" mà"
 
Xuân Đào vẫn lo lắng: "Nếu Vân nương  hỏng việc, đến lúc đó  chỉ là đ-á-nh  mặt mũi của Hầu phủ, mà cũng là đ-á-nh  mặt của ."
 
Ta xoa đầu nàng:
 
"Ngươi thật là, lo nghĩ  ngừng,  tự  kế sách."
 
Xuân Đào đầy tò mò:
 
"Phu nhân,  định  ?"
 
Ta cũng  giấu giếm, giao  bộ của hồi môn cho nàng.
 
"Ta  chọn xong một nơi dựa núi gần sông ở ngoại ô thành, ngươi giúp  mua ,  xây dựng đình đài lầu các, nhưng việc   thể để Tống Đình An ."
 
Xuân Đào cũng  chút lo lắng:
 
" phu nhân,  đặt  bộ của hồi môn   , nếu thất bại thì ?"
 
Chưa thử,   thể dễ dàng  thất bại.
 
Nàng  hiểu, từ khi   Quốc Công phủ  gả  cho  khác   để  bàn đạp cho Lương Cảnh Nguyệt, mỗi bước  của , đều là rút củi  đáy nồi.
 
Những ngày qua, Vân nương nắm trong tay ngàn lượng bạc, sống  tự tại.
 
Còn     điều đó.
 
Tất nhiên là từ nét mặt của Tống Đình An,  còn như lúc  mới gả đến, thường xuyên mang vẻ u ám, mây đen  tan.
 
Nghe hạ nhân trong phủ , Vân nương  mua thêm hai  hầu, còn sưu tầm vài chậu lan quý hiếm để trang trí trong sân, cuộc sống giờ đây còn xa hoa hơn .
 
Dù những điều bọn họ     thấy tận mắt, nhưng  vẫn tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thay-dich-ty-lam-chu-mau-hau-gia/chuong-10.html.]
 
Bởi vì thỉnh thoảng  ngang qua hoa viên, nơi đang xây dựng đình giữa hồ, vật liệu thật xa xỉ, thậm chí dùng gỗ tử đàn, nếu cứ tiếp tục như , e rằng tiền bạc để tổ chức tiệc sẽ  còn nhiều.
 
Trong khi đó, các cửa hàng ở phía Tây thành   lợi nhuận rõ rệt,   điều chỉnh phương pháp một chút, áp dụng  các cửa hàng khác.
 
Còn về mảnh đất mà   nhờ Xuân Đào mua ở ngoại ô, cũng  bắt đầu thi công.
 
Hôm nay, Xuân Đào về muộn hơn thường lệ.
 
 nàng  vui vẻ rạng rỡ.
 
"Phu nhân,  đoán xem, hôm nay nô tỳ  gặp  chuyện gì?"
 
"Chuyện gì?"
 
Xuân Đào ghé sát tai :
 
"Nô tỳ  gặp đại tiểu thư, nàng  thế mà  cãi  với đại cô gia ở trong tửu lâu."
 
" Tuy rằng đóng cửa, nhưng nô tỳ chắc chắn   nhầm."
 
"Đoán chừng là đại cô gia  ngoài uống rượu với  khác, mời mấy cô nương trong hoa lầu đàn hát, cả đêm  về, đại tiểu thư liền tìm đến tửu lâu."
 
Xuân Đào vò đầu:
 
"Hồi  đại tiểu thư   , đại cô gia là minh châu  phủi bụi trần, là công tử khiêm tốn ? Sao giờ  chạy  lăn lộn với mấy  ở hoa lâu?"
 
Mới  bao lâu,    kiềm chế  mà tìm đến các nữ tử bên ngoài .
 
Giang Hứa  mặt  ngoài, đúng là luôn giả bộ như một công tử khiêm nhường, nhưng lúc  ở trong Quốc Công phủ,  từng say rượu,   ý đồ   với .
 
Những chuyện ,   từng  với ai, dù   cũng  ai bênh vực , nhưng     nghĩa là  quên,  chỉ ghi nhớ thật kỹ trong lòng.
 
Lương Cảnh Nguyệt là thê tử ,   còn nhiều chuyện để ầm ĩ.