Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ, Vương Tuyết Cầm đeo một cái tạp dề hoa nhỏ xuất hiện: "Thịt dê nấu xong, mau tới ăn cơm tối."
Triệu Húc sớm nghĩ đến nồi lẩu thịt dê , vội vàng kéo Triệu Ngôn từ trong đống sách thuốc , mấy khỏi thư phòng về phía bàn ăn.
Bàn ăn kèm theo chức năng của bếp điện cắm sẵn điện, bên còn đặt một cái nồi chuyên dùng để nấu lẩu ở giữa, trong nồi là đang nấu thập cẩm thịt dê, bụng dê, ruột dê. Canh dê màu trắng sữa sôi sục cuồn cuộn, mùi thơm bay ngào ngạt. Bát đặt bên cạnh, trong bát còn một ít cá viên, sủi cảo tôm, khoai tây thái lát, cải trắng, củ cải vân vân.
Trần tú tài cũng xem là gia cảnh giàu trong thôn Đào Hoa, thấy cũng nhịn nuốt nước miếng, thơm quá. Hơn nữa cách ăn nấu như vẫn là thấy đầu, thật thú vị.
"Tiểu Trần, ngây đó gì? Mau xuống , cần câu nệ." Vương Tuyết Cầm vỗ vỗ vai .
Trần tú tài kinh sợ mà xuống, Triệu Hi xuống lấy một ít cơm bát của .
Mọi bắt đầu ăn lẩu thịt dê, Triệu Chí Dân nhịn khen: "Thứ khác , thịt dê triều Thiên Khải quả thật tệ, thơm quá".
Triệu gia nuôi dạy ba từ đến nay dễ dãi, cũng yêu cầu ca ca nhất định nhường nhịn . Triệu Húc và Triệu Hi dùng hai đôi đũa đại chiến bàn ăn.
Triệu Hi thấy Triệu Húc gắp cái bụng dê gắp chắc của nàng bỏ trong nồi, gấp gáp đến độ kêu to: "Nhị ca, ngươi cướp của gì?".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-75.html.]
Triệu Húc cợt nhả : "Đã bỏ nồi thì tính là của ngươi. Thơm, thịt dê thơm thật".
"Triệu cô nương, cho ngươi". Tiêu Thính Vân bên cạnh lấy chiếc đũa mới, gắp một miếng bụng dê từ trong đĩa mặt đẩy tới phía nàng.
Triệu Húc: "..." Tiểu tử thúi. ...
Từ khi Trần tú tài tiên cảnh một chuyến, thôn trưởng liền phát giác Trần tú tài tinh thần phấn chấn, còn chán chường như ngày xưa liền cảm thấy vui mừng, chỉ nghĩ là do tiên nhân thuyết phục .
Cày cấy vụ xuân vất vả rốt cuộc cũng kết thúc, thấy những củ khoai lang và khoai tây dần dần lớn lên, thôn dân thôn Đào Hoa đều âm thầm cảm thấy may mắn, ngừng lo lắng rau củ sống tới lúc thu hoạch .
Triệu gia thông qua trưởng thôn triệu tập thợ thủ công chuyên trách việc giấy trong khắp thôn Đào Hoa, quan trọng nam nữ mỗi ngày đều việc bốn canh giờ, tiền lương trả mười văn tiền cuối ngày. Ai hơn cuối tháng còn nhận tiền thưởng.
Ban đầu thôn trưởng còn kinh sợ, chỉ cảm thấy do trong thôn bọn họ việc chu . Tiên nhân tặng cho bọn họ nhiều thần vật như mà ngay cả cung phụng hương khói cũng khiến tiên nhân còn buôn bán để kiếm tiền, thôn trưởng cảm thấy áy náy thôi. Nếu Triệu Chí Dân ngăn cản mãnh liệt, trưởng thôn liền yêu cầu từng nhà trong thôn góp tiền để cung phụng tiên nhân.
Toàn bộ trong thôn cũng hiểu cách việc của các tiên nhân, việc gì cũng đều trả tiền, giống như triều Thiên Khải cưỡng ép lao dịch, cái gì cũng kiếm . Chỉ cần chậm trễ việc đồng áng, ai mà thể kiếm thêm chút bạc? Chỉ cần thể kiếm thêm phân tiền, mua cho vợ con một ít thức ăn cũng là chuyện .
Cho nên thôn dân tới báo danh ít, nam lẫn nữ. Lúc triều Thiên Khải còn xuất hiện Trình Chu Lý Học, địa vị nữ nhân trong nhà cũng thấp như trong tưởng tượng, thôn phụ ngoài việc cũng ít. Vả giấy là một công việc yêu cầu kỹ thuật tỉ mỉ, phụ nữ việc cũng cẩn thận hơn.
Triệu gia thuê một cái sân bỏ hoang ở thôn Đào Hoa nơi giấy, Trần tú tài tiến hành chỉ huy công việc. Ngày đầu tiên một nhóm thôn dân trong núi chặt trúc về ngâm trong nước, một nhóm khác thì mấy ngày nay tìm thợ mộc Lý A Quý vài cái máng để ngâm giấy.