Sau bữa tối, trong thư phòng của ông nội điều hòa, Triệu Hi chỉ cần mặc một bộ quần áo mùa thu mỏng là đủ ấm. Trong ánh đèn bàn sáng ngời, nàng tờ giấy trúc trong tay, như điều suy nghĩ.
Giấy trúc đầy chữ, chữ tiêu sái, hiển nhiên là lưu loát.
Đây là tấu chương do Đào Tư Lễ trình lên, quả thật hổ là thủ khoa kỳ thi đầu tiên, cực kỳ tài, đề nghị nàng cắm rễ ở Thục địa, phía nam thì trấn áp man di, sức bồi dưỡng thủy quân để đánh Kinh Châu, trong lúc đó cũng ngừng chú ý tình hình chiến sự giữa triều đình và Hung Nô, suy đoán mùa đông năm nay triều Thiên Khải nhất định sẽ dời đô về phía nam, ngoài còn nhiều suy đoán khác, đầy cả một tờ giấy trúc.
Triệu Hi cảm thấy Đào Tư Lễ sai, mùa đông là thời gian cực kỳ gian nan, một khi Hung Nô chịu nổi chắc chắn sẽ cướp bóc, triều Thiên Khải vốn tràn ngập nguy cơ, khả năng sẽ dời về phía Nam.
Nghe Tạ công công , chắc là sẽ dời đô tới Giang Nam.
Ánh mắt Triệu Hi sang bản đồ bên cạnh, nếu bọn họ dùng thủy quân tiến theo dòng Trường Giang, đó sẽ là cơ hội một hai! Triều Thiên Khải khó mà chống đỡ nổi.
Quyết định, tổ chức thủy quân.
Mấy ngày nay Triệu Húc đem tướng sĩ quận Ba Thủy chỉnh đốn thành thủy quân, còn đang sức đóng thuyền, một khi máy nước qua giai đoạn thí nghiệm để đưa sử dụng, trận càng dễ đánh.
Triệu Hi đưa tờ giấy cho đám Trần Hành, Lý Hiếu Tri truyền , Trần Hành một hồi, khen nức nở.
Triệu Hi một tay gõ bàn, trầm tư một lát, ngước mặt quyết đoán : "Sắp xếp một nhóm , thành lập cục tình báo, trực tiếp do lãnh đạo."
Đã lâu như , bọn họ vẫn nhận tin tức bên ngoài nhanh bằng thế gia, giờ đến lúc thành lập cục tình báo.
Nhân viên cục tình báo cần quá kiến thức, gia thế cần quá , vẻ ngoài càng cần quá nổi bật, nhất là " bình thường" thể hòa nhập đám đông, nhưng mà đầu óc linh hoạt, và nhất định là trung thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-275.html.]
Có thể chọn từ tất cả các tầng lớp xã hội.
Thục địa ban đầu nghèo, đường nhiều ăn mày vô gia cư, từ một năm lúc bọn họ mới bắt đầu cầm quyền bộ quận Đào Nguyên thì bí mật xây ít viện phúc lợi để nhận nuôi trẻ mồ côi và trẻ lưu lạc, của cục tình báo nhất vẫn là nên bồi dưỡng tư tưởng trung thành với bọn họ từ nhỏ.
Bây giờ là lúc dùng đến những nhân tài bí mật .
Lý Hiếu Tri đồng ý, Triệu Hi : "Về phần man di phía nam, vốn cũng định như ."
Phía nam Thục địa là Vân Châu, Vân Châu tuy là đất của triều Thiên Khải, nhưng nơi đó ít ở, ít bộ tộc lớn mạnh, Châu Mục Vân Châu cũng quản bọn họ.
Tống Nhất Thanh thông thạo địa lý, gật đầu : "Vân Châu là nơi , Hoàng Hiên công tử bên nhiều , dược vật, khoáng sản vân vân, nhiều sông lớn để vận chuyển đường sông. Nếu thể khống chế Vân Châu, dù là cứ ở yên đó cũng thể an trăm năm."
Đến lúc đó bọn họ đóng cửa tuyên bố độc lập, cho dù triều đình phục hồi tinh thần cũng gì bọn họ.
Triệu Hi : "Vân Châu còn cách Giao Châu gần."
Mọi mê mang, Giao Châu là cái gì?
Triệu Hi mảnh màu xanh lam bản đồ, tặc lưỡi :
"Ở Giao Châu thể buôn bán đường biển, biển càng nhiều cá, hơn nữa sách của ông nội, thấy ở phía nam Giao Châu một loại lúa thể một năm chín ba vụ, chịu hạn , hơn nữa thời gian sinh trưởng cũng ngắn."
Một năm ba vụ lúa, thần sắc đều biến đổi.
Lúa tạp giao mà các tiên nhân mang đến đúng là sản lượng khá cao, nhưng dở ở chỗ thể giữ giống, nếu sản lượng sẽ giảm xuống.