Tỉnh thành.
Hách Phú Quý viện mấy ngày, đến thăm nườm nượp như trẩy hội, là nhân vật m.á.u mặt ở tỉnh, mang theo đủ loại t.h.u.ố.c bổ quý giá.
Về lý do ông đánh, tin đồn ở tỉnh thành mỗi một phách. Hách Phú Quý và Hách Thiến thống nhất dối là mâu thuẫn với mấy tên côn đồ. Khách đến thăm tranh c.h.ử.i rủa kẻ ác, nịnh bợ liền hỏi danh tính để "dạy dỗ" giúp.
"Cố Dã? Chưa tên bao giờ, chắc là tép riu vô danh!"
"Hội trưởng Hách yên tâm, vụ cứ giao cho !"
Hách Phú Quý cho ai thăm chị em Hàn Dao, Hàn Lộ, đặc biệt là Hàn Lộ đang hủy dung. Họ giấu kín chuyện , đợi chữa trị xong mới tính tiếp chuyện chồng con.
Sáng sớm, Hách Thiến bước phòng bệnh. Ngoài hai thư ký còn ba bảo mẫu đang xoa bóp cho Hách Phú Quý.
"Sao , đến ?" Mặt Hách Phú Quý bớt sưng nhưng vết bầm tím lộ trông càng dữ tợn. Ông híp mắt ăn đồ bổ, liếc con gái.
"Bọn nó từ Tình Sơn lên, chắc sắp đến !" Hách Thiến mặt mày u ám. Nghĩ đến cảnh cha già và hai con gái đánh, bà tức đến đập phá đồ đạc cũng hả giận.
"Hừ, đến thì cho chúng nó chờ! Hôm nay là buổi tiệc dành riêng cho chúng nó, tao hai đứa đấy thì thẳng mà thì ngang!" Ánh mắt Hách Phú Quý lóe lên tia độc ác.
"Thiến Thiến, con đón vị khách quý nhà họ Chiêm . Nhớ kỹ, khi bọn nó đến thì đừng để ngài mặt!"
Ông mượn tay nhà họ Chiêm để oai, dập tắt tin đồn gia đình ông chỉ là "cáo mượn oai hùm", chỗ dựa ở Kinh thành. Lại còn cái tin đồn Hàn Dao định cướp chồng nữa, thật vô căn cứ! Biết đứa nào tung tin, ông sẽ tha!
Cố Dã và Khương Duyệt xuất phát lúc hơn 8 giờ. Dù hẹn 10 giờ nhưng họ thừa lão già sẽ đến đúng giờ. Đêm qua tuyết, đường trơn nên xe chậm, gần 10 rưỡi họ mới tới tỉnh thành.
"Qua cửa hàng xem chút !"
Chủ nhật tuần họ mới đến đây ăn cơm, ai ngờ xảy cơ sự . Khương Duyệt chỉ cửa hàng đập phá nghiêm trọng chứ hình dung . Đến khi tận mắt thấy, cô mới bàng hoàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-467-mua-nha-di.html.]
Cửa kính vỡ vụn, tường đen kịt vì khói lửa, đất vương vãi vải vóc cháy dở, mái nhà thủng một lỗ lớn. Đây đập phá, đây là càn quét thì ! May mà họ di chuyển phần lớn hàng hóa, chỉ để ít đồ ngụy trang, giờ đó thành tro bụi.
" là lũ mất trí!" Khương Duyệt rít lên phẫn nộ.
Một qua đường bụng nhắc nhở: "Đồng chí ơi, cửa hàng đắc tội với nhân vật lớn nên đốt đấy. Chủ quán chạy , đang tìm để g.i.ế.c đấy, các cô đừng đây kẻo vạ lây!"
Khương Duyệt và Cố Dã , đáy mắt đều ánh lên sự lạnh lẽo.
"Cảm ơn nhắc nhở! Chúng ngay đây!" Cố Dã .
Người một đoạn còn ngoái tiếc rẻ: "Quán buôn bán lắm, đồ trượt tuyết, đang định mua..." Rồi cặp nam nữ khí chất bất phàm thêm vài .
"Đi thôi!" Cố Dã vỗ nhẹ lưng Khương Duyệt.
Anh cô đau lòng. Cửa hàng là tâm huyết của cô, từng cái giá áo, từng chiếc quần chiếc áo đều do cô tự tay lo liệu. Giờ thành đống tro tàn, xót xa cho ?
Cố Dã chỉ xót vợ vất vả mà còn giận vì cô bắt nạt. Kẻ nào dám động đến gia đình , đừng trách vô tình!
Lên xe, Khương Duyệt thở hắt một , hỏi: "Chủ nhà ầm ĩ chứ?"
Cửa hàng là thuê, cháy thế chủ nhà chắc chắn .
"Cầm tiền thì còn ầm ĩ gì nữa!" Cố Dã nhếch môi, "Hôm nay đến tiện thể thủ tục sang tên luôn!"
Hóa Cố Dã đưa cho chủ nhà 1000 đồng để mua đứt hai gian mặt tiền . Giá nhà thời đó chỉ vài chục đồng một mét vuông, hai gian 300 đồng là cao, nên chủ nhà đồng ý ngay lập tức, giá hời tống khứ "cục nợ" sợ đại nhân vật giận cá c.h.é.m thớt.
Mắt Khương Duyệt đảo một vòng, với Cố Dã: "Anh , là hỏi xem còn ai bán nhà , mua luôn một thể giấy tờ nhà đất !"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.