Mấy lão đầu kích động cùng Triệu Ngôn nghiên cứu chế tạo penicillin và tỏi tố, chỉ thể cứu sống vô , còn thể lưu danh sử sách về .
Triệu Ngôn lấy một chiếc iPad đang sạc điện tủ đầu giường, rút sạc cắm .
iPad của lưu trữ ít tài liệu y học, mấy ứng dụng y học tải đây đều thể sử dụng ngoại tuyến. Hắn đem ngôn ngữ chuyển thành phồn thể mới đưa cho họ dùng.
Mấy Đỗ Tông Quang vô cùng khiếp sợ,"Đây chính là đồ vật mà các tiên y ở tiên giới sử dụng khi học y?"
Mỗi cơ quan trong cơ thể con đều hiển thị rõ nét, từ trái tim, cho đến một vài bộ phận nhỏ như răng cũng thấy . Không chỉ thể xoay 360 độ, hơn nữa chỉ cần ấn nhẹ còn thể tỉ mỉ xem xét chi tiết của các cơ quan !
Mấy đại phu mở mang tầm mắt.
Ở triều Thiên Khải phần lớn đều chú trọng đến tôn nghiêm của chết, nếu c.h.ế.t sẽ đem chôn luôn. Làm gì thấy các cơ quan bên trong cơ thể con trông như thế nào? Bọn họ theo nghề y mấy chục năm, đây là đầu tiên thấy rõ nội tạng cơ thể !
Mấy lão đại phu học đến say sưa, trầm mê đến cực điểm, ngay cả Vương Tuyết Cầm gọi bọn họ xuống lầu dùng cơm tối, bọn họ cũng luyến tiếc rời .
Học viện y học đưa quy hoạch, ai theo nghề y đều thể tới báo danh học tập, ít thiếu niên thôn Lưu Dân đến báo danh.
Học viện y học cũng ngoại lệ, cũng sẽ tuyển cả nữ tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-131.html.]
Đầu năm nay cũng chỉ nam nhân mới thể sinh bệnh, nếu nữ y, nữ tử ở triều Thiên Khải cũng sẽ ngại khám, nếu là mắc bệnh thật thì ai chữa trị cho?
Mới qua nửa tháng, huyện lệnh Đào Nguyên liền ôn dịch trong thành mới khống chế, chỉ mới vài ngày thành mới còn luôn cầu xin trợ giúp dược liệu từ bên ngoài, mà ngay cả quân lính ở cổng thành thành cũng thường xuyên mơ hồ bên trong truyền tiếng nổ, đoán chừng thật sự là tiên nhân giúp đám lưu dân chữa khỏi bệnh.
Về phần tiếng nổ mạnh , là vật ở tiên giới đặc biệt dùng tới khi hết ôn dịch, là ăn mừng vì kết thúc dịch, hình như gọi là - pháo?
Huyện lệnh Đào Nguyên cũng mặc kệ những thần vật , trong lòng đang vô cùng vui sướng.
Vốn việc đám lưu dân đáng c.h.ế.t mang đến ôn dịch khiến cho huyện lệnh là ăn ngủ ngon, chỉ sợ lây nhiễm đến cả trong huyện, ai Triệu Ngôn tiên nhân thế mà thể chữa khỏi dịch bệnh? Công lao thế nào cũng tính cho một phần ?
Huyện lệnh Đào Nguyên cùng duyện sử tạm thời Lý Hiếu Tri của thành mới gặp mặt, huyện lệnh vui mừng : "Ôn dịch ở thành mới cuối cùng cũng kết thúc , lẽ ít ngày nữa sẽ quận thủ sẽ gọi ngươi trở về, đến lúc đó bổn quan sẽ chuẩn đầy đủ xe ngựa cùng lương khô cho ngươi."
Lý Hiếu Tri thầm mắng, liền hiểu ngay đức hạnh của những quan viên ở triều Thiên Khải !
Lý Hiếu Tri trong lòng sớm đem mười tám đời tổ tông của huyện lệnh mắng đủ, mặt vô cùng bình thản, : "Huyện lệnh đại nhân, gần đây lưu dân huyện Đào Nguyên càng lúc càng nhiều?"
Huyện lệnh buồn đến phát hoảng: "Còn ? Xung quanh đều là nghịch quân tạo phản, mới chỉ một tháng ngắn ngủi, đám quân phản nghịch đó năm sáu vạn , hơn nữa bọn chúng, mỗi khi đến một quận một huyện liền sức cướp bóc, ăn uống no đủ xuất phát đến nơi khác, nhiều dân chúng còn chúng ép trở thành lưu dân."
Kho lúa địa phương của triều Thiên Khải nhiều lương thực, gần đây vốn là vụ thu hoạch mới là thu thuế, những nghịch quân chỉ cần đánh hạ một quận một huyện là nhiều tiếp tế, vì thế chúng mới lớn mạnh nhanh như thế.
Lý Hiếu Tri : "Huyện lệnh đại nhân, ngươi cũng hiểu những dịch bệnh là từ của lưu dân mang đến ?"