Lưu Nghĩa là một trong ba thư sinh lúc , cũng là thư sinh duy nhất giải đề bài gà thỏ cùng lồng, thiên phú ở phương diện tài chính.
Lưu Nghĩa tìm Triệu Hi nhiều , rốt cuộc tìm Triệu Hi ở bên ngoài xưởng mới.
Vẻ mặt Triệu Hi nghi hoặc, Lưu Nghĩa dậm chân : "Ngài những khoản chi tiêu lớn cỡ nào, vốn nuôi binh khó, Triệu Húc tiên nhân còn coi những binh lính của thành bảo bối mà lo lắng, chi phí càng thêm khổng lồ!"
Cứ ba ngày hai bữa là tới tìm xin thêm ngân sách, Lưu Nghĩa đều c.h.ế.t lặng, tiền trong túi sắp thấy đáy ?
Triệu Hi: "Xưởng của kiếm tiền ?"
Lưu Nghĩa chắp hai tay hông tới lui bên ngoài xưởng mới, đánh giá, cảm nhận nhiệt khí bên trong,"Xưởng là xưởng đồ sứ lò gạch?"
Triệu Hi ý vị thâm trường: "Cái ? Đây chính là xưởng lưu ly."
Lưu ly?
Lưu Nghĩa thiếu chút nữa ngã xuống đất, ánh mắt kinh ngạc: "Lưu ly? Tiên nhân chẳng lẽ ..."
Triệu Hi nở nụ , may mà đoạn thời gian Tạ công công đến tuyên chỉ ngừng khoe khoang giá trị của lưu ly lớn như thế nào, nhà nàng đều nhịn động tâm. Nếu giàu của triều Thiên Khải đều thích lưu ly, các nàng sản xuất lượng lớn , đồ chơi để ở hiện đại, một cái ly thủy tinh năm đồng tiền là đắt.
Hiện tại giống với lúc đến triều Thiên Khải, sức lao động trong tay mấy chục vạn, danh tiếng, trong tay còn binh! Làm xưởng lưu ly là thành vấn đề. Người ở đây thích lưu ly ? Lưu ly ở đây thể so với ngọc khí ? Bọn họ liền nhiều một chút bán bộ.
Bán đến kinh thành của triều Thiên Khải, bán đến nơi giàu và đông đúc giống như Giang Nam, nếu như thể kiếm tiền từ trong tay Hung Nô thì càng .
Trong thời gian , Triệu Hi mang theo thợ thủ công lật xem, nghiên cứu về tài liệu chế tạo thủy tinh, những lão thợ thủ công cũng cảm thấy nếu như sách thần là sự thật, việc tạo cũng khó, Triệu Hi nghĩ tới phí tổn cùng lợi nhuận, tuyệt đối lỗ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-199.html.]
Muốn kiếm tiền, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ thứ lợi nhuận kếch xù nhất!
Triệu Húc chiêu binh mãi mã khắp nơi, chỉ riêng lượng binh trong tay hiện tại liền ước chừng hai vạn, ăn ở, quân phục thống nhất, chỉ riêng tiền bạc mỗi tháng của mỗi liền cần ba lượng bạc, tất cả cộng thì chi ít nhất cũng là sáu vạn lượng!
Triệu Hi rộ lên: ", là bán lưu ly!"
Nghe Tạ công công , chỉ là một chén lưu ly bình thường ở triều Thiên Khải cũng thể bán mấy vạn lượng bạc trắng, cái tinh xảo nhất trong cung của Thánh Thượng sợ là thể bán hơn mười vạn lượng một món.
Lưu Nghĩa chằm chằm xưởng, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng đó run giọng hỏi: "Có khả năng sản xuất lượng lớn?"
Triệu Hi đáp: "Một ngày hơn trăm cái thành vấn đề."
Lưu Nghĩa trầm mặc một lát, đột nhiên gần như gào thét hô to: "Làm, mau , kiếm tiền! Hi Hi tiên nhân tuyển thương nhân ? Hay là Hoàng gia? Hoặc là những khác? Có cần hỏi ?"
Triệu Hi hỏi đến ngơ , theo bản năng : "Không vội vội."
Lưu Nghĩa : "Sao thể vội? Những thứ đều là tiền, hiện tại quận Đào Nguyên của chúng đang cực kì căng thẳng tài chính, nơi nào cũng cần tiền, , cái nhanh chóng liền."
Tống Nhất Thanh phái tìm khoáng sản, nếu tìm cần gì tiêu tiền? Những việc xây dựng trong quận cần tiền? Công trình thủy lợi cần tiền?
Ánh mắt Lưu Nghĩa sáng quắc mà chằm chằm xưởng lưu ly, giống như một cái chậu châu báu, đây là bảo bối phát tài đó, tranh thủ thời gian liền.
Đại thần tài chính Lưu Nghĩa xem thật sự nghèo đến mức điên , cần Triệu Hi mở miệng cũng tìm thương nhân giúp nàng.
Quận Đào Nguyên ủng hộ thương nhân buôn bán, hỗ trợ thương nhân nhiều việc, lấy Hoàng gia bắt đầu, tự xây dựng một thương hội của quận Đào Nguyên, hôm nay Triệu Hi tiên nhân mời bọn họ tham quan xưởng mới.