Tiễn quản gia ,  bảo Xuân Đào  cùng đến cửa hàng ở phía Tây thành.
 
Nàng  chút do dự.
 
"Phu nhân, hiện giờ  là chủ mẫu Hầu môn, nếu truyền  ngoài là giao thiệp với thương nhân, e rằng sẽ thành trò ."
 
Ta  nhẹ.
 
"Cười cợt thì  , mặt mũi  quan trọng bằng tiền bạc."
 
" nếu lão phu nhân  ..."
 
"Bà  sẽ  trách ."
 
Ta ngắt lời nàng.
 
Mấy gian hàng ở phía Tây thành, thua lỗ nhiều hơn các cửa hàng  đóng cửa khác, nhưng vì  vẫn  đóng, bởi vì đó là của hồi môn của  chồng, bà  nỡ đóng,   chịu  mặt quản lý.
 
Ta  một bộ quần áo tiện lợi   ngoài.
 
Theo  liệu những năm qua, trong  các cửa hàng , lợi nhuận nhiều nhất chính là tiệm lụa và tiệm trang sức, nếu  thể phục hồi, tới cuối năm, chắc chắn  thể kiếm  ít bạc.
 
Đến cửa hàng, quản sự đang ngáp ngắn ngáp dài.
 
 các cửa hàng xung quanh  bận rộn  ngơi tay.
 
Ta xem xét hàng hóa thấy   vấn đề gì.
 
Đang suy nghĩ cách giải quyết thì  gặp  Lương Cảnh Nguyệt.
 
Tất nhiên, nàng   đến thăm cửa hàng của chúng , chỉ là  ngang qua  thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thay-dich-ty-lam-chu-mau-hau-gia/chuong-7.html.]
 
"Ôi, đây   là Hầu phu nhân của chúng  ? Không ở nhà phục vụ phu quân,    ngoài  chuyện thương nhân ?"
 
Ta  tranh cãi với nàng, ánh mắt lướt qua chiếc trâm cài  đầu nàng,  nhẹ :
 
"Giúp chồng dạy con,  tự nhiên  bằng tỷ tỷ, chỉ là  thấy chiếc trâm cài của tỷ tỷ,  vẫn giống như khi xuất giá ,  bằng đến cửa hàng của  chọn một chiếc, coi như   tặng cho tỷ tỷ."
 
Mọi  xung quanh  ồ lên.
 
Ai mà  , Lương đại tiểu thư nàng ở kinh thành nổi tiếng xa xỉ, quần áo trang sức,  mùa  bao giờ chạm đến, giờ  lấy lập thất, nhưng  sống kham khổ.
 
"Ngươi giỏi lắm, Lương Thư, đợi khi Hứa Lang nhà  đỗ trạng nguyên,  sẽ cho ngươi  mặt."
 
Lương Cảnh Nguyệt tức đến nghiến răng.
 
Ta cũng  tức giận, ghé sát tai nàng hỏi:
 
"Tỷ tỷ  tự tin như , Hứa Lang chắn chắn sẽ đỗ trạng nguyên ?"
 
"Đương nhiên ."
 
Lương Cảnh Nguyệt ngẩng cao đầu:
 
"Thiên mệnh phù hộ cho ,    còn  phong cáo mệnh nữa."
 
Ta  .
 
"Tỷ tỷ, sự tại nhân vi, thiên mệnh  thể tin, kiếp  kiếp  càng là vô lý."
 
"Nói với ngươi ngươi cũng  hiểu, Hứa Lang  đỗ hội nguyên , tương lai ắt thành danh!"
 
Lương Cảnh Nguyệt phất tay áo, rời .