Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 450: Vị khách không mời mà đến
Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:24:33
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần đoàn Hách Phú Quý hùng hổ kéo đến huyện Tình Sơn thất bại t.h.ả.m hại trở về. Từ Hách Phú Quý đến cả nhà Hàn Xả Thân ai thoát trận đòn, nhưng duy nhất một hề hấn gì, đến da tay cũng chẳng xây xát chút nào chính là Giám đốc Ngô.
Giờ phút ông trong xe, cả xe đ.á.n.h bầm dập mặt mũi, chìm trầm tư sâu sắc.
...
Khương Duyệt về đến nhà, buổi trưa vội nên cơm nước mới một nửa. Cô thấy còn sớm nữa liền vội vàng nhóm lửa.
Cũng may cơm trưa nấu chín, giờ chỉ cần hâm nóng là . hai món xào dở dang, nửa sống nửa chín, giờ hâm mùi vị sẽ ngon.
Khương Duyệt nghĩ ngợi một chút, dứt khoát đổ thêm nước món hầm thập cẩm, ngâm thêm ít miến khoai lang thả , đun sôi thêm mấy thìa sốt thịt bò, hương vị thế mà khá ngon.
"Mẹ ơi, khoai nướng ăn ạ?" Ninh Ninh đang hì hụi bên lò nướng.
"Để xem nào!" Khương Duyệt cầm kìm than kéo khay nướng . Khoai lang là cô bỏ lúc nấu cơm trưa, lúc đó cô cho khá nhiều than củi, giờ than tuy tắt nhưng lò vẫn còn ấm, khoai lang nóng hổi, nướng chảy mật vàng ươm, vỏ ngoài kết một lớp cháy đen cứng.
Nhìn thôi thấy thèm.
"Đây! Cẩn thận nóng nhé!" Khương Duyệt bẻ một củ đưa cho Ninh Ninh, mùi thơm của khoai nướng xộc lên mũi, thơm quá, cô kìm cũng ăn một củ.
"Mẹ ăn , còn nhiều lắm ạ!" Ninh Ninh đưa cho Khương Duyệt thêm một củ nữa.
"Lát nữa ăn cơm , ăn nữa !" Khoai nướng tuy ngon nhưng nhiều đường, dễ gây béo, Khương Duyệt tăng cân nên bình thường cũng dám ăn nhiều, chỉ ăn một củ nhỏ cho đỡ thèm.
"Sao nhiều thế ?" Khương Duyệt đếm, trong khay nướng hơn chục củ, trong lò cũng còn mấy củ, cô nhớ rõ trưa nay chỉ bỏ bốn củ thôi mà.
"Ninh Ninh, con nướng nhiều khoai thế ăn hết ?" Khương Duyệt đoán ngay là Ninh Ninh bỏ thêm .
"Ăn hết thì bán ạ, con với Tráng Tráng, Tiểu Minh, Tiểu Hoa hẹn , hôm nay con nướng khoai bán cho các bạn !"
Khương Duyệt: "..."
Con bé chắc lỏm cô bàn chuyện bán khoai nướng với chị Triệu nên bắt chước đây mà.
Khương Duyệt định mắng Ninh Ninh, mà nghiêm túc với con: "Ninh Ninh, con còn nhỏ, thích hợp buôn bán . Nếu con tặng cho Tráng Tráng và các bạn ăn thì !"
"Không tặng , tặng !" Ninh Ninh xua tay lia lịa, "Con mà tặng các bạn là các bạn đến mỗi ngày luôn! Khoai nhà cũng gió thổi đến, đều là bố vất vả kiếm tiền mua, thể ngày nào cũng cho các bạn ăn !"
Khương Duyệt khóe miệng giật giật: "......"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Con bé thì bé mà suy nghĩ cũng dáng lớn phết!
Lại còn cái miệng liến thoắng, năng đấy, chẳng học ở .
"Thế ," Ninh Ninh cho các bạn ăn khoai, Khương Duyệt cũng ép, càng giảng đạo lý lớn với con, về mặt cô vẫn tôn trọng Ninh Ninh.
Chuyện xã giao của trẻ con cứ để trẻ con tự giải quyết.
nhiều khoai nướng thế , Khương Duyệt và Ninh Ninh ăn hết, Cố Dã về cũng chẳng ăn hết .
"Thế , chúng đón bố tan , mang chỗ khoai cho các chú ở văn phòng bố ăn ?" Khương Duyệt đề nghị.
"Vâng ạ!" Ninh Ninh ý kiến gì. Các chú ở văn phòng bố mỗi thấy bé đều bế, tung bé lên cao, còn cho kẹo nữa, bé thích các chú .
Khương Duyệt lấy hộp cơm, xếp những củ khoai nóng hổi . Khoai nướng ăn nóng mới ngon, nguội sẽ mất vị, nên cô lấy thêm hai cái khăn bông dày bọc giữ nhiệt.
"Đi thôi!" Khương Duyệt xách hộp cơm, dắt tay Ninh Ninh về phía đoàn bộ của Cố Dã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-450-vi-khach-khong-moi-ma-den.html.]
Lúc gần 5 giờ chiều, đường hai con gặp Doanh trưởng Hứa dẫn lính huấn luyện về. Chào hỏi xong, Khương Duyệt biếu Doanh trưởng Hứa hai củ khoai nướng.
"Thơm quá, còn nóng hổi !" Doanh trưởng Hứa bỏ khoai túi áo, định mang về cho mấy đứa nhỏ ở nhà.
"Doanh trưởng Hứa, lấy thêm mấy củ nữa , nhà chẳng bốn đứa ?" Khương Duyệt nhét thêm hai củ cho Doanh trưởng Hứa.
"Thế thì cảm ơn chị dâu nhé!" Doanh trưởng Hứa vui vẻ về.
Khi Khương Duyệt và Ninh Ninh đến văn phòng Cố Dã thì phát hiện ở đó.
"Chị dâu, Đoàn trưởng Cố đón , chắc lát nữa sẽ về ngay thôi!"
"Ninh Ninh, đây chú bế nào!" Tiết Hồng Lượng thấy Ninh Ninh liền chạy bế bổng cô bé lên, tung lên đỡ lấy, Ninh Ninh khanh khách.
"Chị dâu mang món gì ngon cho Đoàn trưởng Cố thế?" Vương Bình An thấy Khương Duyệt xách hộp cơm, ngửi thấy mùi thơm liền chạy .
"Khoai nướng, Ninh Ninh nướng đấy, mang đến cho các chú nếm thử!" Khương Duyệt mở hộp cơm, bảo Tiết Hồng Lượng và Vương Bình An mang chia cho trong đoàn bộ.
"Thơm quá!" Tiết Hồng Lượng bẻ một củ khoai, nếm thử, "Ngon thật! Ngon hơn khoai nướng bếp củi ở nhà em nhiều!"
Cố Dã ở đó, Khương Duyệt chia xong khoai liền đưa Ninh Ninh về.
Hai con khỏi tòa nhà văn phòng đoàn bộ thì thấy Cố Dã tới. Bên cạnh còn ba nữa, trong đó hai khá lớn tuổi, tóc bạc hoa râm, mặc áo bông vải xanh kiểu cũ, dáng khòm khòm.
Còn một đàn ông trẻ hơn chút, dáng tầm thước, cũng mặc áo bông quần bông dày cộm thường thấy ở nông thôn.
"Cố Dã!" Khương Duyệt vẫy tay gọi Cố Dã.
Cô thấy bước chân Cố Dã dường như khựng một chút, nhưng cũng nghĩ nhiều, dắt Ninh Ninh tới đón .
"Bố!" Ninh Ninh thấy Cố Dã liền buông tay Khương Duyệt , chạy ào về phía .
Cố Dã cúi , dang rộng vòng tay bế Ninh Ninh lên.
Lúc Khương Duyệt tới gần, cũng rõ ba cùng Cố Dã.
Hai ông bà già chắc là vợ chồng, vẻ cuộc sống thường ngày lam lũ vất vả nên lưng còng rạp xuống, da dẻ đen sạm thô ráp, đường cứ cúi gằm mặt, trông rụt rè.
Người đàn ông khá hơn chút, nhưng cũng câu nệ.
Khương Duyệt vốn định chào hỏi họ, nhưng đúng lúc cô thấy hình ba rung lên. Cả hai ông bà và đàn ông gần như đồng thời ngẩng đầu lên, Ninh Ninh với ánh mắt kinh ngạc tột độ.
Ninh Ninh đang ríu rít kể với Cố Dã chuyện cùng đưa khoai nướng, đột nhiên thấy ba bên cạnh cứ chằm chằm , bé hoảng sợ, vội vàng ôm cổ Cố Dã, vùi mặt vai .
"Bố ơi, sợ!"
"Ninh Ninh đừng sợ!" Cố Dã vỗ về lưng con gái, ánh mắt chạm ánh mắt Khương Duyệt.
Khương Duyệt dời tầm mắt, ánh mắt của ba lúc , trong lòng bỗng thấy thình thịch. Cô đến bên cạnh Cố Dã, đón lấy Ninh Ninh, vỗ về trấn an con: "Ninh Ninh sợ, bố ở đây !"
Vừa , Khương Duyệt ba đối diện. Trông họ xúc động, sự xúc động phần bất thường.
Hai ông bà già thậm chí hốc mắt đỏ hoe, cứ lấy mu bàn tay quệt khóe mắt.
"Cố Dã? Họ là..." Khương Duyệt sang Cố Dã. Bình thường khi hai cùng , nếu gặp cô quen, Cố Dã đều sẽ giới thiệu, nhưng hôm nay khác thường, im lặng nãy giờ.