Theo Cha Mẹ Xuyên Không Làm Nông Cổ Đại - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:16:31
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiến thuyền là trọng yếu nhất hiện giờ, ô tô nước trong Thục địa đều thể chậm rãi.

Lý Xuân Sinh cảm thấy Tiêu tướng quân đang chằm chằm , đến chút mất tự nhiên, chỉ ngừng gật đầu : "Chúng sẽ cố gắng hết sức, nhất định cố gắng hết sức."

'Triệu cô nương, đến bờ "

Triệu Hi lúc mới xuống thuyền, thấy Lý Xuân Sinh hướng hai bọn họ cáo biệt, lái thuyền đến hướng xưởng đóng tàu, tâm tình chút sa sút,"Hiện tại xưởng đóng tàu vẫn là theo kịp a."

Tiêu Thính Vân trầm tư một lúc, bỗng nhiên : "Nhớ Giao Châu ?"

Một phần nhỏ khu vực Vân Châu là Giao Châu, ở phía bên biển.

Triệu Hi mắt sáng lên,"Ý của ngươi là... ở bên tiếp tục đóng thuyền?"

Tiêu Thính Vân gật đầu: "Vân Châu-Châu Mục trong thư , Vân Châu tuyên bố thần phục đại bộ tộc, bắt nhiều ở tiểu quốc phía nam nô lệ, đây chính là sức lao động miễn phí, cần trả tiền bạc mà cho một phần lương thực ăn là ."

Ở Thiên Khải triều cũng đến nhân quyền, chiến bại c.h.ế.t mà bắt tới nô lệ đều là chuyện , Tiêu Thính Vân cũng cảm thấy dùng nô lệ đóng thuyền cũng bất kỳ vấn đề gì.

Triệu Hi trầm tư một lúc, việc chế tạo thuyền tự nhiên khả năng chỉ vận hành ở đất liền Đại Giang, nếu là kỹ thuật đạt tới mức cần đạt thì tiến hành trao đổi, buôn bán hàng hoá ở hải ngoại, giao dịch kiếm tiền của nước ngoài, tỷ như đem chế phẩm thủy tinh của bọn họ bán thế giới, kiếm bạc đầy bồn, đầy bát.

Vân Châu, thậm chí là Giao Châu bên núi non trùng điệp nhiều cây cối, hiện tại thứ cần nhất khi đóng thuyền chính là cây cối!

Hơn nữa chỉ cần nắm trong tay Vân Châu, bên chế tạo thuyền thể theo đường biển một đường hướng bắc mà lên Giang Nam!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-295.html.]

Triệu Hi tự hỏi gật đầu, lẩm bẩm : "Nói đúng..."

Tiêu Thính Vân xa xa bách tính bán thuỷ sản còn dọn quán, nhớ rõ nàng thích ăn thuỷ sản nướng tươi sống, đang hỏi nàng mua chút trở về nướng thịt BBQ các loại, bỗng nhiên thấy bước chân Triệu Hi nhanh hơn, Triệu Hi cũng đầu : "Không chơi nữa, lập tức trở về thư cho Vân Châu-Châu Mục."

Cho nàng đốn gỗ đóng thuyền, cho nàng trồng lương thực quân lương, còn cho nàng trồng cao su!

Tiêu Thính Vân: "..." Hôm nay, cứ như kết thúc?...

Mới sáng sớm, mặt trời lên cao, ngẩng đầu lên cũng lấy một gợn mây trắng, ngoài một vòng thì cả nóng đến mức chảy mồ hôi.

Gã sai vặt vời hai tay màu đồng đỏ bước nhanh xuyên qua lá chuối, nhanh chóng tiến nội đường.

"Châu mục đại nhân, thư từ Thục địa."

Nam nhân trung niên đang ở bên trong hóng mát, hai bên còn hai cái thị nữ đang cho quạt cho , lập tức dậy.

Hắn chính là Dương Tử Minh, châu mục Vân Châu, khi còn trẻ đánh giá là tài, vì thơ xúc phạm đương kim hoàng đế nên đến Vân Châu châu mục gần 15 năm

Châu mục qua là quan lớn một phương, đối với khác mà thì lẽ là như , nhưng đối với thì chẳng khác gì đày đến biên cương, nhiều thỉnh cầu hoàng đế đều kết quả, Dương Tử Minh cũng hết hy vọng, sợ rằng c.h.ế.t thì cũng chỉ thể c.h.ế.t ở mảnh đất cằn cỗi .

Đối với quan của triều Thiên Khải, những nơi như Vân Châu, Giao Châu, Lĩnh Nam đều là những địa phương cách xa Trung Nguyên, chẳng chỉ là những vùng đất cằn cỗi ? Suốt ngày đối mặt với những Nam man quần áo rách rưới, thật sự là chịu đủ .

Lúc đầu, khi Dương Tử Minh tới, cực kỳ chán ghét việc những cởi trần, để lộ tay chân. Hiện tại cảm thấy đây quả thực là dân trí, gì mà vô đạo đức như ?

Hắn ở Vân Châu buồn bực thất bại, Vân Châu là lãnh thổ của Thiên Khải vương triều nhưng kỳ thực là do các bộ lạc lớn nhỏ tạo thành, những bộ tộc cũng một ai . Lúc mới đến đây, y từng nghĩ đến việc trấn áp bọn họ, nhưng binh lính tay y thật sự thể đánh bại những bộ tộc .

Loading...