Tô Thao vốn say khướt, giờ đánh đầu, cảm thấy mắt tối sầm . Dù mở to mắt nhưng chẳng thấy gì, chỉ lóe lên những tia sáng vàng lập lòe.
Khoảng mười giây , lắc đầu mấy cái mới dần hồi phục thị lực.
Chỉ trong chốc lát, Tú Phân mà khống chế thoát khỏi tay.
Người phụ nữ sắp đến miệng bay mất, bao công sức bấy lâu thành công cốc. Tô Thao xoa đầu đau nhức, ngẩng lên quanh, xem kẻ nào dám cả gan đánh !
Từ nhỏ đến lớn, sống gần nửa đời , ngay cả cha cũng từng đụng một ngón tay .
Hôm nay kẻ dám "động thổ" mặt Thái Tuế, đúng là sống sợ!
Chẳng mấy chốc, ánh mắt Tô Thao dừng một đàn ông cao lớn.
Người đàn ông dáng vẻ lực lưỡng, mặc chiếc áo choàng đen kiểu cũ thời.
Hắn ngược sáng, rõ mặt, nhưng thể thấy còn trẻ trung nữa, tuổi tác lẽ ngang với Tô Thao.
Còn Tú Phân, còn trong vòng tay , giờ trốn lưng đàn ông , co rúm như tìm chỗ ẩn náu.
Tô Thao lạnh một tiếng, nắm c.h.ặ.t t.a.y và lao tới.
Nhà họ Tô tuy giàu hơn thường, nhưng ngược dòng vài đời cũng chỉ là nông dân nghèo.
Tô Thao sinh đúng thời điểm, đúng lúc quê nhà đói kém, đừng đến vàng bạc châu báu, ngay cả lương thực cũng tranh giành, suýt chút nữa thì c.h.ế.t đói ở quê.
Để giành miếng ăn, ít đánh với khác.
Giờ tuổi cao, còn sức để đua xe ve vãn như lũ trẻ, nhưng trong những cùng tuổi, vẫn thể tỏ hung hãn.
Phiêu Vũ Miên Miên
Khi nắm đ.ấ.m của sắp chạm mặt , Tô Thao tưởng tượng cảnh răng của rơi , thậm chí phun vài ngụm m.á.u thì càng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thay-chi-vao-hao-mon-toi-duoc-cung-chieu-het-muc-thap-nien-90/371.html.]
Dù cũng là tay , dù đánh tàn phế, đưa đến đồn cảnh sát, cũng cách thoát .
ngay giây tiếp theo, nắm đ.ấ.m của những đánh trượt, mà bụng còn nhận một cú đau điếng.
Tô Thao rên rỉ đau đớn, co như con tôm, ôm bụng lùi vài bước, suýt nữa thì quỳ gối xuống đất.
Vai Tú Phân đập còn đau, giờ đầu và bụng đánh mạnh, Tô Thao đau đớn ngẩng đầu lên, thấy đàn ông vẫn nguyên tại chỗ, hề thở gấp, dáng vẻ chẳng như đánh , mà giống như mới khởi động xong.
Tô Thao lập tức nhận , luyện qua, gặp cao thủ !
Vừa cưỡng ép đưa Tú Phân khiến nhiều qua đường chú ý, giờ hai đàn ông còn đánh , chỉ xung quanh , mà bên ngoài thấy chuyện cũng thò đầu xem.
Tô Thao đám đông ngày càng đông, mặt nóng bừng.
Không chỉ vì đánh, mà còn vì khu khu tái định cư tồi tàn, mà là một trong những khu cao cấp ở kinh đô. Cửa hàng của Tô Thao mua gần đây, trong qua đường, một hai quen.
Ve gái thất bại đành, còn đánh, thật là nhục nhã, truyền ngoài chỉ thành trò .
Đánh , thể bỏ trong bẽ bàng, thấy Tú Phân vẫn trốn lưng đàn ông , còn tỏ tiết liệt, giờ co rúm vẻ yếu đuối cần bảo vệ, Tô Thao trong lòng bốc lửa.
Nhớ đến lời dối , Tô Thao mắt lập lòe, hừ lạnh một tiếng chỉ Tú Phân mắng:
"Giỏi lắm, trách vì chút chuyện nhỏ mà đòi ly hôn, còn mang hành lý bỏ nhà , té bên ngoài nhân tình !"
Giọng to, lời dứt, xung quanh xôn xao, ánh mắt lập tức đổ dồn đàn ông và Tú Phân.
"Anh... bậy, quen , càng vợ , láo!" Tú Phân run rẩy vì tức giận, lập tức hét lên.
"Nếu vợ , tìm khác, tìm cô? Và thật trùng hợp, vợ chồng định về nhà, đàn ông liền xuất hiện, nhân tình của cô thì ai tin!" Tô Thao , thấy nhiều tin lời , chỉ trỏ Tú Phân, hài lòng lạnh, lùi dần, định thừa cơ rút lui.
Người xung quanh càng lúc càng đông, đây tuy là cổng khu dân cư nhưng cũng là khu phố nhộn nhịp.
Đám đông tụ tập như thế , cảnh sát tới chắc chắn sẽ điều tra nguyên nhân.