5.
 
" Là em  phá hỏng kế hoạch của  nên em mới  là  chịu thiệt chứ! "  quát lớn.
 
 khoanh tay , nhíu mày . " Này nhé  là  mặt giúp  phá phách gì ở đây!? "
 
Tiêu Dã khẽ nhếch môi. Anh tường thuật  kế hoạch ngăn cản của  một cách chi tiết.
 
" Lấy 15% cổ phần để ngăn cản ông lão Lệ,  thương em gái thật đấy! "  cảm thán
 
" Sao  bây giờ em  bù đắp như thế nào? "
 
" Không, từ từ    cứ  cảm giác sai sai ở  đó ...? "
 
" Em chậm hiểu thật! Bây giờ ông nội yêu cầu  kết thông gia với Lý gia thì chúng   hẹn hò giả với   mặt ông. "
 
" Rồi đợi ông nội  xuống lỗ thì chúng  chia tay là ,  đúng ! "  chợt hiểu .
 
" Chính xác là như , cuối cùng em cũng hiểu. "
 
Bởi vì  đến quá trưa nên Tiêu Dã  mời  ăn một bữa ở nhà hàng Việt Nam gần đó.  xuống xe, bụng đói cồn cào, gấp gáp bước nhanh  cửa,  để ý ở phía . Anh xa xăm  , miệng lẩm bẩm.
 
" Ông  sống  dai... "
 
#
 
Hừm, hừm. Phở bò lúc nào cũng ngon hết! Chỉ tiếc là  còn thèm mấy cái bánh quẩy. Ông, bà chủ là  Việt,  giản dị   thiện, cách bày trí cũng theo đất nước họ. Biểu tượng cờ đỏ  vàng  còn gì nổi bật hơn! Nếu  cơ hội  nhất định sẽ  nhiều  nữa!
 
Bà chủ niềm nở . " Hai cô  .  , ở bên  đường  quà lưu niệm cho các cặp đôi,  ! Hay là... "
 
" Hả? Bọn con  ... "  lúng túng giải thích.
 
Bỗng  khoác vai , giọng nhẹ nhàng, ân cần : " Chúng con là vợ chồng sắp cưới, nếu  thì bác  thể giới thiệu vài cửa hàng bán váy cưới cho chúng con. "
 
Hai ông bà chủ     xòa. Nghiêm túc  xuống  chuyện với chúng . Nước  đá bên cạnh cạn dần. Một khách hàng khác bước , hai  vội  dậy, đeo cái tạp dề và đeo bao tay . Không quên chúc hai  chúng  hạnh phúc trọn vẹn.
 
Chiếc ô tô của  lao vun vút  con phố Thượng Hải tấp nập. Không một ai  gì về chuyện  xảy .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/them-khat-yeu-thuong/chuong-5.html.]
#
 
Tiêu Dã bước  căn biệt thự rộng lớn với tâm trạng hỗn loạn. Anh ngả  xuống chiếc sofa màu đen. Tay đỡ trán.
 
Một giọng  quen thuộc vang lên. " Anh trai ~Có   cảm nắng chị gái  ~" Lệ An trêu ghẹo .
 
" Tốt nhất là nên giao giấy chứng nhận kết hôn của hai  cho . " Mặt  cau , khó chịu.
 
" Anh   từ khi nào !? "
 
" ...Khoảng 30 phút . "
 
Con em gái vội lảng tránh sang chuyện khác  chuồn nhanh  phòng của  để  trai  mến bơ vơ, lạc lõng giữa phòng khách.
 
" Nếu thực sự chúc phúc cho hai  họ...Chúng  sẽ  một kết cục khác ? Lý Giai Nguyệt... "
 
Hình như Tiêu Dã cũng  gì đó về sự thật của thế giới .
 
#
 
Từ khi hẹn hò ngày nào  cũng quan tâm, hỏi han . Đến ngày nào  dâu,  sữa thích loại nào, ghét ăn gì, dị ứng với cái gì  cũng đều   rõ. Dần dần mỗi  ở bên , trái tim  đều khẽ rung nhẹ, tưởng rằng thời gian cứ như  trôi . Không ngờ...
 
 
 
  tan học xong thì một chiếc xe sang trọng đỗ  cổng. Chắc là đến đón Lệ An.  lướt ngang qua, bỗng cửa kính xe hạ xuống. Giọng  trầm ấm vang lên.
 
" Sao ? Chẳng  hôm qua  giao kèo  ? "
 
" Anh   với em tiếng nào ? "
 
" Rồi,  em lên xe    cảm giờ."
 
Vì mối quan hệ của chúng    thiết hơn nên cũng vô thức đổi cách xưng hô. 
 
 bực bội đóng mạnh cánh cửa xe . Chợt nhớ tới lời than thở của Lệ An sáng nay, ngữ khí  còn chanh chua hơn.
 
" Em  cái  nhé,  già  thì nên để lớp trẻ như bọn em  yêu đương, trải nghiệm các thứ chứ! Anh thực sự  thể bảo vệ An An mãi  . Em  cũng   hạnh phúc của riêng  chứ! "