Hơn nữa bên trong hàng hóa vận chuyển từ Vân Châu còn thứ khác, nàng cũng chút thấy hứng thú.
Hiện giờ phần lớn phạm vi Thục địa đều xây đường xi măng, cũng thuận tiện, coi như cho một kỳ nghỉ dài hạn? Nàng liền đồng ý.
Chờ bọn họ lên xe, Triệu Hi đang thắt dây an , liền thấy một bóng cao lớn mặc đồ đen từ xa tới, mở cửa xe phía ghế lái.
Triệu Hi thấy tới ngẩn ngơ, vội hỏi: "Tiêu Thính Vân, ngươi tới đây? Cha, lái xe ?"
"Còn chẳng bởi vì đại ca và nhị ca của ngươi rảnh , hiện tại chúng cũng coi như là nhân vật quan trọng, xuất hành thì cũng một đội hộ vệ đúng ? Tiểu Tiêu khá nha." Triệu Chí Dân , xong Tiêu Thính Vân thêm vài , vô cùng hài lòng.
Triệu Hi trộm gương mặt lạnh nhạt của Tiêu Thính Vân, đột nhiên nhớ tới lời hai bọn họ ở gara ngầm hôm đó, mấy ngày nay hai đều đề cập tới, cũng giống như bình thường, giống như từng xảy chuyện gì.
Tiêu Thính Vân đóng cửa thắt dây an , khởi động xuất phát, phía còn một chiếc xe tải, trong xe đều là hộ vệ, một chiếc khác là những học sinh ưu tú khoa nông canh và khoa nuôi dưỡng, cho phép cùng nghiên cứu thực địa. Nghe vài ngày đó những học sinh vì để thực địa điều tra nghiên cứu mà thiếu chút nữa đánh vỡ đầu, cưỡng ép chen chúc ở trong xe.
Từ khi tìm mỏ dầu, trải qua tinh luyện liền thể đổ xăng.
Thấy bọn họ đều vững, Tiêu Thính Vân liền lái xe xuất phát, xe tải và xe tải bản tải theo phía .
Tiêu Thính Vân hiển nhiên cũng trở thành tài xế lão luyện, dọc theo đường , Vương Tuyết Cầm còn kể ít chuyện thú vị của Triệu Hi khi còn ở trường học, một đường an đến quận Ba Thủy.
Sau khi đỗ xe xong, bọn họ liền thẳng đến bến tàu.
Hàng hóa dỡ xuống và cất giữ trong kho cảng, lọt tầm mắt là những lô hạt giống lúa.
Quan viên quản lý kho hàng thấy một nhà tiên nhân ba đều đến, vô cùng vui mừng, vội vàng dùng giấy cứng bọc lấy trái cây bưng tới,"Mấy vị tiên nhân, đây là trái cây bên phía Vân Châu tiến dâng tới, chúng dùng đá lạnh ướp nên coi như còn tươi mới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-287.html.]
Đám Triệu Hi liếc mắt , chút kinh ngạc : "Dứa?"
Triệu Hi chút mơ hồ: "Nơi dứa? Triều Thiên Khải du nhập ?"
Vị quan bừng tỉnh đại ngộ, khen ngợi : "Tiên nhân quả nhiên học thức uyên bác, loại quả gai , thì gọi là dứa, tên tên !"
Triệu Hi trong lòng vui vẻ, bảo một hộ vệ tới hỗ trợ gọt dứa, còn dặn dò gọt gai nhỏ phía .
Thứ tương đương với hàng tiến cống cửa tiểu quốc phiên bang cổ đại, dân chúng bình thường cơ hội ăn , nhưng bọn họ coi như cũng hưởng ké.
Nếu thể trái cây đóng hộp, hẳn thể bảo tồn lâu.
Sau đó Triệu Chí Dân bảo vị quan đưa giống lúa tới cho bọn họ xem.
Tộc Tháp Nạp ở Vân Châu đánh mà sợ, tiên nhân ở Thục địa hạt giống lúa nước của tiểu quốc phía nam, hai lời liền phái thu mua, thu đủ liền trông mong đưa tới.
Triệu Chí Dân lượt kiểm tra, hài lòng gật đầu: "Những thứ đều là thứ , hư hại gì."
Vương Tuyết Cầm cũng mang theo học sinh khoa chăn nuôi chạy đến trại chăn nuôi nước ngọt, chọn lựa giống cá bên trong.
Nuôi cá trong đồng, nuôi nhiều cá trắm cỏ, cá trích, bây giờ là mùa xuân sông sinh sôi nảy nở nhiều giống cá nhỏ, thuyền của quận Ba Thủy ngoại trừ đón một dân chạy về phía nam, còn phụ trách đánh bắt cá sông.
Lúc dân quận Ba Thủy quan trồng lúa nước, nhưng đây là đầu tiên thể nuôi cá trong lúa nước!
Ngay cả lão nông mấy chục năm kinh nghiệm ruộng cũng chút khó hiểu, từ xưa đến nay từng qua chuyện , trồng lúa nước nuôi cá, cũng thể , liệu cá nuôi , mà ngay cả lúa nước cũng trồng c.h.ế.t luôn ?