Hai ngày trôi qua.
 
Ta ước tính sơ bộ  bạc cần cho việc sửa chữa hoa viên, gửi cho  chồng xem, Tống Đình An vội vàng chạy đến.
 
"Mẫu , trong phủ nhiều việc, con lo phu nhân một  bận rộn nổi, mà Vân nương rảnh rỗi cũng chẳng  gì,  bằng giao việc tổ chức buổi tiệc xuân cho nàng ."
 
Vừa dứt lời, sắc mặt  chồng liền trầm xuống:
 
"Ăn  hàm hồ, nàng  chỉ là ,   thể sắp xếp một buổi tiệc quan trọng như , đến lúc đó để  ngoài  chúng  Hầu phủ thế nào."
 
Tống Đình An cũng  nhường:
 
"Mẫu , Vân nương từng cứu mạng con, nếu    phận thấp kém, nàng    chịu  , chỉ là một buổi tiệc mà thôi, giao cho nàng  cũng  , nếu mẫu   đồng ý, thì hãy coi như   con trai !"
 
Hắn thật sự là,    quan tâm đến sự hiện diện của .
 
"Con... con..."
 
Mẹ chồng tuổi  cao,  chịu nổi áp lực, tâm huyết nhiều năm dạy dỗ con trai, giờ    những lời trái với lương tâm như .
 
Bà chỉ tay  Tống Đình An suýt nữa  thở nổi.
 
Ta lập tức đỡ bà  xuống.
 
"Mẫu  chớ vội, đừng để thương tổn đến cơ thể, phu quân và Vân nương cũng là thông cảm cho con dâu vất vả,  lúc con dâu mấy ngày  bận rộn tính toán lợi nhuận của các cửa hàng thuộc Hầu phủ, việc buổi tiệc xuân giao cho Vân nương cũng    ."
 
Tống Đình An lúc  mới   một cái:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thay-dich-ty-lam-chu-mau-hau-gia/chuong-9.html.]
 
"Nếu , thì cứ như  ."
 
Mẹ chồng bình tĩnh , nắm tay , khổ tâm :
 
"Con , cũng đừng quá lương thiện như thế."
 
Ta từ  đến nay   là  lương thiện, củ khoai nóng  vốn là  ném , chỉ là nếu đột ngột  giao cho Vân nương, chắc chắn sẽ khiến  chồng  vui, buổi tiệc  chút sai sót, cũng sẽ  quy trách nhiệm lên đầu .
 
 nếu bọn họ đến cầu xin thì khác.
 
Trong  thi từ ca phú mà   nhờ Xuân Đào mua,  một bài chính là lời chúc rượu cho buổi tiệc xuân, trong đó biểu đạt lời chúc phúc và tình yêu của thê tử đối với phu quân.
 
Vân nương   thể bỏ qua từng khoảnh khắc tâm tình với Tống Đình An.
 
Ta  để phòng thu chi chuyển ba nghìn lượng bạc cho Vân nương.
 
"Phu nhân, ba nghìn lượng,   là nhiều quá ?"
 
Xuân Đào   tiền.
 
"Không nhiều."
 
Sổ sách  Tống Đình An  xem, dư dả, cho nhiều một chút,   nàng mới  dám tìm  xin thêm.
 
Hơn nữa, nàng    xây đình giữa hồ , cho ít thì  mà xây .
 
Không xây, đến lúc đó  gây  chuyện rắc rối.