Theo Đuổi Tình Yêu - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-04-24 04:32:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công tác... Bàn tay Lục Kiệm Minh dựa vào tường siết thành nắm đấm, sắc mặt bình tĩnh: "Đến bao lâu?"

"Ban đầu dự định là một hai tháng, về vì dự án này..." Hứa Lộc không ngờ lại thuận lợi như vậy, "Giờ xem ra, chắc là khá nhanh."

Làm xong dự án sẽ đi, không phải trở về làm việc, càng không phải vì ai. Lục Kiệm Minh nói: "Phát triển ở Thượng Hải không tệ."

Hứa Lộc vén tóc mai ra sau tai, nghe vậy liền cười: "Cũng tạm, kiếm cơm qua ngày thôi."

Cổ họng Lục Kiệm Minh dần dâng lên muôn vàn cảm xúc, làn khói vừa hít vào phổi như thiêu đốt ngược trở lại.

Hứa Lộc hỏi: "Anh thì sao? Dự án ở Sơn Thành sau đó, TS có giành được không?"

Lục Kiệm Minh bình tĩnh trả lời: "Đã bắt đầu triển khai rồi."

Hứa Lộc nói: "Chúc mừng anh."

Lục Kiệm Minh nhìn chằm chằm vào cô, như giễu cợt cũng như chất vấn: "Lời chúc mừng này, có phải hơi muộn rồi không?"

Hứa Lộc sững sờ.

Hai người lời qua tiếng lại, chỉ vài câu nói, đều là những lời khách sáo. Hứa Lộc không hỏi về cuộc sống riêng tư của anh, giọng điệu thoải mái vui vẻ, chỉ coi như là gặp lại bạn bè giống như Đường Thiệu Đường.

Lục Kiệm Minh càng luôn luôn điềm tĩnh, khi giao tiếp với người khác đều rất chừng mực, Hứa Lộc cứ nghĩ anh sẽ giữ khoảng cách khi nói chuyện, không ngờ anh lại không lùi bước trong một câu xã giao bình thường.

Hứa Lộc nhất thời bị hỏi đến hơi ngại ngùng, khoanh tay nói: "Anh cứ coi như là... lời chúc mừng muộn màng đi."

Khi họp cô rất quyết đoán, khi nói chuyện cô rất khéo léo, Lục Kiệm Minh không có tư cách nói gì, có chút muốn lấy t.h.u.ố.c lá ra hút thêm một điếu.

Trong lúc im lặng, Chung Du từ hành lang phòng họp đi tới, tìm Hứa Lộc: "Lãnh đạo, chúng ta trao đổi xong rồi."

Hứa Lộc đáp lại một tiếng, nhớ ra: "Hôm kia đến bệnh viện, Chung Du đ.â.m vào xe của anh, thật ngại quá."

Lục Kiệm Minh nhìn trợ lý của cô, thản nhiên nói: "Không sao."

Hứa Lộc gật đầu: "Vậy chúng tôi đi trước."

Cô bước nhanh hai bước dẫn Chung Du đi về, tiếng giày cao gót vang lên, mùa đông mà lại mặc một đôi tất mỏng, lộ ra đôi chân thon dài, không khác gì những nhân viên văn phòng xinh đẹp khác.

Lục Kiệm Minh đi phía sau, nhìn bóng lưng cô và Chung Du sóng vai đi, bước chân đột nhiên dừng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-duoi-tinh-yeu/chuong-133.html.]

Trên đường về KCS, hôm nay thuận lợi ngoài dự kiến, mọi người trên xe đều rất vui vẻ, Chung Du nịnh nọt: "Lãnh đạo quả nhiên khác biệt, quen biết khắp nơi."

Giám đốc kinh doanh là một người đàn ông, ngồi phía sau nói: "Giám đốc Hứa, nếu biết cô quen biết tổng giám đốc Đường Thịnh thì lúc trước chúng tôi đã không phải khúm núm uống nhiều rượu như vậy!"

Tiết Ấu Thanh giới thiệu, có thể ký được hợp đồng hay không còn phải xem năng lực của KCS, lúc trước Chu Hằng đã không ít lần dẫn theo họ mời Đường Thịnh ăn cơm.

"Đúng là vậy," Chung Du quay đầu nhìn Hứa Lộc, "Lãnh đạo, nếu chị có quan hệ ở Bắc Kinh, thì lúc trước sao lại đi Thượng Hải?"

Hứa Lộc khoác áo khoác nhìn dòng xe cộ bên ngoài cửa sổ, qua loa nói: "Nghèo thôi."

Chi nhánh Thượng Hải làm ăn tốt, năm ngoái doanh thu rất cao, lương, thưởng cộng thêm cổ phần của Hứa Lộc, mấy triệu là chuyện nhỏ, lại còn quen biết tổng giám đốc này tổng giám đốc kia ở Bắc Kinh, Chung Du không tin: "Chị lại lừa em."

Mấy người trên xe đều là người mới vào công ty, thật sự chưa từng thấy KCS đăng quảng cáo trên trang web nhỏ, Hứa Lộc vừa lúc nhớ lại cảnh đi tìm Lục Kiệm Minh mượn tiền, đầu tựa vào cửa sổ cười.

Cô cũng không ngờ lần này lại thuận lợi như vậy, suy nghĩ một chút rồi nói: "Như vậy xem ra chúng ta có thể về Thượng Hải rồi, Chu Hằng không có ở đây cũng không sao, dù sao Đường Thiệu Đường cũng sẽ không làm khó các cậu."

Chung Du nắm vô lăng, nhìn về phía trước xe kích động nói: "Tôi đồng ý!"

Giám đốc phía sau vội vàng nói: "Không được! Còn những hợp đồng đang đàm phán dang dở, đang chờ giám đốc Hứa gánh vác đó!"

Hứa Lộc không muốn nhận: "Hợp đồng ký được cũng là thành tích của Chu Hằng, tôi không giúp cậu ta tiếp khách."

Giám đốc là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, bắt đầu khóc lóc om sòm phía sau.

Cô gái trẻ chưa từng nói chuyện tiến lên phía trước, tò mò hỏi: "Giám đốc Hứa, sao chị lại quen biết tổng giám đốc của Đường Thịnh và TS vậy?"

Trong cuộc họp chính là cô gái này đã cắt ngang lời Đường Thiệu Đường, Hứa Lộc nhớ ra, quay đầu nhìn cô ấy: "Cô tên gì?"

"Tôi tên Đào Duyệt." Đào Duyệt cảm thán, "Hai người họ đẹp trai quá, nhất là người của TS, có kiểu quyến rũ kín đáo mà cấm dục."

Đường Thiệu Đường và Lục Kiệm Minh đều là những người đàn ông tuấn tú, được các cô gái yêu thích là chuyện bình thường.

Hứa Lộc quay đầu lại, nhớ đến dáng vẻ Lục Kiệm Minh mặc vest đứng ở cửa phòng hút thuốc nhìn cô, đẹp trai như vậy, chắc là không lo không tìm được bạn gái.

Thứ Năm, Hứa Lộc lại dẫn người đến Đường Thịnh một chuyến, thảo luận về phương án ban đầu.

Lần trước họp có Đường Thiệu Đường và Lục Kiệm Minh, người của Đường Thịnh không tiện đưa ra yêu cầu khắt khe, vì vậy Hứa Lộc trước tiên cho người ta làm một bản khung, hôm nay sẽ đối chiếu chi tiết trong cuộc họp.

Loading...