Thế Thân Là Bạch Nguyệt Quang - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-06-16 13:52:29
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-06-16 13:52:29
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Hoàng hậu : "Vậy thì mặt mũi của bổn cung quả là to lớn thật."
Mộc Đàn định quỳ xuống, nhưng Trúc Tâm săn sóc mỉm đỡ lấy.
Ta với Hoàng hậu: "Nương nương gọi đến đây, nửa ngày chuyện chính." Ta chỉ bụng : "Ta thực sự thể kéo dài với nó nữa.
Tiết Thường Khiết thai rồ, nương nương cần sắp xếp nhanh lên mới ."
Hoàng hậu : "Tiết Thường Khiết dù cũng tình cảm từ thuở nhỏ với Hoàng thượng.
Nửa năm qua, tính tình kiêu ngạo ngang ngược, ngu xuẩn của nàng gây bao nhiêu rắc rối.
Nếu là khác, Hoàng thượng sớm lệnh đánh ch*t .
Tiết Thường Khiết thể an phong Thục Phi.
Có thể thấy nếu chạm đến nghịch lân của Hoàng thượng thì thể nào lật đổ nàng ."
Ta thở dài: "Nương nương, Hoàng thượng sủng ái thực là vì giống Tiết Thường Khiết.
Nếu nàng thai, lẽ Hoàng thượng sẽ coi trọng đứa bé trong bụng hơn.
giờ đây chính chủ thai, e rằng Hoàng thượng chẳng còn quan tâm đến sự sống ch*t của đứa bé trong bụng nữa."
Hoàng hậu mỉm : "Hai lão ma ma bên cạnh Tiết Thường Khiết đều là nhân vật lợi hại, ngay cả những thủ đoạn ngăn cản nàng thai cũng chặn .
Giờ đây nàng sinh Hoàng tử phong Thục Phi, thể thấy Hoàng thượng coi trọng đứa bé trong bụng nàng ." Nàng sang : "Tuy nhiên, công sức chúng bỏ trong sáu tháng qua cũng uổng phí.
Lời của Tư Thiên Giám vốn trọng lượng, Hoàng thượng tin rằng con của ngươi thể mang mệnh trường sinh cho ngài .
Nếu , ngài quan tâm chu đáo đến ngươi như ? Ngươi thấy đó, chỉ cần ngươi ho nhẹ hai tiếng, Hoàng thượng dặn dò Thái y viện mỗi ngày thăm khám hai .
Ngươi Mộc Đàn xem, ngươi nghĩ là Hoàng thượng còn nhớ nàng đang mang thai ?".
Mộc Đàn cúi đầu , cũng nàng , chỉ với Hoàng hậu: "Nương nương, thần cũng coi như liều nửa cái mạng, chúng thể để chút đường sống nào cho Tiết Thường Khiết."
Hoàng hậu mỉm dịu dàng, trong đôi mắt hiện lên vẻ thâm trầm: "Liễu Diệp, ngươi căm hận Tiết Thường Khiết sâu sắc, vì nàng hủy hoại dung mạo của ngươi, gi*t ch*t con của ngươi ?"
Ta : "Thuở nhỏ nhà nghèo khó, bán Tiết phủ chịu bao nhiêu bắt nạt.
Những việc căm hận Tiết phủ nhiều kể xiết, e rằng Hoàng hậu nương nương thời gian rảnh rỗi để Tiết Thục Phi nương nương ."
Hoàng hậu : "Rõ ràng là khi sủng ái, ngươi lười trò chuyện với nữa."
Ta đáp: "Nếu nương nương , thần hôm nay sẽ về nữa, cứ ở đây kể hết những nỗi oan ức, khổ cực những năm qua cho nương nương .
Nương nương chuẩn sẵn khăn lau nước mắt ."
Hoàng hậu liếc với vẻ trách thương, sang hiệu cho Trúc Tâm pha .
Ta mỉm : "Cha của thần là ngư dân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/the-than-la-bach-nguyet-quang/chuong-12.html.]
Năm đó gặp đại họa, triều đình lệnh cấm đánh bắt cá, vì miếng ăn mà họ bán thần Tiết phủ, cho nên thật thần hề thích bọn họ.
Bởi vì họ vốn cha ruột của thần , họ vốn định nuôi thần lớn bán , chỉ là cuộc sống quá khó khăn nên bán sớm hơn thôi."
"Vậy ngươi cha ruột của là ai ?"
Ta lắc đầu : "Cha nuôi nhặt thần bên cạnh thuyền đánh cá, lẽ là dân chạy nạn hoặc ngư dân.
Thần từ nhỏ sống lương tâm, chỉ nghĩ đến việc giành nhiều thức ăn hơn, bao giờ nghĩ đến chuyện cha ruột cả."
Hoàng hậu nhấp một ngụm thơm: "Vậy bây giờ ngươi tìm họ ?"
Ta đưa tay rót thêm cho Hoàng hậu, nhưng vô ý đổ bên cạnh chén.
Trúc Tâm vội vàng bước tới : "Quý phi nương nương tiện, những việc để nô tỳ là ."
Ta gật đầu mỉm , với Hoàng hậu: "Cha nuôi đối xử với thần , nên từ nhỏ thần cảm thấy cha chẳng thứ gì, thể tìm họ ? Nương nương từng thấy ngư dân nuôi con, họ đánh đập mắng chửi.
Từ nhỏ thần nghĩ, nếu cha thì mấy.
Giờ cuối cùng cũng thoát , thể tìm họ về để tự chuốc lấy phiền phức chứ?"
"Vậy cha nuôi của ngươi qua đời như thế nào? Có do Tiết phủ hại ?"
Ta thở dài: "Cũng coi như .
Trước khi thần cung, cha Tiết phủ giam ngục , giờ chắc là ch*t cả ."
Hoàng hậu kinh ngạc: "Ngươi họ sống ch*t thế nào ?"
"Năm đó cha bán thần là bán sống, khi thần cung đúng thời hạn mười năm, nên ông vui vẻ đến đón ."
Ta khúc khích: "Dù thì giá lầu xanh cũng cao hơn Tiết phủ nhiều.
lúc đó Tiết Thường Khiết chọn thần và mấy tỳ nữ khác cung với nàng , đương nhiên là chịu thả .
Cha thần tham tiền tống tiền tướng phủ, nên nhanh tìm cớ tống ngục.
Lúc đó thần chỉ theo Tiết Thường Khiết cung hưởng phú quý, còn tâm trí để ý đến sự sống ch*t của họ nữa."
"Có cần giúp ngươi tra rõ ?"
Ta lười biếng : "Chuyện quan trọng, nương nương cần bận tâm gì.
Hai già quá ngũ tuần, thần đoán là ch*t trong ngục từ lâu ."
Hoàng hậu thở dài: "Ngươi cũng quá lạnh lùng , dù họ cũng nuôi nấng ngươi một thời gian." Nàng nhấc chén lên nhấp một ngụm nhỏ: "Ngươi ghét bỏ cha nuôi như , tất nhiên sẽ vì chuyện Tiết phủ tống họ ngục hoặc gi*t ch*t họ mà căm hận Tiết Thường Khiết.
Ngược , nếu Tiết Thường Khiết đưa ngươi cung, ngươi sớm cha bán lầu xanh , đáng lẽ ngươi ơn nàng mới .".
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.