tề Quốc Hoa toát mồ hôi lạnh, thở dồn dập, tay nắm chặt đến ướt đẫm mồ hôi. Hắn Thẩm Kiêu định gì nhưng trực giác mách bảo sắp chuyện chẳng lành. Hắn hít sâu vài , tự trấn an : Ngày thường sống cẩn thận, để ai nắm thóp , cùng lắm định tội Đường Niệm Niệm thì về quê ruộng thôi. Còn còn của, vẫn còn cơ hội!
"Tề Quốc Hoa á? Quen chứ, nó là bạn học cấp ba của , ngay bàn . với nó quan hệ bình thường thôi. Thằng đó như tiếu diện hổ (ngoài nhưng trong ), nhiều tâm cơ, hám danh lợi, coi thường mấy đứa nhà quê bọn . Nó còn giỏi nịnh nọt lắm, thầy cô ai cũng thích. Loại như nó thì sống chả . Nghe bảo nó bộ đội ? Chậc, mắt cận lòi thế mà cũng chui quân đội, đúng là gặp quỷ!"
Tiếng một đàn ông giọng địa phương Chư Thành vang lên từ máy ghi âm. Chu Kính và Ngụy Chương Trình đều hiểu, ánh mắt Tề Quốc Hoa đổi, ẩn chứa sự tức giận.
Sắc mặt Tề Quốc Hoa khó coi vô cùng, mồ hôi vã như tắm. vẫn cố tỏ bình tĩnh, tuyệt đối tự loạn trận tuyến.