Thế Thân Là Bạch Nguyệt Quang - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-06-20 11:11:16
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta khẽ : "Những năm qua, thai nhi nam nữ ch*t tay Thái y chính ít, hôm nay đột nhiên đành lòng?"

 

Thái y chính nghẹn ngào : "Lão thần gây nhiều tội nghiệt quá, báo ứng , tôn nhi của lão thần mới qua đời... Lão thần vốn cứu đứa trẻ để chuộc tội, nhưng..."

 

Ta liếc ông , đầu Mộc Đàn bình tĩnh cơn hoảng loạn và suy sụp.

 

Mộc Đàn nhẹ giọng : "Ta ôm đứa trẻ đến tìm nương nương, vốn là để nhờ nương nương chăm sóc, nhưng trong phòng ai, nghĩ nương nương mang mối huyết thù lớn như , hẳn xem Hoàng thượng thẩm vấn Hoàng hậu, nên tất nhiên ở tiền đường. khi định , thấy tiếng của đứa trẻ , tìm thấy nó, tưởng là nương nương giấu nó ở đây, phát hiện nó cũng là một nam hài."

 

Ta tiếp lời: "Vì ngươi bóp ch*t nó, bởi vì ngươi con của Thái tử, Hoàng đế."

 

Mộc Đàn vội : "Không! Không ! Ta chỉ cầu xin con thể bình an lớn lên! , sợ nương nương thể lật đổ Hoàng hậu, sợ đến lúc đó..."

 

Ta : "Đến lúc đó Hoàng hậu sẽ hai đứa trẻ trong tay, nàng thể đảm bảo con của ngươi chắc chắn sống sót ."

 

Nước mắt trong veo của Mộc Đàn trượt xuống từ khóe mắt, nhưng giọng vẻ gì như đang : "Không, Hoàng hậu chắc chắn sẽ chọn con của nương nương, con của chắc chắn sẽ ch*t."

 

Ta hai đứa trẻ, một sống một ch*t, sang Mộc Đàn : "Hoàng hậu chắc chắn sẽ chọn con của , chỉ vì sủng ái hơn ? Đứa trẻ mới sinh , Hoàng thượng thể là của ai sinh ? Tại ngươi chắc chắn rằng Hoàng hậu nhất định sẽ chọn con của ?"

 

Mộc Đàn bỗng nhiên òa quỳ xuống mặt : "Nương nương, nương nương vốn cần đứa trẻ ..."

 

"Ta cần , và việc ngươi gi*t nó là hai chuyện khác . Ta cần, nghĩa là thể tha thứ cho việc ngươi gi*t nó. Khi Hoàng hậu gi*t con của ngươi, ngươi căm hận như thế nào, còn nhớ ? Ngươi gi*t con của , đương nhiên cũng thể gi*t con của ngươi..."

 

Mộc Đàn suy sụp kêu thét: "Không! Không!" Nàng như phát điên ôm lấy đứa trẻ, nhưng kiệt sức ngã xuống đất, chỉ trầy xước khuỷu tay, đứa trẻ hề hấn gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/the-than-la-bach-nguyet-quang/chuong-34.html.]

Ta sâu ánh mắt gần như của một con thú đang bảo vệ con của Mộc Đàn: "Mộc Đàn, nếu ngươi con của sống sót đến , thì tại ngươi đẩy để tự lao về phía bàn thờ Phật?"

 

Mộc Đàn kinh hãi , chằm chằm nàng : "Tại ?"

 

Hồi lâu, Mộc Đàn vẫn ôm chặt đứa trẻ, run giọng: "Lúc đó nghĩ chỉ cần để Hoàng thượng Hoàng hậu gi*t con của nương nương là đủ , con của nương nương cần ch*t."

 

Ta : "Không cần ch*t? Vậy tại ngươi bóp ch*t nó? Ngươi tự liều lĩnh lao bàn thờ Phật, sợ đụng ch*t con của ?"

 

Mộc Đàn đáp: "Từ khi thai, học cách bảo vệ thai nhi cũng học cả cách phá thai từ Liễu y nữ, cách đụng thế nào để hại đến đứa trẻ."

 

" cũng rủi ro lớn, ngươi sẽ mà liều mạng con của chính ."

 

Mộc Đàn : "Tất nhiên là , tính toán kỹ càng , hôm nay xông cứu con của nương nương, nương nương sẽ cảm kích , khi ch*t, nương nương sẽ chăm sóc cho con của thật . Như , con của nương nương và đều thể sống." Nàng càng thêm thê thảm: " khi thấy tiếng của đứa trẻ trong tủ, chợt nghĩ, nếu nương nương thắng thì ? Nếu lỡ như thắng là Hoàng hậu thì ? Nếu nương nương tin chắc thể thắng, hẳn sẽ ôm đứa trẻ trong lòng, nương nương giấu đứa trẻ trong tủ, chẳng là vì lo lắng thể thắng, tìm đường lui cho đứa trẻ ? Nương nương vứt bỏ đứa trẻ mới sinh, lẽ là vì nương nương thấy tự còn khó giữ. Nương nương nhiều cần đứa trẻ , nhưng cuối cùng vẫn lo lắng cho nó, đương nhiên cũng lo liệu chu cho con của ."

 

Nàng , , quỳ: "Nương nương, xin nương nương, là với nương nương, xin nương nương, cho con của một con đường sống, xin nương nương, phái đưa nó khỏi cung!" Nàng chỉ đứa trẻ ch*t nhuyễn tháp: "Cứ coi như con của ch*t ! Sẽ ai ! Nương nương, xin nương nương! Ta gì cũng ! Gì cũng !"

 

Dưới nàng tuôn một vũng m/áu lớn, hiệu cho Thái y chính cứu , Mộc Đàn run rẩy chịu buông đứa trẻ , nhưng cũng né tránh châm cứu của Thái y chính.

 

Ta xuống nàng : "Làm gì cũng ?"

 

Đôi mắt hiện lên màu xám xanh của Mộc Đàn chợt sáng lên, gấp gáp gật đầu: "Làm gì cũng ! Chỉ cần nương nương cho con của sống! Ta..."

 

Ta ngắt lời nàng , Thái y chính: "Nếu cho đứa trẻ dùng ít thuốc an thần hơn, gây hại gì ?"

 

Thái y chính vội đáp: "Nếu kết hợp với phương pháp châm cứu, trong vòng nửa canh giờ thể khỏi cung để lão thần cứu chữa, thể đảm bảo tổn hại gì."

Loading...