Ở Hoài Thành một đêm, Lục Kiệm Minh và Hứa Lộc cùng tàu cao tốc trở về.
Tàu cao tốc ngày thứ bảy, khoang thương gia cũng ít , Hứa Lộc ở ghế sát cửa sổ phía trong, khi tàu cao tốc tăng tốc rời khỏi Hoài Thành, cô đột nhiên nhớ đến việc và Lục Kiệm Minh từng một đêm chuyến tàu từ Sơn Thành đến Bắc Kinh.
Cô đầu Lục Kiệm Minh, hỏi : "Anh ăn mì gói ?"
Lục Kiệm Minh bên cạnh cô, chỉnh quần tây, lạnh lùng : "Anh nôn."
Hứa Lộc lập tức tít mắt: "Anh vẫn còn nhớ !"
Lục Kiệm Minh mím môi liếc cô, cuối cùng cũng nhịn , dựa lưng ghế nhẹ.
Hôm qua để xe ở bãi đậu xe của nhà ga, khi đến ga, Lục Kiệm Minh tiện đường đưa cô về Lan Đình Uyển.
Trên đường , Hứa Lộc xem tin nhắn điện thoại, Quách Thắng Ý thở dài gửi cho cô danh sách khách hàng hủy hợp đồng, lo lắng thứ hai ứng phó thế nào.
Chuyện vì Lục Kiệm Minh sắp xếp, nên mấy hôm Hứa Lộc bảo Quách Thắng Ý tạm thời đừng hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cần cố gắng trì hoãn khách hàng, nhấn mạnh rằng sự việc là hành vi cá nhân của nhân viên công ty. khách hàng chấp nhận, Quách Thắng Ý đoán là trì hoãn bao lâu, áp lực lớn đến mức sắp hói đầu.
Lục Kiệm Minh lái xe Lan Đình Uyển: "Em với , thứ hai chắc chắn sẽ tin, chậm nhất là thứ ba, nếu Hoắc tổng vẫn giải quyết , thì chỉ thể để nhân sự TS cuộc thôi."
Hứa Lộc : "Chắc là đến mức đó."
Lục Kiệm Minh đạp phanh, kéo phanh tay cô, khóe miệng nhếch lên một nụ trêu chọc: "Nhanh như về phía ông ?"
Chuyện mà cũng trêu chọc cô, Hứa Lộc đưa tay đánh , chịu thua kém: "Làm gì, ghen !"
Lục Kiệm Minh nắm lấy tay cô, cà lơ phất phơ : "Ai thèm, đây cũng từng ghen."
Trong lời tự ti của lộ chút ghen tuông thể trút bỏ đây, Hứa Lộc vô tội, chút đắc ý, minh oan cho sự trong sạch của : "Đó đều là tự tưởng tượng, em bao giờ đặt đối thủ cạnh tranh cho ."
Lục Kiệm Minh nheo mắt, vẻ mặt lập tức lắm: "Vậy Chung Du là thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-duoi-tinh-yeu/chuong-192.html.]
Xong , cô quên mất Chung Du! Hứa Lộc giật rụt tay về, nhưng Lục Kiệm Minh nắm chặt, cô giả vờ bình tĩnh: "Cái đó, em lên ăn cơm trưa , Trần Mỹ Trân thịt kho tàu chờ em đó!"
Lục Kiệm Minh liếc cô, dùng sức kéo một cái, Hứa Lộc bất ngờ kéo nghiêng về phía ghế lái, đầu đập vai Lục Kiệm Minh.
Cô giật , kêu "Á" một tiếng, âm thanh còn dứt, thấy Lục Kiệm Minh nghiến răng hỏi: "Có nên rõ ràng với ?"
Nói gì chứ... Vốn chẳng gì.
Hứa Lộc ngẩng đầu Lục Kiệm Minh, sắc mặt u ám, khi cúi đầu cô, trong mắt là sự mạnh mẽ và bất mãn.
Hứa Lộc thấy cũng khá thú vị, ho khan một tiếng, cúi đầu, khó xử : "Cậu theo đuổi em lâu , cũng ngại, nếu là , em đồng ý với ."
Lục Kiệm Minh véo mặt cô: "Em dám."
"Em dám." Hứa Lộc cắn môi để kìm nụ sắp tràn , nháy mắt với .
Cô nũng, Lục Kiệm Minh cũng hết giận: "Em , với ."
Nói lỡ thì ! Hứa Lộc lập tức : "Em em , em với ."
Lục Kiệm Minh vẫn vui: "Đuổi ."
"Không !" Chung Du thật đáng thương, bát cơm ngon lành sắp bạn trai ghen tuông của sếp mất, Hứa Lộc : "Em sẽ bảo giữ cách với em, em đảm bảo."
Lục Kiệm Minh liếc cô, Hứa Lộc nịnh nọt với .
Phiền phức chịu , Lục Kiệm Minh cúi đầu cô: "Ngày mai ngoài ?"
Dù phiền phức vẫn gặp.